Xuyên Về Thập Niên 70 Với Một Cuộc Sống Tươi Đẹp
.
Vũ Trụ Lí Đích Trần Ai
2024-08-28 03:01:58
- Thái Hậu nương nương, tin tốt, tin cực lớn! Lưu ma ma chạy vào, khác hẳn vẻ ngoài lúc ra.
- Từ từ đã, ma ma ngươi vội vàng làm gì, chuyện gì mà khiến ngươi gấp gáp như vậy? Lưu ma ma chạy vào nhà, xoa ngực, thở hổn hển nói: - Thái Hậu nương nương, nô tỳ nghe Mã công công nói, tối qua Hoàng Thượng mang về một nữ tử, đến giờ vẫn chưa ra khỏi phòng.
- Cái gì? Thái Hậu giật mình đứng lên, nắm chặt tay Lưu ma ma: - Đó đúng là chuyện lớn, mau, mau dẫn ta đến xem, ta muốn nhìn người phụ nữ này.
Thái Hậu sốt ruột, muốn nhanh chóng nhìn xem người phụ nữ nào đã khiến con trai mình mang về.
Liệu có phải là quý nhân mà Trọng Vân phương trượng đã nói không? - Thái Hậu nương nương, ngài chậm lại chút.
Lưu ma ma đỡ Thái Hậu, gần như không theo kịp bước chân của bà.
--- **Trong cung điện** Tại cung Vĩnh Ninh, Hoàng Hậu mặc áo phượng màu vàng ngồi ở vị trí cao nhất, nhìn xuống các phi tần phía dưới.
Bà nhấp một ngụm trà và hỏi: - Ngọc quý phi vẫn chưa tới? Trương ma ma cẩn thận xoa bóp vai Hoàng Hậu, nghĩ ngợi rồi nói: - Nương nương, Ngọc quý phi báo rằng mình không khỏe, hôm nay không đến thỉnh an.
Hoàng Hậu cười nhạt, đầy vẻ mỉa mai: - Không khỏe sao? Bản cung nghĩ là Hoàng Thượng không đưa nàng đi Cửu Hoa Sơn, nên nàng mới không vui thì đúng hơn.
Phía dưới, Thục phi khẽ cười: - Hoàng Hậu nương nương nói rất đúng, sao Ngọc quý phi cứ đúng lúc Hoàng Thượng rời cung lại không khỏe nhỉ? - Trương ma ma, truyền lệnh của bản cung, Ngọc quý phi không tôn trọng, bất kính với bản cung, phạt nàng chép kinh thư mười lần để cầu phúc cho Thái Hậu.
Hoàng Hậu thực sự tức giận, nhiều năm nay Ngọc quý phi luôn áp đảo bà, chẳng qua vì từng mang thai mà kiêu ngạo.
Đã 5 năm trôi qua, Ngọc quý phi vẫn chưa mang thai lại, vậy mà vẫn dám làm cao.
- Ngươi nói cái gì? Ngọc quý phi nghiến răng, tức giận nhìn Tào Anh, răng gần như muốn cắn nát.
- Hoàng Hậu, tiện nhân! Thanh Nhi run rẩy, vội nói: - Nương nương, xin ngài bớt giận, cẩn thận kẻo lộ tai tiếng.
Ngọc quý phi đập vỡ đồ sứ trên bàn, giọng run lên: - Bản cung sợ nàng sao? Hoàng Thượng không ở trong cung, bản cung còn phải kiềm chế sao? Ngọc quý phi càng nghĩ càng giận, nàng từng nghĩ Hoàng Thượng đặc biệt coi trọng mình vì từng mang thai.
Nhiều năm qua, toàn bộ hậu cung lấy nàng làm trước.
Trước đây, nàng thường lấy lý do không khỏe để không đi thỉnh an, Hoàng Hậu cũng không dám làm gì.
Nhưng lần này, Ngọc quý phi không nuốt nổi cơn giận này.
- Hoàng Thượng vừa rời cung, Hoàng Hậu liền không nhịn được mà phạt bản cung.
Thanh Nhi, nếu Hoàng Hậu muốn tự tìm đường chết, chúng ta sẽ giúp nàng một phen.
Ngọc quý phi nói xong xoa bụng, nụ cười lạnh lùng trên môi.
Không biết Hoàng Hậu sẽ có phản ứng thế nào khi biết nàng đang mang thai.
Thanh Nhi chấn động cả người, nhìn quanh thấy không có ai mới nói: - Nương nương, ngài định...
Ngọc quý phi liếc mắt nhìn Thanh Nhi: - Bản cung không tin rằng nếu Hoàng Hậu lại khiến bản cung sảy thai, Hoàng Thượng vẫn không xử lý nàng.
- Từ từ đã, ma ma ngươi vội vàng làm gì, chuyện gì mà khiến ngươi gấp gáp như vậy? Lưu ma ma chạy vào nhà, xoa ngực, thở hổn hển nói: - Thái Hậu nương nương, nô tỳ nghe Mã công công nói, tối qua Hoàng Thượng mang về một nữ tử, đến giờ vẫn chưa ra khỏi phòng.
- Cái gì? Thái Hậu giật mình đứng lên, nắm chặt tay Lưu ma ma: - Đó đúng là chuyện lớn, mau, mau dẫn ta đến xem, ta muốn nhìn người phụ nữ này.
Thái Hậu sốt ruột, muốn nhanh chóng nhìn xem người phụ nữ nào đã khiến con trai mình mang về.
Liệu có phải là quý nhân mà Trọng Vân phương trượng đã nói không? - Thái Hậu nương nương, ngài chậm lại chút.
Lưu ma ma đỡ Thái Hậu, gần như không theo kịp bước chân của bà.
--- **Trong cung điện** Tại cung Vĩnh Ninh, Hoàng Hậu mặc áo phượng màu vàng ngồi ở vị trí cao nhất, nhìn xuống các phi tần phía dưới.
Bà nhấp một ngụm trà và hỏi: - Ngọc quý phi vẫn chưa tới? Trương ma ma cẩn thận xoa bóp vai Hoàng Hậu, nghĩ ngợi rồi nói: - Nương nương, Ngọc quý phi báo rằng mình không khỏe, hôm nay không đến thỉnh an.
Hoàng Hậu cười nhạt, đầy vẻ mỉa mai: - Không khỏe sao? Bản cung nghĩ là Hoàng Thượng không đưa nàng đi Cửu Hoa Sơn, nên nàng mới không vui thì đúng hơn.
Phía dưới, Thục phi khẽ cười: - Hoàng Hậu nương nương nói rất đúng, sao Ngọc quý phi cứ đúng lúc Hoàng Thượng rời cung lại không khỏe nhỉ? - Trương ma ma, truyền lệnh của bản cung, Ngọc quý phi không tôn trọng, bất kính với bản cung, phạt nàng chép kinh thư mười lần để cầu phúc cho Thái Hậu.
Hoàng Hậu thực sự tức giận, nhiều năm nay Ngọc quý phi luôn áp đảo bà, chẳng qua vì từng mang thai mà kiêu ngạo.
Đã 5 năm trôi qua, Ngọc quý phi vẫn chưa mang thai lại, vậy mà vẫn dám làm cao.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ngươi nói cái gì? Ngọc quý phi nghiến răng, tức giận nhìn Tào Anh, răng gần như muốn cắn nát.
- Hoàng Hậu, tiện nhân! Thanh Nhi run rẩy, vội nói: - Nương nương, xin ngài bớt giận, cẩn thận kẻo lộ tai tiếng.
Ngọc quý phi đập vỡ đồ sứ trên bàn, giọng run lên: - Bản cung sợ nàng sao? Hoàng Thượng không ở trong cung, bản cung còn phải kiềm chế sao? Ngọc quý phi càng nghĩ càng giận, nàng từng nghĩ Hoàng Thượng đặc biệt coi trọng mình vì từng mang thai.
Nhiều năm qua, toàn bộ hậu cung lấy nàng làm trước.
Trước đây, nàng thường lấy lý do không khỏe để không đi thỉnh an, Hoàng Hậu cũng không dám làm gì.
Nhưng lần này, Ngọc quý phi không nuốt nổi cơn giận này.
- Hoàng Thượng vừa rời cung, Hoàng Hậu liền không nhịn được mà phạt bản cung.
Thanh Nhi, nếu Hoàng Hậu muốn tự tìm đường chết, chúng ta sẽ giúp nàng một phen.
Ngọc quý phi nói xong xoa bụng, nụ cười lạnh lùng trên môi.
Không biết Hoàng Hậu sẽ có phản ứng thế nào khi biết nàng đang mang thai.
Thanh Nhi chấn động cả người, nhìn quanh thấy không có ai mới nói: - Nương nương, ngài định...
Ngọc quý phi liếc mắt nhìn Thanh Nhi: - Bản cung không tin rằng nếu Hoàng Hậu lại khiến bản cung sảy thai, Hoàng Thượng vẫn không xử lý nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro