Yêu Đương Với Bạn Gái Của Bạn Cùng Phòng
Cô Nôn Nóng Muốn Trở Về Nhà Để Mặc Nội Y
Đồ Huyền
2024-07-24 12:54:07
An Thư Yểu bị Quý Sâm làm đến tận giữa trưa, đến khi xuống giường chân tay đều trở nên bủn rủn, thiếu chút nữa là đứng không vững mà ngã nhào xuống đất.
Cuối cùng cô được Quý Sâm bế lên, đưa đến bàn ăn như một đứa trẻ.
Lúc nhìn thấy một bàn đầy ắp thức ăn, tâm trạng An Thư Yểu vẫn không thể trở nên tốt lên được.
Cô đã cố gắng nói chuyện với Quý Sâm, nhưng cuối cùng vẫn không có kết quả, muốn bỏ cuộc lắm rồi!
Quý Sâm vẫn một lần rồi lại một lần, cuối cùng lại bắn thẳng vào bên trong cơ thể cô. Đến cả biện pháp an toàn cũng không có. Nếu như cô thật sự mang thai thì phải làm sao đây!
An Thư Yểu phồng má tức giận, cô quyết định chiều nay trên đường về sẽ đi đến tiệm thuốc để mua thuốc tránh thai.
Cô ngồi trên ghế, đưa mắt nhìn Quý Sâm mở từng nắp hộp thức ăn ra, còn mình thì im lặng thay đổi tư thế ngồi, nghiêng người sang một bên hông.
Huyệt nhỏ của cô thật sự là bị làm tới có chút đáng thương, sau khi uống thuốc vẫn còn cảm thấy đau rát, thắt lưng như bị gãy làm đôi, đi lại cũng rất đau đớn.
Ngược lại, Quý Sâm trông tràn đầy năng lượng vẻ mặt cũng rất thỏa mãn, điều này tạo nên một sự tương phản rõ rệt với cô.
Vì vậy mà An Thư Yểu càng thêm tức giận với anh.
“Không vui à?” Quý Sâm sau khi mở hết tất cả các hộp đồ ăn thì đưa cho cô một đôi đũa.
An Thư Yểu cầm lấy đôi đũa, mím môi, cũng lười để ý tới anh.
Quý Sâm quan sát sắc mặt của cô trong vòng hai giây liền nhận ra chú mèo nhỏ của anh thực sự tức giận rồi.
An Thư Yểu hơi đứng thẳng người gắp một miếng sườn xào chua ngọt, đem oán hận với Quý Sâm vào miếng sườn, nhai miếng sườn xào chua ngọt như muốn nghiền nát anh, âm thanh răng rắc truyền đến khiến Quý Sâm muốn mở miệng nói nhưng rồi lại thôi.
An Thư Yểu vừa ăn xong sườn xào chua ngọt liền gắp ngay món khác, không để cho anh có cơ hội được bắt chuyện với mình.
Quý Sâm đã quan sát số lần cô đặt đũa xuống, xác suất thích ăn món sườn xào chua ngọt và gà cay là rất lớn, vì vậy anh chuyển hai món đó đến gần vị trí của cô hơn.
Mà hầu như trong suốt bữa ăn cô đều không đụng đến món cần tây ngay trước mắt, dù chỉ là một miếng. An Thư Yểu liếc mắt nhìn hành động của anh, nhưng không nói gì, cúi đầu gắp gà kho sả ớt ăn.
Sau bữa ăn, Quý Sâm cơ bản là hiểu được khẩu vị của An Thư Yểu. Cô không thích ăn cần tây thái sợi, rau xanh, cũng không ăn nấm hương, cô thích món sườn xào chua ngọt, tôm chua ngọt, gà xé cay.
Sau khi An Thư Yểu ăn no, ánh mắt của cô bắt đầu đảo xung quanh, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó.
Quý Sâm thấy cô ấy liếm đôi môi khô khốc, liền hiểu ra.
Anh quên gọi món canh.
Thế rồi Quý Sâm đứng dậy đi vào bếp, rót một cốc nước ấm rồi đưa cho cô.
An Thư Yểu có hơi bất ngờ trước hành động của anh, cuối cùng mím môi nhỏ giọng nói câu cảm ơn, cô ngửa đầu lên uống vài ngụm nước cho bớt khô cổ họng, một phần là vì buổi sáng không uống một giọt nước nào khiến cho cổ họng khát khô.
Sau đó, An Thư Yểu và Quý Sâm cũng không có gì để nói.
Ngoại trừ khoảng cách về giới tính ra thì hai người họ cũng chỉ là những người mới quen nhau một ngày trước.
Buổi chiều, An Thư Yểu ngủ trên chiếc giường đã được thay ga mới, bởi vì đau rát ở thân dưới khiến cô không thể đi đứng bình thường được, cô mặc quần áo vào, chuẩn bị đi về nhà.
Chiếc quần lót gợi cảm tối qua cô mặc rõ ràng là không thể mặc được nữa, cho nên dù bây giờ có mặc quần vào thì thân dưới cũng có chút trống trải.
Cảm giác lúc này vô cùng bất an, khiến cô trở nên rất nôn nóng muốn trở về nhà và mặc quần lót vào.
“Uống thuốc này đi, buổi tối tắm rửa sạch sẽ rồi lại bôi thuốc.”
Quý Sâm ném thuốc mỡ giảm sưng vùng kín cho cô, sau đó cầm chìa khóa đi theo cô.
"Đi thôi." Anh nói.
An Thư Yểu: "?"
Có lẽ là bởi vì sự bàng hoàng hiện trên khuôn mặt quá rõ ràng, Quý Sâm trông thấy được bèn lắc lắc chìa khóa xe trong tay nói: "Tôi chở cô."
Cuối cùng cô được Quý Sâm bế lên, đưa đến bàn ăn như một đứa trẻ.
Lúc nhìn thấy một bàn đầy ắp thức ăn, tâm trạng An Thư Yểu vẫn không thể trở nên tốt lên được.
Cô đã cố gắng nói chuyện với Quý Sâm, nhưng cuối cùng vẫn không có kết quả, muốn bỏ cuộc lắm rồi!
Quý Sâm vẫn một lần rồi lại một lần, cuối cùng lại bắn thẳng vào bên trong cơ thể cô. Đến cả biện pháp an toàn cũng không có. Nếu như cô thật sự mang thai thì phải làm sao đây!
An Thư Yểu phồng má tức giận, cô quyết định chiều nay trên đường về sẽ đi đến tiệm thuốc để mua thuốc tránh thai.
Cô ngồi trên ghế, đưa mắt nhìn Quý Sâm mở từng nắp hộp thức ăn ra, còn mình thì im lặng thay đổi tư thế ngồi, nghiêng người sang một bên hông.
Huyệt nhỏ của cô thật sự là bị làm tới có chút đáng thương, sau khi uống thuốc vẫn còn cảm thấy đau rát, thắt lưng như bị gãy làm đôi, đi lại cũng rất đau đớn.
Ngược lại, Quý Sâm trông tràn đầy năng lượng vẻ mặt cũng rất thỏa mãn, điều này tạo nên một sự tương phản rõ rệt với cô.
Vì vậy mà An Thư Yểu càng thêm tức giận với anh.
“Không vui à?” Quý Sâm sau khi mở hết tất cả các hộp đồ ăn thì đưa cho cô một đôi đũa.
An Thư Yểu cầm lấy đôi đũa, mím môi, cũng lười để ý tới anh.
Quý Sâm quan sát sắc mặt của cô trong vòng hai giây liền nhận ra chú mèo nhỏ của anh thực sự tức giận rồi.
An Thư Yểu hơi đứng thẳng người gắp một miếng sườn xào chua ngọt, đem oán hận với Quý Sâm vào miếng sườn, nhai miếng sườn xào chua ngọt như muốn nghiền nát anh, âm thanh răng rắc truyền đến khiến Quý Sâm muốn mở miệng nói nhưng rồi lại thôi.
An Thư Yểu vừa ăn xong sườn xào chua ngọt liền gắp ngay món khác, không để cho anh có cơ hội được bắt chuyện với mình.
Quý Sâm đã quan sát số lần cô đặt đũa xuống, xác suất thích ăn món sườn xào chua ngọt và gà cay là rất lớn, vì vậy anh chuyển hai món đó đến gần vị trí của cô hơn.
Mà hầu như trong suốt bữa ăn cô đều không đụng đến món cần tây ngay trước mắt, dù chỉ là một miếng. An Thư Yểu liếc mắt nhìn hành động của anh, nhưng không nói gì, cúi đầu gắp gà kho sả ớt ăn.
Sau bữa ăn, Quý Sâm cơ bản là hiểu được khẩu vị của An Thư Yểu. Cô không thích ăn cần tây thái sợi, rau xanh, cũng không ăn nấm hương, cô thích món sườn xào chua ngọt, tôm chua ngọt, gà xé cay.
Sau khi An Thư Yểu ăn no, ánh mắt của cô bắt đầu đảo xung quanh, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó.
Quý Sâm thấy cô ấy liếm đôi môi khô khốc, liền hiểu ra.
Anh quên gọi món canh.
Thế rồi Quý Sâm đứng dậy đi vào bếp, rót một cốc nước ấm rồi đưa cho cô.
An Thư Yểu có hơi bất ngờ trước hành động của anh, cuối cùng mím môi nhỏ giọng nói câu cảm ơn, cô ngửa đầu lên uống vài ngụm nước cho bớt khô cổ họng, một phần là vì buổi sáng không uống một giọt nước nào khiến cho cổ họng khát khô.
Sau đó, An Thư Yểu và Quý Sâm cũng không có gì để nói.
Ngoại trừ khoảng cách về giới tính ra thì hai người họ cũng chỉ là những người mới quen nhau một ngày trước.
Buổi chiều, An Thư Yểu ngủ trên chiếc giường đã được thay ga mới, bởi vì đau rát ở thân dưới khiến cô không thể đi đứng bình thường được, cô mặc quần áo vào, chuẩn bị đi về nhà.
Chiếc quần lót gợi cảm tối qua cô mặc rõ ràng là không thể mặc được nữa, cho nên dù bây giờ có mặc quần vào thì thân dưới cũng có chút trống trải.
Cảm giác lúc này vô cùng bất an, khiến cô trở nên rất nôn nóng muốn trở về nhà và mặc quần lót vào.
“Uống thuốc này đi, buổi tối tắm rửa sạch sẽ rồi lại bôi thuốc.”
Quý Sâm ném thuốc mỡ giảm sưng vùng kín cho cô, sau đó cầm chìa khóa đi theo cô.
"Đi thôi." Anh nói.
An Thư Yểu: "?"
Có lẽ là bởi vì sự bàng hoàng hiện trên khuôn mặt quá rõ ràng, Quý Sâm trông thấy được bèn lắc lắc chìa khóa xe trong tay nói: "Tôi chở cô."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro