Chương 30 - Kì nghỉ hè đã đánh dấu cho con đường sự nghiệp của mỗi người
Thích thì cố gắng lớn nhanh để cưới anh Sang ko là bị cướp đấy...
Ngân Hà Maydie
2024-08-11 07:39:46
...Đến tối...
...****************...
Bây giờ là 6 giờ cả hai anh em Liên và Sang đều đã tắm xong. Liên thì mặc áo thun trắng, quần bò trắng
.Còn Sang thì mặc áo cổ lọ đen và quần thun đen. Trông rất hợp với style hắc bạch vô thường
Vừa xuống nhà đã thấy một mùi hương thơm phức khiến bụng cả hai kêu rột rột, Liên nhanh chóng đi vào phòng bếp không quên dắt tay Sang đi cùng. Vừa xuống đến nơi cậu cũng chào mọi người rồi ngồi xuống bàn, hôm nay nhà cậu ăn nhiều món lắm như là bò xào, súp cua tôm hùm,v … v rất nhiều món ngon và có một món không thể thiếu là bánh kem. Vì hôm nay là sinh nhật Sang mà. Sau đó cả nhà cùng tắt đèn đốt nến, cùng nhau hát chúc mừng sinh nhật rồi thì mọi người thúc dục Sang mau cầu nguyện rồi thổi nến.
À mọi người đừng hỏi tại sao không có khách tham dự nha vì tính Sang rất kiêu ngạo và lạnh lùng nên khó có mấy người thân được và thêm một điều nữa không có sự cho phép của Sang thì ba mẹ không thể mời ai được
Sang cũng nhanh chóng cầu nguyện rồi thổi nến. Thổi nến xong Sang cứ cười mãi thôi, làm Liên tò mò mà hỏi
" anh ước gì thế "
" không có gì đâu cậu đừng quan tâm"
Sau đó mọi người cùng nhau ăn uống trò chuyện vui vẻ thì mẹ Sang có hỏi Liên là " con có thích anh Sang không "
Minh Liên liền không chần chừ mà trả lời
" dạ có ạ "
cậu vừa trả lời cậu vừa cười tít mắt
Ba của Sang " thế thích nhiều không, để mai mốt còn chuẩn bị lễ cưới "
" dạ nhiều, con sẽ cố gắng lớn nhanh kiếm thật nhiều tiền để cưới anh Sang"
cậu trả lời một cách hồn nhiên, mà không biết rằng chính điều này khiến cậu phải hối hận
Sang nghe xong cũng chả nói gì, vì tư duy của trẻ con và người lớn quá khác biệt.
Mẹ Sang nghe vậy liền nói rằng
" Thích thì cố gắng lớn nhanh để cưới anh Sang không là bị cướp đấy … haha "
nói xong cả nhà cùng cười
Chẳng mấy chốc mọi người đã ăn cơm xong liền cùng nhau ra ngoài cổng chờ xe của ba tới để được đi chơi, Liên rất háo hức còn Sang tính không đi nhưng Liên cứ năn nỉ mãi, sau đó mọi người cùng nhau lên xe ngồi, đằng trước là ba mẹ Sang, sau là Sang và Liên, địa điểm mà họ tới là khu vui chơi. Đến nơi rồi thì ba mẹ Sang xuống trước xong rồi mới đến Liên Sang
Liên thì háo hức dắt tay Sang đi tham quan khắp nơi, còn Sang không hứng thú mấy, cậu dẫn Sang chơi trò này đến trò khác nào là siêu tốc, tàu lượn,… rồi điểm đền cuối cùng là đu quay khiến Sang choáng váng, trong lúc cậu chuẩn bị đến đu quay thì
Cậu chợt thấy một bóng dáng quen thuộc là mẹ cậu, cậu chợt mất hứng liền không muốn chơi nữa
Còn Sang thì chả hiểu tại sao Liên dừng lại cậu nhìn ra phía trước thì chẳng có gì lạ hết,vì Sang đã gặp ba mẹ Liên đâu mà
Liên nhanh chóng ổn định lại tinh thần và xua tan bầu không khí
" anh Sang à, mình chơi cái khác ha "
Nói rồi cậu chỉ tay đi ra chỗ khác
Chẳng mấy chốc đã đến giờ về, trong lúc về Liên cứ nhìn ra cửa sổ chả nói chuyện với Sang cũng chả cười nữa làm Sang thắc mắc mãi, xem mình đã làm gì sai, mà Sang không muốn hỏi.
Vừa về đến nơi cậu nhanh chóng cười trở lại và chào mọi người rồi nhanh chóng xin phép lên để ngủ
Vừa lên phòng Liên liền vệ sinh cá nhân rồi nhanh chóng lên giường nằm, vừa nằm cậu vừa suy nghĩ nguyên một ngày hôm nay đã trải qua những gì
Hôm nay quả là một ngày vừa vui vừa buồn haiz, ( mặc dù hiện giờ mình sống rất tốt nhưng chả hiểu sao khi thấy mẹ có một gia đình mới cậu lại muốn được mẹ vỗ về, như hồi cậu mới lên ba) cậu rất buồn rất muốn khóc. Cậu tự dặn lòng là phải mạnh mẽ nhưng có lẽ bây giờ cậu quá yếu lòng, nước mắt cậu rơi lã chã và cậu ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Truyện Khoa Huyễn
Trong mơ cậu lại một lần nữa mơ về ba mẹ đang bỏ cậu, lại một lần nữa mơ về ác mộng, cậu rất sợ bị bỏ rơi nên cậu luôn cố gắng để mọi người có thể chấp nhận cậu
......................
Tâm lý trẻ rất non nớt và nó là một trang giấy trắng khi ba mẹ nuôi dạy trẻ thì ba mẹ cũng đang viết lên trang giấy trắng đó, một vết mực không thể xóa đi nó sẽ luôn in hằng trong lòng trẻ và khi cha mẹ quyết định xé đi trang giấy trắng mà họ đã dày công viết thì thứ họ để lại cho trẻ là vết thương lòng
......................
...Và đã hết chương 8 trong sự bi thương của một đứa trẻ, chương này hơi buồn do có sự góp mặt của một người được gọi là mẹ ruột của Liên, họ đã bỏ rơi cậu mà không nghĩ tới Liên sẽ cảm thấy như nào, và trong tương lai sẽ còn vài cuộc gặp gỡ như này nữa, chính những cuộc gặp gỡ này sẽ là dấu mốc cho tình yêu giữa Liên và Sang...
...****************...
Bây giờ là 6 giờ cả hai anh em Liên và Sang đều đã tắm xong. Liên thì mặc áo thun trắng, quần bò trắng
.Còn Sang thì mặc áo cổ lọ đen và quần thun đen. Trông rất hợp với style hắc bạch vô thường
Vừa xuống nhà đã thấy một mùi hương thơm phức khiến bụng cả hai kêu rột rột, Liên nhanh chóng đi vào phòng bếp không quên dắt tay Sang đi cùng. Vừa xuống đến nơi cậu cũng chào mọi người rồi ngồi xuống bàn, hôm nay nhà cậu ăn nhiều món lắm như là bò xào, súp cua tôm hùm,v … v rất nhiều món ngon và có một món không thể thiếu là bánh kem. Vì hôm nay là sinh nhật Sang mà. Sau đó cả nhà cùng tắt đèn đốt nến, cùng nhau hát chúc mừng sinh nhật rồi thì mọi người thúc dục Sang mau cầu nguyện rồi thổi nến.
À mọi người đừng hỏi tại sao không có khách tham dự nha vì tính Sang rất kiêu ngạo và lạnh lùng nên khó có mấy người thân được và thêm một điều nữa không có sự cho phép của Sang thì ba mẹ không thể mời ai được
Sang cũng nhanh chóng cầu nguyện rồi thổi nến. Thổi nến xong Sang cứ cười mãi thôi, làm Liên tò mò mà hỏi
" anh ước gì thế "
" không có gì đâu cậu đừng quan tâm"
Sau đó mọi người cùng nhau ăn uống trò chuyện vui vẻ thì mẹ Sang có hỏi Liên là " con có thích anh Sang không "
Minh Liên liền không chần chừ mà trả lời
" dạ có ạ "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
cậu vừa trả lời cậu vừa cười tít mắt
Ba của Sang " thế thích nhiều không, để mai mốt còn chuẩn bị lễ cưới "
" dạ nhiều, con sẽ cố gắng lớn nhanh kiếm thật nhiều tiền để cưới anh Sang"
cậu trả lời một cách hồn nhiên, mà không biết rằng chính điều này khiến cậu phải hối hận
Sang nghe xong cũng chả nói gì, vì tư duy của trẻ con và người lớn quá khác biệt.
Mẹ Sang nghe vậy liền nói rằng
" Thích thì cố gắng lớn nhanh để cưới anh Sang không là bị cướp đấy … haha "
nói xong cả nhà cùng cười
Chẳng mấy chốc mọi người đã ăn cơm xong liền cùng nhau ra ngoài cổng chờ xe của ba tới để được đi chơi, Liên rất háo hức còn Sang tính không đi nhưng Liên cứ năn nỉ mãi, sau đó mọi người cùng nhau lên xe ngồi, đằng trước là ba mẹ Sang, sau là Sang và Liên, địa điểm mà họ tới là khu vui chơi. Đến nơi rồi thì ba mẹ Sang xuống trước xong rồi mới đến Liên Sang
Liên thì háo hức dắt tay Sang đi tham quan khắp nơi, còn Sang không hứng thú mấy, cậu dẫn Sang chơi trò này đến trò khác nào là siêu tốc, tàu lượn,… rồi điểm đền cuối cùng là đu quay khiến Sang choáng váng, trong lúc cậu chuẩn bị đến đu quay thì
Cậu chợt thấy một bóng dáng quen thuộc là mẹ cậu, cậu chợt mất hứng liền không muốn chơi nữa
Còn Sang thì chả hiểu tại sao Liên dừng lại cậu nhìn ra phía trước thì chẳng có gì lạ hết,vì Sang đã gặp ba mẹ Liên đâu mà
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Liên nhanh chóng ổn định lại tinh thần và xua tan bầu không khí
" anh Sang à, mình chơi cái khác ha "
Nói rồi cậu chỉ tay đi ra chỗ khác
Chẳng mấy chốc đã đến giờ về, trong lúc về Liên cứ nhìn ra cửa sổ chả nói chuyện với Sang cũng chả cười nữa làm Sang thắc mắc mãi, xem mình đã làm gì sai, mà Sang không muốn hỏi.
Vừa về đến nơi cậu nhanh chóng cười trở lại và chào mọi người rồi nhanh chóng xin phép lên để ngủ
Vừa lên phòng Liên liền vệ sinh cá nhân rồi nhanh chóng lên giường nằm, vừa nằm cậu vừa suy nghĩ nguyên một ngày hôm nay đã trải qua những gì
Hôm nay quả là một ngày vừa vui vừa buồn haiz, ( mặc dù hiện giờ mình sống rất tốt nhưng chả hiểu sao khi thấy mẹ có một gia đình mới cậu lại muốn được mẹ vỗ về, như hồi cậu mới lên ba) cậu rất buồn rất muốn khóc. Cậu tự dặn lòng là phải mạnh mẽ nhưng có lẽ bây giờ cậu quá yếu lòng, nước mắt cậu rơi lã chã và cậu ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Truyện Khoa Huyễn
Trong mơ cậu lại một lần nữa mơ về ba mẹ đang bỏ cậu, lại một lần nữa mơ về ác mộng, cậu rất sợ bị bỏ rơi nên cậu luôn cố gắng để mọi người có thể chấp nhận cậu
......................
Tâm lý trẻ rất non nớt và nó là một trang giấy trắng khi ba mẹ nuôi dạy trẻ thì ba mẹ cũng đang viết lên trang giấy trắng đó, một vết mực không thể xóa đi nó sẽ luôn in hằng trong lòng trẻ và khi cha mẹ quyết định xé đi trang giấy trắng mà họ đã dày công viết thì thứ họ để lại cho trẻ là vết thương lòng
......................
...Và đã hết chương 8 trong sự bi thương của một đứa trẻ, chương này hơi buồn do có sự góp mặt của một người được gọi là mẹ ruột của Liên, họ đã bỏ rơi cậu mà không nghĩ tới Liên sẽ cảm thấy như nào, và trong tương lai sẽ còn vài cuộc gặp gỡ như này nữa, chính những cuộc gặp gỡ này sẽ là dấu mốc cho tình yêu giữa Liên và Sang...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro