Xuyên Về Thập Niên 70: Tôi Bị Nam Thanh Niên Trí Thức Tuấn Tú Để Mắt
Làm To Chuyện 1
2024-11-20 23:49:48
Vừa nghe em gái nói với gương mặt lạnh lùng như vậy, mấy người anh không nói lời nào, bỏ cả cơm, tiện tay cầm lấy cây củi hoặc khúc gỗ trong bếp rồi đi theo em gái.
“Có chuyện gì thế?”
Trương Lan nhìn cả nhóm người lao ra ngoài như ong vỡ tổ, vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ánh mắt thím ba lóe lên, nghĩ đến lúc trở về nhận thấy người khác có ánh mắt không đúng, trong lòng bà ấy đã đoán được phần nào.
“Chị dâu hai, chị theo em qua đó xem thử.”
Một đám con cháu, đánh nhau với người cùng thế hệ thì được, nhưng nếu người già ra tay thì phải đến lượt các bà.
Thím hai nhà họ Lý phấn khích chà chà tay, rút lấy một khúc củi rồi cùng em dâu đuổi theo cháu gái.
“Chồng à, ông không đi xem thử à?” Trương Đại Hoa hỏi.
Cha Lý ung dung ngồi đó.
“Không cần, nếu tôi đi, là để họ đánh hay không đánh? Không sao, có mấy anh em Ái Quốc ở đó, chắc chắn không chịu thiệt.”
Chú hai và chú ba nhà họ Lý vẫn cầm bát cơm chậm rãi đi ra ngoài.
Anh cả của họ là đại đội trưởng, không tiện tham gia náo nhiệt, còn họ thì không có gì phải ngại ngùng. Phải xem thử nhà nào to gan như thế, dám gây sự với tiểu cô nương nhà họ Lý.
Đúng lúc buổi trưa tan làm, nhiều người nhìn thấy nhóm của Lý Ái Quốc cầm gậy gộc, trông khí thế liền biết có chuyện lớn xảy ra, vội vàng theo sau người nhà họ Lý.
Có người từ xa nhìn thấy chú hai nhà họ Lý, liền đến hỏi chuyện gì, chú hai Lý chỉ lắc đầu.
Nhà họ Chu và điểm thanh niên trí thức ở gần nhau.
Người ở điểm thanh niên trí thức vừa định nấu cơm thì nghe thấy một tiếng ầm, làm cả nhóm giật mình.
Lục Thừa Lễ và Tôn Mậu vừa chuẩn bị thay quần áo để sang nhà họ Lý ăn cơm, nhìn nhau một cái rồi cùng Khổng Chấn Nam và những người khác bước ra ngoài.
……
Lý Thanh Thanh dẫn theo các anh trai đến trước cổng nhà họ Chu, nhìn thấy cổng đóng chặt.
“Anh cả, phá cổng đi!”
Lý Ái Quốc và Lý Ái Hòa không nói lời nào, đạp mạnh một phát, cánh cổng gỗ lắc lư một chút rồi đổ ầm xuống.
“Ai đó, các người đang làm gì vậy?”
Người nhà họ Chu đang chuẩn bị ăn cơm, thấy cổng bị đá đổ, tức giận xông ra.
“Lý Ái Quốc, giữa trưa không ở nhà ăn cơm, đến nhà tôi làm gì? Đừng có mà quá đáng!” Chu Bưu tức giận bừng bừng.
“Rốt cuộc là ai quá đáng?”
Lý Thanh Thanh chống tay lên hông, dù thân hình không quá cao nhưng khí thế không hề nhỏ.
“Thím Trần lớn tuổi như thế rồi, còn không quản được cái miệng của mình, đi khắp nơi bịa chuyện nói lung tung. Đừng nói là đá đổ cổng nhà anh, hôm nay tôi còn có thể phá nhà anh luôn!”
Vợ chồng Chu Đại Căn và Trần Thái Hoa từ trong nhà bước ra, vừa lúc nghe thấy câu này.
Trần Thái Hoa chột dạ rụt cổ lại, biết những lời mình nói đã đến tai nhà họ Lý.
Có chồng và con trai ở bên cạnh, Trần Thái Hoa mạnh dạn lớn tiếng nói: “Thím nói gì sai à? Nếu không phải cháu hẹn hò với Lục thanh niên trí thức thì làm sao lại ra hồ giữa trưa, còn không có người nào khác, chỉ có hai người các cháu, rõ ràng là có chuyện mờ ám!”
“Có chuyện gì thế?”
Trương Lan nhìn cả nhóm người lao ra ngoài như ong vỡ tổ, vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ánh mắt thím ba lóe lên, nghĩ đến lúc trở về nhận thấy người khác có ánh mắt không đúng, trong lòng bà ấy đã đoán được phần nào.
“Chị dâu hai, chị theo em qua đó xem thử.”
Một đám con cháu, đánh nhau với người cùng thế hệ thì được, nhưng nếu người già ra tay thì phải đến lượt các bà.
Thím hai nhà họ Lý phấn khích chà chà tay, rút lấy một khúc củi rồi cùng em dâu đuổi theo cháu gái.
“Chồng à, ông không đi xem thử à?” Trương Đại Hoa hỏi.
Cha Lý ung dung ngồi đó.
“Không cần, nếu tôi đi, là để họ đánh hay không đánh? Không sao, có mấy anh em Ái Quốc ở đó, chắc chắn không chịu thiệt.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chú hai và chú ba nhà họ Lý vẫn cầm bát cơm chậm rãi đi ra ngoài.
Anh cả của họ là đại đội trưởng, không tiện tham gia náo nhiệt, còn họ thì không có gì phải ngại ngùng. Phải xem thử nhà nào to gan như thế, dám gây sự với tiểu cô nương nhà họ Lý.
Đúng lúc buổi trưa tan làm, nhiều người nhìn thấy nhóm của Lý Ái Quốc cầm gậy gộc, trông khí thế liền biết có chuyện lớn xảy ra, vội vàng theo sau người nhà họ Lý.
Có người từ xa nhìn thấy chú hai nhà họ Lý, liền đến hỏi chuyện gì, chú hai Lý chỉ lắc đầu.
Nhà họ Chu và điểm thanh niên trí thức ở gần nhau.
Người ở điểm thanh niên trí thức vừa định nấu cơm thì nghe thấy một tiếng ầm, làm cả nhóm giật mình.
Lục Thừa Lễ và Tôn Mậu vừa chuẩn bị thay quần áo để sang nhà họ Lý ăn cơm, nhìn nhau một cái rồi cùng Khổng Chấn Nam và những người khác bước ra ngoài.
……
Lý Thanh Thanh dẫn theo các anh trai đến trước cổng nhà họ Chu, nhìn thấy cổng đóng chặt.
“Anh cả, phá cổng đi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý Ái Quốc và Lý Ái Hòa không nói lời nào, đạp mạnh một phát, cánh cổng gỗ lắc lư một chút rồi đổ ầm xuống.
“Ai đó, các người đang làm gì vậy?”
Người nhà họ Chu đang chuẩn bị ăn cơm, thấy cổng bị đá đổ, tức giận xông ra.
“Lý Ái Quốc, giữa trưa không ở nhà ăn cơm, đến nhà tôi làm gì? Đừng có mà quá đáng!” Chu Bưu tức giận bừng bừng.
“Rốt cuộc là ai quá đáng?”
Lý Thanh Thanh chống tay lên hông, dù thân hình không quá cao nhưng khí thế không hề nhỏ.
“Thím Trần lớn tuổi như thế rồi, còn không quản được cái miệng của mình, đi khắp nơi bịa chuyện nói lung tung. Đừng nói là đá đổ cổng nhà anh, hôm nay tôi còn có thể phá nhà anh luôn!”
Vợ chồng Chu Đại Căn và Trần Thái Hoa từ trong nhà bước ra, vừa lúc nghe thấy câu này.
Trần Thái Hoa chột dạ rụt cổ lại, biết những lời mình nói đã đến tai nhà họ Lý.
Có chồng và con trai ở bên cạnh, Trần Thái Hoa mạnh dạn lớn tiếng nói: “Thím nói gì sai à? Nếu không phải cháu hẹn hò với Lục thanh niên trí thức thì làm sao lại ra hồ giữa trưa, còn không có người nào khác, chỉ có hai người các cháu, rõ ràng là có chuyện mờ ám!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro