Yêu Đương Với Bạn Gái Của Bạn Cùng Phòng
Em Chia Tay Dương Chiếu Chưa?
Đồ Huyền
2024-07-24 12:54:07
Hơn 9 giờ sáng, Quý Sâm mới ngủ no, híp mắt ngáp một cái sờ sang bên cạnh.
Ổ chăn bên người đã sớm lạnh, anh mở mắt ra, An Thư Yểu không còn trong phòng ngủ.
Loáng thoáng có thể nghe được tiếng TV bên ngoài, Quý Sâm xốc lên chăn, lết thân thể trần trụi về phòng mình mặc quần áo vào, sau đó nhìn thoáng qua phòng khách.
An Thư Yểu đang ngồi ở trên sô pha bưng một tô hoành thánh vừa xem TV vừa vui vẻ ăn.
“Có phần của tôi không?” Da mặt Quý Sâm cực dày, trực tiếp duỗi đôi chân dài ngồi bên người cô.
“Nhà bếp đằng kia, tự mình nấu.” An Thư Yểu nuốt xuống hoành thánh trong miệng rồi nói.
Quý Sâm lười phải nhúc nhích, “Em cho tôi ăn một cái, a ——”
“.....”
An Thư Yểu không thể hiểu nổi tại sao người mặt dày như anh lại tồn tại trên đời này.
“Sự việc đêm qua tôi còn chưa có tìm anh tính sổ đâu, dụ dỗ thiếu nữ say rượu rồi quấy rối tình dục, tôi mà báo nguy thì có thể bắt anh vào tù đấy có tin hay không.” An Thư Yểu vẫy vẫy chiếc muỗng nhỏ, hung hăng đe dọa.
“A? Không phải em muốn tôi giúp em rửa sạch sẽ sao? Chẳng lẽ rửa không đủ sạch?”
Quý Sâm dứt khoát gác cằm lên vai cô, cọ mặt cô năn nỉ nói: “Em xem tôi ra sức vì em rửa sạch như vậy, em liền cho tôi ăn một cái hoành thánh đi, thật đói a ~ đói đến không động đậy được~”
Quý Sâm mặt dày mày dạn quấn lấy cuối cùng cũng được An Thư Yểu đút cho một miếng hoành thánh, còn thành công khiến cô vào nhà bếp nấu một thêm chén nữa cho anh.
“Ôi chao, Yểu Yểu nhà tôi đối xử với tôi thật tốt ~”
Quý Sâm nâng giọng làm nũng.
An Thư Yểu mặt vô biểu tình ăn nốt miếng hoành thánh còn sót lại trong tô, lãnh đạm nói: “Cút.”
Quý Sâm mới không cút đi đâu, anh vừa thổi phù phù vừa ăn hết bát hoành thánh nóng hổi, sau đó trưng ra vẻ mặt ngại ngùng nằm trên đùi cô.
An Thư Yểu đẩy một chút, lại không đẩy nổi.
“Anh lại muốn làm sao?” An Thư Yểu nhíu mày một cái, hoàn toàn không hiểu nổi tâm tư Quý Sâm.
Tuy hai người bọn họ đã làm tình rất nhiều lần, nhưng phương thức ở chung lại rất giống mấy cặp vợ chồng già đã sống chung nhiều năm.
Cô có ảo giác bọn họ đã bỏ qua giai đoạn yêu đương trực tiếp đi đến giai đoạn kết hôn.
Ít nhất đối với hôn nhân trong tưởng tượng của An Thư Yểu, hình thức sống chung nhà của hai vợ chồng so với tình trạng của bọn họ hiện tại cũng không khác biệt lắm.
An Thư Yểu vỗ vỗ đầu, vứt hết ý nghĩ không thực tế trong đầu xuống.
“Em với Dương Chiếu chia tay chưa?” Quý Sâm nằm ăn vạ trên đùi cô không đi, còn duỗi tay đùa nghịch đuôi tóc buông xuống của cô.
Đầu tóc thiếu nữ bảo dưỡng tốt, đuôi tóc không bị chẻ ngọn, sờ lên vừa mềm vừa mượt mà.
An Thư Yểu kéo đuôi tóc từ trong tay anh ra, nhàn nhạt nói: “Chưa.”
Tối hôm qua uống rượu xong cô lại trở về phòng làm tình cùng anh, sáng nay lúc tỉnh dậy bởi vì say rượu nên đau đầu vô cùng, nhìn những cuộc gọi nhỡ của Dương Chiếu càng cảm thấy phiền phức, căn bản là không muốn liên lạc với anh ta.
Kỳ thật, An Thư Yểu cũng không rõ chuyện chia tay này có gì khó khăn, tại sao cô vẫn chưa mở miệng nói ra được.
Lúc mới phát hiện Dương Chiếu ngoại tình, cô còn nghĩ giải quyết nhanh chóng, cắt đứt việc này.
Nhưng kéo dài một thời gian, nỗi chua xót trong lòng cô không chịu được liền xộc ra ngoài, tuy rằng vẫn như cũ muốn chia tay, nhưng cô còn muốn hỏi anh ta vì sao lại ngoại tình.
An Thư Yểu trầm mặc trong chốc lát, nói: “Buổi chiều tôi sẽ gọi anh ta nói chuyện.”
Quý Sâm nhìn cô một cái, không mở miệng.
Qua giờ cơm trưa, An Thư Yểu gọi điện thoại cho Dương Chiếu, hẹn anh ta ra gặp mặt.
Dương Chiếu bên kia không biết đang làm gì, sau một hồi hỗn loạn, trên điện thoại mới truyền đến giọng anh ta.
“Cô còn biết gọi điện thoại lại cho tôi? Tôi đã gọi cho cô bao nhiêu lần, điện thoại thì không bắt máy, cũng không gọi lại. Cô đang quậy cái gì?”
Giọng điệu Dương Chiếu cực kì tức giận, còn có một thứ cảm xúc lo lắng vì An Thư Yểu phớt lờ anh ta.
Nhưng An Thư Yểu hiểu rõ, tất cả đều là diễn, đấy chẳng qua là những chiêu trò mà anh ta hay dùng với cô thôi.
Cô bình đạm chờ anh ta nói hết lời, sau đó khẽ cười một tiếng, “Tăng ca, gấp rút, anh có thể hiểu mà đúng không?”
Lúc trước Dương Chiếu luôn dùng chiêu tăng ca này để ứng phó cô, chiêu này ai chẳng biết chứ.
Đối phương quả nhiên dừng một chút, như là không nghĩ tới giọng nói của An Thư Yểu sẽ bình tĩnh như vậy.
Trước kia lúc anh ta chất vấn An Thư Yểu, cô đều nhẹ nhàng xin lỗi, cầu xin tha thứ.
Dương Chiếu không hiểu rõ cô suy nghĩ cái gì, chỉ có thể xấu hổ cười cười, nói: “Tăng ca, có thể hiểu được, anh cũng thường xuyên tăng ca.”
Khóe miệng An Thư Yểu hạ xuống, không muốn lại cùng anh ta nói chuyện.
“Buổi chiều ra gặp mặt một chuyến, có thời gian không?” Cô hỏi.
Dương Chiếu bên kia an tĩnh chớp mắt một cái, sau đó anh ta cười nói: “Buổi chiều sao? Hình như có chút vội, buổi tối đi, có được không?”
Lần này đổi thành An Thư Yểu trầm mặc.
Cô đem âm lượng cuộc gọi bật đến mức lớn nhất, dùng tai cẩn thận nghe bên Dương Chiếu truyền đến động tĩnh.
Quả nhiên, ẩn dưới tiếng hít thở của Dương Chiếu, còn xuất hiện một tiếng hít thở dồn dập khác.
Tuy rằng cách khá xa, nghe không rõ lắm, thậm chí có thể sẽ nghe lầm.
Nhưng An Thư Yểu dám thề, Dương Chiếu lại mang theo phụ nữ về nhà.
Ổ chăn bên người đã sớm lạnh, anh mở mắt ra, An Thư Yểu không còn trong phòng ngủ.
Loáng thoáng có thể nghe được tiếng TV bên ngoài, Quý Sâm xốc lên chăn, lết thân thể trần trụi về phòng mình mặc quần áo vào, sau đó nhìn thoáng qua phòng khách.
An Thư Yểu đang ngồi ở trên sô pha bưng một tô hoành thánh vừa xem TV vừa vui vẻ ăn.
“Có phần của tôi không?” Da mặt Quý Sâm cực dày, trực tiếp duỗi đôi chân dài ngồi bên người cô.
“Nhà bếp đằng kia, tự mình nấu.” An Thư Yểu nuốt xuống hoành thánh trong miệng rồi nói.
Quý Sâm lười phải nhúc nhích, “Em cho tôi ăn một cái, a ——”
“.....”
An Thư Yểu không thể hiểu nổi tại sao người mặt dày như anh lại tồn tại trên đời này.
“Sự việc đêm qua tôi còn chưa có tìm anh tính sổ đâu, dụ dỗ thiếu nữ say rượu rồi quấy rối tình dục, tôi mà báo nguy thì có thể bắt anh vào tù đấy có tin hay không.” An Thư Yểu vẫy vẫy chiếc muỗng nhỏ, hung hăng đe dọa.
“A? Không phải em muốn tôi giúp em rửa sạch sẽ sao? Chẳng lẽ rửa không đủ sạch?”
Quý Sâm dứt khoát gác cằm lên vai cô, cọ mặt cô năn nỉ nói: “Em xem tôi ra sức vì em rửa sạch như vậy, em liền cho tôi ăn một cái hoành thánh đi, thật đói a ~ đói đến không động đậy được~”
Quý Sâm mặt dày mày dạn quấn lấy cuối cùng cũng được An Thư Yểu đút cho một miếng hoành thánh, còn thành công khiến cô vào nhà bếp nấu một thêm chén nữa cho anh.
“Ôi chao, Yểu Yểu nhà tôi đối xử với tôi thật tốt ~”
Quý Sâm nâng giọng làm nũng.
An Thư Yểu mặt vô biểu tình ăn nốt miếng hoành thánh còn sót lại trong tô, lãnh đạm nói: “Cút.”
Quý Sâm mới không cút đi đâu, anh vừa thổi phù phù vừa ăn hết bát hoành thánh nóng hổi, sau đó trưng ra vẻ mặt ngại ngùng nằm trên đùi cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
An Thư Yểu đẩy một chút, lại không đẩy nổi.
“Anh lại muốn làm sao?” An Thư Yểu nhíu mày một cái, hoàn toàn không hiểu nổi tâm tư Quý Sâm.
Tuy hai người bọn họ đã làm tình rất nhiều lần, nhưng phương thức ở chung lại rất giống mấy cặp vợ chồng già đã sống chung nhiều năm.
Cô có ảo giác bọn họ đã bỏ qua giai đoạn yêu đương trực tiếp đi đến giai đoạn kết hôn.
Ít nhất đối với hôn nhân trong tưởng tượng của An Thư Yểu, hình thức sống chung nhà của hai vợ chồng so với tình trạng của bọn họ hiện tại cũng không khác biệt lắm.
An Thư Yểu vỗ vỗ đầu, vứt hết ý nghĩ không thực tế trong đầu xuống.
“Em với Dương Chiếu chia tay chưa?” Quý Sâm nằm ăn vạ trên đùi cô không đi, còn duỗi tay đùa nghịch đuôi tóc buông xuống của cô.
Đầu tóc thiếu nữ bảo dưỡng tốt, đuôi tóc không bị chẻ ngọn, sờ lên vừa mềm vừa mượt mà.
An Thư Yểu kéo đuôi tóc từ trong tay anh ra, nhàn nhạt nói: “Chưa.”
Tối hôm qua uống rượu xong cô lại trở về phòng làm tình cùng anh, sáng nay lúc tỉnh dậy bởi vì say rượu nên đau đầu vô cùng, nhìn những cuộc gọi nhỡ của Dương Chiếu càng cảm thấy phiền phức, căn bản là không muốn liên lạc với anh ta.
Kỳ thật, An Thư Yểu cũng không rõ chuyện chia tay này có gì khó khăn, tại sao cô vẫn chưa mở miệng nói ra được.
Lúc mới phát hiện Dương Chiếu ngoại tình, cô còn nghĩ giải quyết nhanh chóng, cắt đứt việc này.
Nhưng kéo dài một thời gian, nỗi chua xót trong lòng cô không chịu được liền xộc ra ngoài, tuy rằng vẫn như cũ muốn chia tay, nhưng cô còn muốn hỏi anh ta vì sao lại ngoại tình.
An Thư Yểu trầm mặc trong chốc lát, nói: “Buổi chiều tôi sẽ gọi anh ta nói chuyện.”
Quý Sâm nhìn cô một cái, không mở miệng.
Qua giờ cơm trưa, An Thư Yểu gọi điện thoại cho Dương Chiếu, hẹn anh ta ra gặp mặt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dương Chiếu bên kia không biết đang làm gì, sau một hồi hỗn loạn, trên điện thoại mới truyền đến giọng anh ta.
“Cô còn biết gọi điện thoại lại cho tôi? Tôi đã gọi cho cô bao nhiêu lần, điện thoại thì không bắt máy, cũng không gọi lại. Cô đang quậy cái gì?”
Giọng điệu Dương Chiếu cực kì tức giận, còn có một thứ cảm xúc lo lắng vì An Thư Yểu phớt lờ anh ta.
Nhưng An Thư Yểu hiểu rõ, tất cả đều là diễn, đấy chẳng qua là những chiêu trò mà anh ta hay dùng với cô thôi.
Cô bình đạm chờ anh ta nói hết lời, sau đó khẽ cười một tiếng, “Tăng ca, gấp rút, anh có thể hiểu mà đúng không?”
Lúc trước Dương Chiếu luôn dùng chiêu tăng ca này để ứng phó cô, chiêu này ai chẳng biết chứ.
Đối phương quả nhiên dừng một chút, như là không nghĩ tới giọng nói của An Thư Yểu sẽ bình tĩnh như vậy.
Trước kia lúc anh ta chất vấn An Thư Yểu, cô đều nhẹ nhàng xin lỗi, cầu xin tha thứ.
Dương Chiếu không hiểu rõ cô suy nghĩ cái gì, chỉ có thể xấu hổ cười cười, nói: “Tăng ca, có thể hiểu được, anh cũng thường xuyên tăng ca.”
Khóe miệng An Thư Yểu hạ xuống, không muốn lại cùng anh ta nói chuyện.
“Buổi chiều ra gặp mặt một chuyến, có thời gian không?” Cô hỏi.
Dương Chiếu bên kia an tĩnh chớp mắt một cái, sau đó anh ta cười nói: “Buổi chiều sao? Hình như có chút vội, buổi tối đi, có được không?”
Lần này đổi thành An Thư Yểu trầm mặc.
Cô đem âm lượng cuộc gọi bật đến mức lớn nhất, dùng tai cẩn thận nghe bên Dương Chiếu truyền đến động tĩnh.
Quả nhiên, ẩn dưới tiếng hít thở của Dương Chiếu, còn xuất hiện một tiếng hít thở dồn dập khác.
Tuy rằng cách khá xa, nghe không rõ lắm, thậm chí có thể sẽ nghe lầm.
Nhưng An Thư Yểu dám thề, Dương Chiếu lại mang theo phụ nữ về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro