Yêu Đương Với Bạn Gái Của Bạn Cùng Phòng
Vừa Nghe Điện Thoại Vừa Ngậm Côn Thịt Thô To Khi Bạn Trai Bất Chợt...
Đồ Huyền
2024-07-24 12:54:07
Sự nghi ngờ trong mắt An Thư Yểu gần như tràn ra ngoài, Quý Sâm tỏ vẻ tôi nói thật đấy, cô phải tin tôi.
Cuối cùng, An Thư Yểu cũng từ bỏ việc giãy giụa, cho dương vật đút hết vào, không làm bộ kêu anh rút ra nữa.
Cảm giác đau đớn khi bị thúc mạnh vào lúc đầu đã biến mất, côn thịt di chuyển từ từ, nhẹ nhàng trong hoa huyệt của cô, khoái cảm tê dại nhanh chóng chiếm lấy mọi giác quan.
Hai tay An Thư Yểu đặt trên cơ ngực của anh, bờ mông vểnh lên ngậm lấy gậy thịt, từ mình chuyển động lên xuống.
Dáng người Quý Sâm được tập luyện rất tốt, cơ ngực mềm mại và có độ dãn khi không dùng lực, An Thư Yểu sờ một lát thì hơi bị nghiện, có chút không muốn buông ra.
Về cảm giác, cô cảm thấy sờ sướng hơn cả ngực của bản thân.
Quý Sâm cũng để cho cô sờ tùy ý, thỉnh thoảng lại di chuyển eo để phối hợp với động tác của An Thư Yểu.
Dương vật thô dài trông hơi dữ tợn, mỗi cú thúc đều có thể chạm đến hoa tâm sâu nhất của cô.
Môi An Thư Yểu khẽ hé mở, cô thoải mái rên rỉ.
Cho đến khi chiếc điện thoại ở đầu giường đột nhiên rung lên.
An Thư Yểu có thói quen tắt điện thoại trước khi đi ngủ, lúc này trên màn hình điện thoại hiện lên tên người gọi — Dương Tử.
Quý Sâm quay mặt sang một bên, hiển nhiên cũng thấy được tên đó.
Anh khẽ nhướng mày, lặp đi lặp lại hai chữ này với một ý tứ khó giải thích: “Dương Tử?”
“Đợi lát nữa sẽ đổi anh ta thành Dương Cẩu.” An Thư Yểu khịt mũi, hiển nhiên là không vui khi thấy cuộc gọi của anh ta vào lúc này.
Nhưng hoa huyệt co chặt nói với Quý Sâm rằng, rõ ràng cô có lo lắng về những gì họ đang làm vì cuộc gọi của bạn trai.
Quý Sâm không thích người phụ nữ mà anh đang chơi nghĩ đến một người đàn ông khác, anh duỗi cánh tay dài ra và cầm lấy chiếc điện thoại di động ở bên cạnh, không đợi An Thư Yểu ngăn cản đã ấn nút nghe, đưa điện thoại cho cô với ý đồ xấu xa.
Anh dùng khẩu hình nói với cô: “Nghe đi.”
An Thư Yểu vừa kinh ngạc vừa tức giận, trong nháy mắt khi điện thoại được kết nối, hoa huyệt bao lấy côn thịt của anh căng chặt, khiến Quý Sâm thấp giọng thở hổn hển.
An Thư Yểu sợ bên kia nghe thấy tiếng thở dốc của Quý Sâm, lập tức cầm điện thoại lên, áp vào một bên tai và nói: “Alo.”
Cô cố gắng áp giọng xuống, che đi chất giọng khàn và đầy dục vọng của mình.
An Thư Yểu đúng là đã ngoại tình, và khi làm vậy, cô có cảm giác sung sướng khi trả thù được Dương Chiếu.
Tuy nhiên, cô vẫn chưa tới mức gọi điện nói cho Dương Chiếu biết cô đang làm tình.
Không phải cô để tâm đến cảm xúc của Dương Chiếu, mà là não bộ cô hiện tại rất tỉnh táo, sự xấu hổ không cho phép cô làm điều đó.
Giống như việc dụ dỗ Quý Sâm trong nhà bếp tối hôm qua, hoàn toàn là mượn men say làm càn.
Biết được Dương Chiếu nhìn lén mình bị Quý Sâm chơi đến mức rên rỉ thành tiếng, nhưng bởi vì não bộ lúc đó đang chìm đắm trong khoái cảm của thể xác, không có tâm trí đâu để quan tâm đến Dương Chiếu.
An Thư Yểu của bây giờ không uống rượu, cũng không bị chơi đến mức mất đi trí, đáng lý cô nên cúp điện thoại.
Nhưng cô không làm vậy.
Mặc dù lúc này, sự xấu hổ không cho phép cô phát ra bất kỳ tiếng rên rỉ nào, nhưng không thể phủ nhận rằng, cơ thể cô nhạy cảm hơn, khoái cảm cũng theo đó mà mạnh mẽ hơn trong tình huống như thế này.
Bên Dương Chiếu im ắng, sau đó có tiếng quần áo ma sát.
Anh ta ngáp một cái rồi hỏi: “Sao em nghe điện thoại lâu vậy, chắc bây giờ em đã dậy và chuẩn bị đi làm rồi đúng không?”
An Thư Yểu hạ mắt xuống, hoa huyệt bị côn thịt của Quý Sâm chậm rãi chơi đùa, khuôn mặt có chút ửng hồng.
Cô giữ giọng ổn định, đáp lời: “Đang ăn sáng, không nghe thấy tiếng điện thoại rung, có chuyện gì thế?”
Người làm “bữa sáng” Quý Sâm, nhếch khóe môi cười trong im lặng.
Cuối cùng, An Thư Yểu cũng từ bỏ việc giãy giụa, cho dương vật đút hết vào, không làm bộ kêu anh rút ra nữa.
Cảm giác đau đớn khi bị thúc mạnh vào lúc đầu đã biến mất, côn thịt di chuyển từ từ, nhẹ nhàng trong hoa huyệt của cô, khoái cảm tê dại nhanh chóng chiếm lấy mọi giác quan.
Hai tay An Thư Yểu đặt trên cơ ngực của anh, bờ mông vểnh lên ngậm lấy gậy thịt, từ mình chuyển động lên xuống.
Dáng người Quý Sâm được tập luyện rất tốt, cơ ngực mềm mại và có độ dãn khi không dùng lực, An Thư Yểu sờ một lát thì hơi bị nghiện, có chút không muốn buông ra.
Về cảm giác, cô cảm thấy sờ sướng hơn cả ngực của bản thân.
Quý Sâm cũng để cho cô sờ tùy ý, thỉnh thoảng lại di chuyển eo để phối hợp với động tác của An Thư Yểu.
Dương vật thô dài trông hơi dữ tợn, mỗi cú thúc đều có thể chạm đến hoa tâm sâu nhất của cô.
Môi An Thư Yểu khẽ hé mở, cô thoải mái rên rỉ.
Cho đến khi chiếc điện thoại ở đầu giường đột nhiên rung lên.
An Thư Yểu có thói quen tắt điện thoại trước khi đi ngủ, lúc này trên màn hình điện thoại hiện lên tên người gọi — Dương Tử.
Quý Sâm quay mặt sang một bên, hiển nhiên cũng thấy được tên đó.
Anh khẽ nhướng mày, lặp đi lặp lại hai chữ này với một ý tứ khó giải thích: “Dương Tử?”
“Đợi lát nữa sẽ đổi anh ta thành Dương Cẩu.” An Thư Yểu khịt mũi, hiển nhiên là không vui khi thấy cuộc gọi của anh ta vào lúc này.
Nhưng hoa huyệt co chặt nói với Quý Sâm rằng, rõ ràng cô có lo lắng về những gì họ đang làm vì cuộc gọi của bạn trai.
Quý Sâm không thích người phụ nữ mà anh đang chơi nghĩ đến một người đàn ông khác, anh duỗi cánh tay dài ra và cầm lấy chiếc điện thoại di động ở bên cạnh, không đợi An Thư Yểu ngăn cản đã ấn nút nghe, đưa điện thoại cho cô với ý đồ xấu xa.
Anh dùng khẩu hình nói với cô: “Nghe đi.”
An Thư Yểu vừa kinh ngạc vừa tức giận, trong nháy mắt khi điện thoại được kết nối, hoa huyệt bao lấy côn thịt của anh căng chặt, khiến Quý Sâm thấp giọng thở hổn hển.
An Thư Yểu sợ bên kia nghe thấy tiếng thở dốc của Quý Sâm, lập tức cầm điện thoại lên, áp vào một bên tai và nói: “Alo.”
Cô cố gắng áp giọng xuống, che đi chất giọng khàn và đầy dục vọng của mình.
An Thư Yểu đúng là đã ngoại tình, và khi làm vậy, cô có cảm giác sung sướng khi trả thù được Dương Chiếu.
Tuy nhiên, cô vẫn chưa tới mức gọi điện nói cho Dương Chiếu biết cô đang làm tình.
Không phải cô để tâm đến cảm xúc của Dương Chiếu, mà là não bộ cô hiện tại rất tỉnh táo, sự xấu hổ không cho phép cô làm điều đó.
Giống như việc dụ dỗ Quý Sâm trong nhà bếp tối hôm qua, hoàn toàn là mượn men say làm càn.
Biết được Dương Chiếu nhìn lén mình bị Quý Sâm chơi đến mức rên rỉ thành tiếng, nhưng bởi vì não bộ lúc đó đang chìm đắm trong khoái cảm của thể xác, không có tâm trí đâu để quan tâm đến Dương Chiếu.
An Thư Yểu của bây giờ không uống rượu, cũng không bị chơi đến mức mất đi trí, đáng lý cô nên cúp điện thoại.
Nhưng cô không làm vậy.
Mặc dù lúc này, sự xấu hổ không cho phép cô phát ra bất kỳ tiếng rên rỉ nào, nhưng không thể phủ nhận rằng, cơ thể cô nhạy cảm hơn, khoái cảm cũng theo đó mà mạnh mẽ hơn trong tình huống như thế này.
Bên Dương Chiếu im ắng, sau đó có tiếng quần áo ma sát.
Anh ta ngáp một cái rồi hỏi: “Sao em nghe điện thoại lâu vậy, chắc bây giờ em đã dậy và chuẩn bị đi làm rồi đúng không?”
An Thư Yểu hạ mắt xuống, hoa huyệt bị côn thịt của Quý Sâm chậm rãi chơi đùa, khuôn mặt có chút ửng hồng.
Cô giữ giọng ổn định, đáp lời: “Đang ăn sáng, không nghe thấy tiếng điện thoại rung, có chuyện gì thế?”
Người làm “bữa sáng” Quý Sâm, nhếch khóe môi cười trong im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro