Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi
26.2: Để Anh Xe...
Khang Kiều
2024-11-02 20:59:46
/503GO
26.2: Để anh xem nào
Nhưng tình huống hôm nay đã không giống như vậy nữa rồi. Ngải Tử Lam đã là phu nhân tổng tài Đoàn Thị, thân phận còn tôn quý hơn cả ông, đã không còn là cô con gái bé nhỏ có thể tùy ý đối phó nữa rồi.
Hơn nữa, không xem tăng cũng phải nhìn mặt Phật.
Đoàn Hồng Huyên ôm lấy Ngải Tử Lam sắc mắt đã băng lạnh đến đáng sợ, cả người tỏa ra hơi thở lạnh lùng, người xung quanh không ai dám lại gần.
Ngải Thành Quốc vừa cẩn thận từng chút suy nghĩ, nếu gả cho Đoàn Hồng Huyên là Ngải Tử Kỳ, đứa con gái mà ông một mực yêu thương coi trọng, thì tốt biết mấy, lại vừa giả bộ tươi cười, nịnh nọt lấy lòng: “Không cần giải thích, không cần giải thích, đây nhất định là việc ngoài ý muốn. Đều là người nhà cả, làm gì có thù oán, đùa quá trớn thôi, không có chủ ý gì cả đâu.”
Ngải Thành Quốc ý đồ định chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ hóa thành không có, giống như kiểu Ngải Tử Lam và Ngải Tử Kỳ vẫn là những đứa bé mấy tuổi vậy.
“Ngải tổng, ông dạy dỗ con cái mình như thế nào là chuyện trong gia đình ông, tôi không can thiệp. Nhưng tôi hi vọng ông có thể cho tôi một lời giải thích hợp lý. Bằng không tôi tuyệt sẽ không để vợ của Đoàn Hồng Huyên tôi chịu uất ức.” Đoàn Hồng Huyên lại không hề có ý bỏ qua cho Ngải Tử Kỳ, quyết phải trừng trị cô ta một trận, sắc mặt sa sầm, rõ ràng không phải nói chơi.”
Lần này chỉ là rơi xuống nước, vậy những lần sau thì sao, ai mà biết sẽ xảy ra chuyện gì chứ.
Ngải Tử Kỳ người con gái này, đã có những vết xấu lúc trước, Đoàn Hồng Huyên chán ghét Ngải Tử Kỳ đến nỗi không thể nào ghét hơn được nữa.
Cùng là họ Ngải, mà sao lại khác nhau một trời một vực như vậy.
“Hắt xì.” Gió đêm lành lạnh, Ngải Tử Lam vốn chỉ mặc một chiếc lễ phục mỏng, sau khi rơi xuống nước, hơi lạnh đã ngấm vào người, không nhịn được hắt xì một cái.
May thay nhân viên phục vụ của khách sạn đã nhanh nhẹn mang tới một chiếc khăn bông dày, đắp lên người Ngải Tử Lam, bao bọc cô kín mít không gió nào thổi được.
Còn Ngải Tử Kỳ thì không được may mắn như thế, chỉ có thể dựa vào ngực Hà Phương mà run run. Bên cạnh trừ Hà Phương ra không có ai hết.
Bà ta cũng là nhất thời hấp tấp muốn giáo huấn Ngải Tử Lam một phen, đâu có ngờ cả hai cùng rơi xuống nước, xảy ra sự việc lớn như thế này.
Đáng tiếc nhất là, tất cả mọi người đều bênh vực Ngải Tử Lam cái con tiện nhân kia. Ngay cả ba ruột của nó, cũng một bộ dạng thỏa hiệp rồi.
Dựa vào cái gì chứ? Ngải Tử Kỳ có điểm nào không bằng Ngải Tử Lam? Vì cái thân phận phu nhân Đoàn Hồng Huyên này sao? Bà nhất định sẽ đoạt lại cái thân phận này, sau đó đem việc nhục nhã ngày hôm nay đè bẹp Ngải Tử Lam xuống dưới chân.
Ngải Tử Kỳ trong lòng càng lúc càng thống hận, ánh mắt thầm hung ác.
Mà Hà Phương thấy đứa con gái từ nhỏ đến lớn được mình cưng chiều lại có một ngày bị đối xử như vậy, trong lòng không khỏi thống hận!
26.2: Để anh xem nào
Nhưng tình huống hôm nay đã không giống như vậy nữa rồi. Ngải Tử Lam đã là phu nhân tổng tài Đoàn Thị, thân phận còn tôn quý hơn cả ông, đã không còn là cô con gái bé nhỏ có thể tùy ý đối phó nữa rồi.
Hơn nữa, không xem tăng cũng phải nhìn mặt Phật.
Đoàn Hồng Huyên ôm lấy Ngải Tử Lam sắc mắt đã băng lạnh đến đáng sợ, cả người tỏa ra hơi thở lạnh lùng, người xung quanh không ai dám lại gần.
Ngải Thành Quốc vừa cẩn thận từng chút suy nghĩ, nếu gả cho Đoàn Hồng Huyên là Ngải Tử Kỳ, đứa con gái mà ông một mực yêu thương coi trọng, thì tốt biết mấy, lại vừa giả bộ tươi cười, nịnh nọt lấy lòng: “Không cần giải thích, không cần giải thích, đây nhất định là việc ngoài ý muốn. Đều là người nhà cả, làm gì có thù oán, đùa quá trớn thôi, không có chủ ý gì cả đâu.”
Ngải Thành Quốc ý đồ định chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ hóa thành không có, giống như kiểu Ngải Tử Lam và Ngải Tử Kỳ vẫn là những đứa bé mấy tuổi vậy.
“Ngải tổng, ông dạy dỗ con cái mình như thế nào là chuyện trong gia đình ông, tôi không can thiệp. Nhưng tôi hi vọng ông có thể cho tôi một lời giải thích hợp lý. Bằng không tôi tuyệt sẽ không để vợ của Đoàn Hồng Huyên tôi chịu uất ức.” Đoàn Hồng Huyên lại không hề có ý bỏ qua cho Ngải Tử Kỳ, quyết phải trừng trị cô ta một trận, sắc mặt sa sầm, rõ ràng không phải nói chơi.”
Lần này chỉ là rơi xuống nước, vậy những lần sau thì sao, ai mà biết sẽ xảy ra chuyện gì chứ.
Ngải Tử Kỳ người con gái này, đã có những vết xấu lúc trước, Đoàn Hồng Huyên chán ghét Ngải Tử Kỳ đến nỗi không thể nào ghét hơn được nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cùng là họ Ngải, mà sao lại khác nhau một trời một vực như vậy.
“Hắt xì.” Gió đêm lành lạnh, Ngải Tử Lam vốn chỉ mặc một chiếc lễ phục mỏng, sau khi rơi xuống nước, hơi lạnh đã ngấm vào người, không nhịn được hắt xì một cái.
May thay nhân viên phục vụ của khách sạn đã nhanh nhẹn mang tới một chiếc khăn bông dày, đắp lên người Ngải Tử Lam, bao bọc cô kín mít không gió nào thổi được.
Còn Ngải Tử Kỳ thì không được may mắn như thế, chỉ có thể dựa vào ngực Hà Phương mà run run. Bên cạnh trừ Hà Phương ra không có ai hết.
Bà ta cũng là nhất thời hấp tấp muốn giáo huấn Ngải Tử Lam một phen, đâu có ngờ cả hai cùng rơi xuống nước, xảy ra sự việc lớn như thế này.
Đáng tiếc nhất là, tất cả mọi người đều bênh vực Ngải Tử Lam cái con tiện nhân kia. Ngay cả ba ruột của nó, cũng một bộ dạng thỏa hiệp rồi.
Dựa vào cái gì chứ? Ngải Tử Kỳ có điểm nào không bằng Ngải Tử Lam? Vì cái thân phận phu nhân Đoàn Hồng Huyên này sao? Bà nhất định sẽ đoạt lại cái thân phận này, sau đó đem việc nhục nhã ngày hôm nay đè bẹp Ngải Tử Lam xuống dưới chân.
Ngải Tử Kỳ trong lòng càng lúc càng thống hận, ánh mắt thầm hung ác.
Mà Hà Phương thấy đứa con gái từ nhỏ đến lớn được mình cưng chiều lại có một ngày bị đối xử như vậy, trong lòng không khỏi thống hận!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro