Chương 30 - Kì nghỉ hè đã đánh dấu cho con đường sự nghiệp của mỗi người

Tim đập khi đôi...

Ngân Hà Maydie

2024-08-11 07:39:46

Và cứ thế đã một ngày lại trôi qua và ta lại đón ngày mới .

Thời tiết buổi sáng lành lạnh khiến đôi má của Liên phải ửng đỏ trong làn khói của hơi thở . Tiệm bánh ngọt ngào lại tiếp tục một ngày mở cửa đón ánh bình minh .

Những vị khách đầu tiên đã tới, là Sang, hôm nay anh khác với thường ngày lắm, không còn mặc những chiếc áo nổi loạn nữa mà thay vào đó là những bộ đồ ấm cúng như bao người khác, và hơn thế nữa anh khoác cho mình một chiếc áo da màu đen trông rất sành điệu .

Cậu nhìn Sang nở một nụ cười thay cho lời chào, ánh nắng bình minh như chiếu rọi khắp tiệm khiến mọi nơi phải sáng rực vì nó, một khung cảnh đầy thơ mộng đã khiến bao người phải ngoái nhìn, tuổi thanh xuân mà ai chả muốn một lần được yêu hết mình.

Lời tỏ tình của ngày hôm qua vẫn còn dư vị khiến cậu phải ngượng ngùng cái xuống nói .

Cậu ... cậu muốn mua gì sao

Thấy vậy anh chỉ mỉm cười nói .

" Câu đầu tiên cậu nói khi gặp người gặp người tỏ tình mình là đây á hả, haha."

Anh cười một cách trầm thấp khiến cậu phải nổi da gà., nhưng rồi nói tiếp .

" Ưm ~ chứ cậu muốn tớ nói sao

Anh nghe vậy thì suy nghĩ 1 lúc nói .

" Còn sao nữa mau chào chồng tương lai của cậu đi nèCậu nghe vậy thì trợn mắt lên nhìn anh đến á khẩu .

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thấy cậu im như vậy Sang không lòng vòng nữa nói .

' Tớ muốn ăn hai lát bánh mì kèm mứt dâu "

Như thoát được miệng cọp cậu chạy vội vào trong quầy bánh để lấy nguyên liệu, còn chị Mai chứng kiến nãy giờ thì cũng phải nở một nụ cười nham hiểm đầy đê tiện, vì cả đời chị chỉ đọc truyện BL chứ chưa chứng kiến ngoài đời bao giờ, nay lại được xem, đúng là mở mang tầm mắt mà .

Chưa đầy 2 phút Liên đã nhanh chóng bưng bánh lên cho anh và kèm theo 1 tách trà nóng hổi . Thấy tất cả mọi thứ đã đủ cậu liền bưng khay rời đi như thường lệ nhưng lần này không phải Sang níu giữ nữa, mà là chị Mai kéo Liên lại ngồi với Sang .

Trong lúc cậu chưa hiểu chuyện gì thì chị Mai đã nói .

' Hai đứa là bạn đúng không "

Thấy không ai trả lời mình chị Mai đành cố gắng giảm sự ngượng ngùng nói tiếp .

" À ...ờ thì hôm nay ít khách lắm, nên Liên không cần làm việc nữa đâu, cứ để chị, hai đứa cứ trò chuyện vui vẻ nhá có gì thiếu kêu chịu

Chưa kịp nghe hết câu chị Mai đã phóng đi tìm chỗ ẩn nấp để xem đam mỹ ngoài đời thật, cảm giác nó đã gì đâu . (1)

Còn Liên bên này thì ngượng ngùng bấm móng tay, khiến Anh phải phụt cười mà vô thức xoa đầu cậu như đang dỗ dành một đứa trẻ .Thấy Sang cứ xoa miết nên cậu bực bội mà hất tay anh ra nói.

" Sao cậu cứ xoa đầu tớ miết thế, tớ đâu còn là trẻ con nữa đâu "

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nói rồi cậu phụng phịu xích ghế ra xa một chút, Anh thấy vậy cũng mỉm cười xích theo, cứ thế cậu xích 1 chút thì anh cũng xích một chút, trông hai người như bao cặp tình nhân giận hờn nhau vậy . (1)

Cậu bất lực ngậm ngùi ngồi bên cạnh Sang như một đứa trẻ bướng bỉnh, Sang không nóng không lạnh mà lặng lẽ nắm tay cậu rồi, tay chạm tay ta cùng đan xen nhau . Biết Liên đã chấp nhận dù chỉ một chút nhưng như thế cũng đã khiến anh vui vẻ biết bao .

Rồi anh bắt đầu thưởng thức bữa sáng do chính tay Liên làm, tay nắm crush, tay cầm bánh thưởng thức bữa sáng nhẹ nhàng . Chỉ một phút của bây giờ thôi cũng đã khiến anh mãn nguyện lắm rồi . (1)

Ước gì hai ta sẽ cùng nhau như vậy cho đến khi ta cùng nhau bạc đầu, nhưng cho đến cuối cùng đây cũng chỉ là một vụ cá cược tình cảm do chính anh tạo nên mà thôi.

Ăn xong cũng là 7 giờ kém 15 lúc này khách cũng đã tấp nập ra vào tiệm hơn, bánh cũng đã ăn, tay cũng đã nắm không còn gì nữa nói nữa Sang cũng tạm biệt mà ra về luôn . Nhưng trước khi đi anh không ngại ngần những ánh mắt xung quanh mình, mà thơm trộm vào má Liên một cái khiến cậu phải đỏ ửng mặt.

Chưa kịp để Liên lên tiếng anh đã nói .

" Tớ đã nói tớ sẽ khiến cậu yêu tớ thêm lần nữa mà.

Nói rồi anh mỉm cười bước đi trong ánh nắng ban mai rực rỡ của mùa đông lạnh lẽo, một khung cảnh tưởng chừng như bình thường với bao người, nhưng trong mắt của Liên lại rực rỡ biết bao .

Luôn dặn lòng phải đóng chặt con tim để bảo vệ trước số bồ cuộc sống, nhưng có lẽ tin thêm lần nữa liệu có đau... ?

Xiềng xích định kiến dần một nới lỏng, hai con tim cùng chung nhịp đập đang khẽ khàng tiến đến một tương lai không định kiến . Và Liên cũng vậy cậu vẫn ngu ngốc vẫn lựa chọn yêu thêm một lần nữa

Thời gian lặng lẽ trôi chưa gì đã đến trưa rồi, lại phải sách cặp đi học thôi . Liên sửa soạn một lúc rồi cũng đi học luôn, dạo này bận túi bụi quá nên cậu cũng chả có thời gian gặp Hòa và Hoa nữa, bóng dáng nhỏ bé lững thững trên con hành lang đầy nhộn nhịp đã khiến nhóm Đức dễ dàng nhận ra trong chốc lát.

Chẳng mất quá lâu để Đức đuổi kịp Liên vừa bắt kịp tới nơi thì

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Kì nghỉ hè đã đánh dấu cho con đường sự nghiệp của mỗi người

Số ký tự: 0