Xuyên Về Thập Niên 70 Thành Quân Tẩu
Chương 29
La Tam Vương
2024-09-08 17:09:32
"Hai người trở về đi, khi nào con đến bên kia sẽ gửi tin tức về nhà." Tân Ngưng nhìn thấy Tân Kiến Nghiệp như vậy, cũng không dám ở lại lâu thêm nữa, con gái rời xa nhà, cha mẹ dù có lo lắng đến đâu cũng chỉ có thể đi nói lời tạm biệt.
Người trong nhà mua cho Tân Ngưng phiếu giường nằm, vì để có được tấm phiếu này, Tân gia đã vận dụng các mối quan hệ với có được.
Không còn cách nào khác, tiểu thư Tân gia được cưng chiều nhất, từ đây xuất phát đến tỉnh S phải mất mấy ngày mấy đêm, làm sao một cô gái mỏng manh như Tân Ngưng có thể chịu đựng được ?
Người Tân gia mắt cũng không thèm chớp liền quyết định tìm người liên hệ mua vé.
Tân Ngưng được nhân viên phục vụ một đường hướng dẫn đi tới toa xe của mình, sau khi cảm ơn họ, Tân Ngưng mới bắt đầu dò xét chỗ ở trong mấy ngày sắp tới của mình.
Cô nằm ở giường dưới, giường chiếu cũng chỉ có gối đầu với chăn khá là đơn giản.
Tân Ngưng tò mò quan sát một lát, tại ở thời đại của cô, loại xe lửa này là phương tiện đã bị đào thải, cô chỉ có thể gặp được nó ở trong viện bảo tàng.
Hiện tại được ngồi trên xe lửa, quả thực là trải nghiệm xa lạ đối với Tân Ngưng.
Nhưng chẳng được bao lâu, Tân Ngưgn liền bình tĩnh trở lại.
Loại xe lửa này nguyên lý chạy thì cô có biết đến, thậm chí còn nhớ được cấu trúc cấu tạo của xe lửa. Bởi vì kiếp trước Tân gia có một lão đại chuyên nghiên cứu chế tạo phương tiện giao thông vận tải, so với những thứ này, vẫn là vũ khí làm cô thấy hứng thú hơn.
Đem đồ vật đặt ở dưới giường, tinh thần cô lúc này có chút hưng phấn, mặc dù ngoài mặt cô không biểu tình gì không nhìn ra được nhưng Tân Ngưng càng hưng phấn thì ngoài mặt càng trầm tĩnh.
"Cô gái trẻ, ngươi một mình rời nhà à?" Đột nhiên, chiếc giường dưới đối diện có một bà lão hiền lành hỏi cô.
Tân Ngưng nghe được âm thanh liền nhìn qua, liền thấy một bà lão trạc tuổi bà Tân đang cười tủm tỉm nhìn cô.
Sắc mặt Tân Ngưng có chút do dự, cô nhớ rõ, người dân thời đại này đều mộc mạc, lại còn rất nhiệt tình, nhưng Tân Ngưng vẫn không quen được.
Người trong nhà mua cho Tân Ngưng phiếu giường nằm, vì để có được tấm phiếu này, Tân gia đã vận dụng các mối quan hệ với có được.
Không còn cách nào khác, tiểu thư Tân gia được cưng chiều nhất, từ đây xuất phát đến tỉnh S phải mất mấy ngày mấy đêm, làm sao một cô gái mỏng manh như Tân Ngưng có thể chịu đựng được ?
Người Tân gia mắt cũng không thèm chớp liền quyết định tìm người liên hệ mua vé.
Tân Ngưng được nhân viên phục vụ một đường hướng dẫn đi tới toa xe của mình, sau khi cảm ơn họ, Tân Ngưng mới bắt đầu dò xét chỗ ở trong mấy ngày sắp tới của mình.
Cô nằm ở giường dưới, giường chiếu cũng chỉ có gối đầu với chăn khá là đơn giản.
Tân Ngưng tò mò quan sát một lát, tại ở thời đại của cô, loại xe lửa này là phương tiện đã bị đào thải, cô chỉ có thể gặp được nó ở trong viện bảo tàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hiện tại được ngồi trên xe lửa, quả thực là trải nghiệm xa lạ đối với Tân Ngưng.
Nhưng chẳng được bao lâu, Tân Ngưgn liền bình tĩnh trở lại.
Loại xe lửa này nguyên lý chạy thì cô có biết đến, thậm chí còn nhớ được cấu trúc cấu tạo của xe lửa. Bởi vì kiếp trước Tân gia có một lão đại chuyên nghiên cứu chế tạo phương tiện giao thông vận tải, so với những thứ này, vẫn là vũ khí làm cô thấy hứng thú hơn.
Đem đồ vật đặt ở dưới giường, tinh thần cô lúc này có chút hưng phấn, mặc dù ngoài mặt cô không biểu tình gì không nhìn ra được nhưng Tân Ngưng càng hưng phấn thì ngoài mặt càng trầm tĩnh.
"Cô gái trẻ, ngươi một mình rời nhà à?" Đột nhiên, chiếc giường dưới đối diện có một bà lão hiền lành hỏi cô.
Tân Ngưng nghe được âm thanh liền nhìn qua, liền thấy một bà lão trạc tuổi bà Tân đang cười tủm tỉm nhìn cô.
Sắc mặt Tân Ngưng có chút do dự, cô nhớ rõ, người dân thời đại này đều mộc mạc, lại còn rất nhiệt tình, nhưng Tân Ngưng vẫn không quen được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro