Y Nữ Có Không Gian: Trở Thành Bảo Bối Ở Đầu Quả Tim Của Quyền Thần

Huynh Không Thể...

2024-12-25 13:38:14

“Mẫu thân nói tay huynh không tốt, huynh không thể tiếp tục chép sách nữa.”

Thôi Hạc Cẩn điềm tĩnh nói:

“Không sao, viết chậm một chút cũng được. Dù sao so với thời kỳ đi lính trước đây, như vậy đã là tốt hơn rất nhiều rồi.”

Lúc này, Giang Chỉ La nhìn thấy trên bàn có đặt bút mực và một chồng giấy. Bút mực và giấy đều có phần thô ráp, nhưng trên tờ giấy đầu tiên đã viết vài chữ. Những chữ ấy thật đẹp, ngay ngắn mà tinh tế.

Giang Chỉ La chợt nhớ lại trước đây, khi chưa được ân xá, Thôi Hạc Cẩn và mẫu thân hắn bị lưu đày đến nơi này. Hắn phải đi phục dịch, lao động khổ sai xây thành lũy, mỗi ngày cực kỳ vất vả.

May mà sau khi một số tội nhân được ân xá, hắn không còn bị xem là tội nhân nữa, cũng không phải đi làm khổ dịch.

Nhìn dáng vẻ lạnh lùng, hờ hững của Thôi Hạc Cẩn, Giang Chỉ La cũng cảm thấy bất lực.

Nàng biết rằng nếu muốn Thôi Hạc Cẩn không phải chép sách nữa, muốn chữa lành đôi tay của hắn thì chỉ có cách kiếm tiền thật nhanh để cải thiện điều kiện gia đình.

Có như vậy thì hắn mới không phải chịu cực khổ thêm nữa.

Giang Chỉ La khẽ lẩm bẩm:

“Không biết mai trời có mưa nữa không, ta muốn đi ra trấn một chuyến.”

Nàng vốn nghĩ Thôi Hạc Cẩn sẽ không nói gì, vì câu này nàng chỉ tự mình lẩm bẩm.

Nhưng đúng lúc đó, động tác cầm bút của Thôi Hạc Cẩn khựng lại. Hắn khẽ nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nửa đêm mưa sẽ tạnh. Ngày mai trời sẽ không mưa.”

Giang Chỉ La ngạc nhiên, chớp đôi mắt trong veo nhìn hắn hỏi:

“Huynh biết xem thời tiết sao?”

“Biết đôi chút.”

Giang Chỉ La sững người một chút, rồi chợt nhớ ra Thôi Hạc Cẩn là thế tử được gia tộc họ Thôi dày công nuôi dạy, từ nhỏ đã học đủ thứ. Hiểu thiên văn địa lý cũng chẳng có gì lạ.

Nếu ban ngày không mưa thì nàng cũng thấy yên tâm hơn.

Nàng có thể đi dạo một vòng trên trấn, tìm hiểu thị trường, xem có thể làm loại kinh doanh nào.

Hiện tại số vốn trong tay nàng không nhiều, chỉ có thể làm những việc buôn bán nhỏ.

Nàng nhớ rõ dù nơi đây là vùng phương Bắc lạnh giá, nhưng trấn này lại có một bến tàu, chỉ là bến tàu không lớn.

Dù vậy, vẫn thường xuyên có thuyền bè dừng chân ở đây. Trấn này kết nối các châu, giống như một nút giao thông nhỏ.

Thêm vào đó, do gần biên giới phía Bắc nên đôi khi cũng có người ngoại bang đến đây giao thương.

Trấn Bắc Ninh là một trong những trấn lớn nhất ở Bắc Châu, dường như cũng khá phồn hoa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Y Nữ Có Không Gian: Trở Thành Bảo Bối Ở Đầu Quả Tim Của Quyền Thần

Số ký tự: 0