Yêu Đương Vụng Trộm: Chị Ơi, Cưới Thôi!
CHỊ CŨNG CÓ THỂ NẰM TRÊN (H+)
Thiên Nguyệt Phụng
2024-07-08 03:33:02
"Bảo bối, cơ thể cậu trưởng thành thật rồi này."
"Ưm~... Đừng có làm vậy mà..."
Lời tán thương về thân thể nam nhân đó, lại đi cùng tiếng rên rỉ kiều suyễn được phát ra từ cổ họng người phụ nữ, khi bàn tay thon mềm của cậu đang từng bước luồng qua mấy lớp áo, rồi nhẹ nhàng vân vê, xoa nắn vòng một đầy đặn.
Phi Phong khóa chặt hai phiến môi của bạn tình bằng nụ hôn tràn đầy nhiệt huyết, cứ chốc lát lại vang lên âm thanh mút mát ướt át. Cơ thể mảnh khảnh được đặt nằm xuống, nhưng vẫn trong vòng tay âu yếm của người thanh niên.
"Tư Tư, cái này là chị tự tìm tới em trước nhé. Vậy đừng trách em đối xử không khách sáo."
Nói rồi, Phi Phong lần lượt cởi hết quần áo cho cả hai, mà Giang Tư Tư cũng không hề từ chối. Mỗi động tác diễn ra rất nhanh và họ lại hòa nhập vào nhau bằng những nụ hôn kích tình, cuồng nhiệt.
Trong men say, cô có thể mạnh dạn phóng túng theo ý muốn của mình. Bàn tay hư hỏng liên tục mơn trớn trên ngực người thanh niên, rồi còn cả gan mon men sờ soạng xuống tới hạ bộ, nơi có vật thể nam tính đã sừng sững ngóc đầu dậy.
"Đây là chiếc "xúc xích" size lớn mà cậu nói đây sao?"
"Ừm! Cảm nhận về nó thế nào, có phải rất to?"
Phi Phong vùi mặt vào cổ cô, vừa hỏi vừa cạ cạ vành môi vào làn da mịn màng ấy, phối hợp cùng hơi thở ấm áp, trực tiếp cho cô trải nghiệm thăng hoa đến khó tả.
"Ưm... Thật sự rất to... Chị không tin chiếc giao diện này của cậu vậy mà chỉ mới 18 tuổi. Bảo bối có lừa chị không đấy?"
"Thế chị chưa nghe câu tuổi trẻ tài cao à? Phải có tài lắm, em mới nuôi dưỡng được một cơ thể tuyệt vời như này để thành công câu dụ được chị."
Vừa nói hết câu, khuôn miệng giảo hoạt của chàng trai đã đem chiếc nhụy hoa hồng đang run rẩy trên đôi gò bồng làm vật thưởng thức. Cậu dùng đầu lưỡi linh hoạt không ngừng lả lướt, hệt như đánh trận, rồi lại chuyển sang gặm, mút từng hồi thật mạnh mẽ, khiến cơ thể ngọc ngà căn bản không thể nằm yên. Hết ưỡn ẹo, rồi lại run lên, không tận mắt chiêm ngưỡng sẽ không bị kích thích, tiếc là Phi Phong lại không bỏ sót bất kỳ một động thái nào từ cô.
"Phong... Tay cậu..."
"Gọi anh đi chị!"
Phi Phong cười gian manh với lời đề nghị bá đạo, khi bàn tay cậu giờ đã chính thức áp vào đóa hoa tuyệt sắc đang không ngừng rung động dưới thân thể mỹ miều này.
"Bảo bối, cậu đừng có quá đáng. Cậu... Cậu nhỏ hơn chị nha...ưm~."
"Chị lớn, thì chị cũng đang nằm dưới anh đó thôi."
"Cậu lại giở cái giọng bá đạo ra rồi."
Giang Tư Tư có vẻ bất mãn, nhưng chưa đầy ba giây đã phải ưỡn cong người vì người thanh ấy đã di chuyển xuống phía dưới cô từ lúc nào, rồi hiên ngang dùng miệng khai phá đóa hoa.
Ôi! Cái cảm giác điểm G đang bị "đánh" thật không thể chịu nổi. Mảnh drap giường còn đáng thương hơn khi bị cô báu víu tới mức nhàu nát.
Ai mà tin đây là lần đầu tiên Phi Phong động tình không? Cậu ấy chẳng những thành thạo mà còn biết nắm bắt đúng tâm lý, biết chơi như thế nào cho bạn tình sung sướng. Giang Tư Tư thật muốn rên rỉ, nhưng bao lần vì ngại mà chẳng dám thốt ra thành tiếng. Giờ điểm xuân thì đang bị kích thích tới liên hồi tuôn trào thủy dịch, cô có muốn không rên cũng không được nữa.
"A... A... Ưm.... Phong, dừng lại đi. Đừng làm vậy nữa..."
Ai nói gì nói, cậu ấy vẫn bình chân như vại, và chỉ dừng lại khi bạn tình chính thức đạt được khoái cảm ở mức cao nhất. Cậu thấy mật thủy đang tuôn ra, cơ thể nuột nà này đang run rẩy vì sung sướng.
Phi Phong hài lòng ngồi thẳng dậy. Lúc này, cậu đã cầm sẵn đầu nấm dũng mãnh của mình, rồi trực tiếp đâm vào huyệt nhỏ ướt át.
"Đau quá... Phong à, cậu dừng lại."
"Xin lỗi, bảo bối của chị không dừng được."
Nói rồi, cậu ấy liền bắt đầu chơi trò chống đẩy, lui ra thúc vào từ chậm tới nhanh, mà đây lại là lần đầu vượt rào của Giang Tư Tư, nên chỗ đó của cô đang vô cùng đau đớn.
"Phong, nhẹ một chút. Chị đau..."
Bá đạo, nhưng vẫn biết xót cho người thương. Phi Phong đã luân động nhẹ nhàng, chậm rãi hơn để cô từ từ thích ứng. Và rất nhanh sau, cô nàng đã làm quen được với dị vật nam tính và trò chơi tình ái này.
Cơ thể cô thả lỏng hơn, móng tay sắc nhọn bấu vào cánh tay của người thiếu niên cũng từ từ chuyển sang hành động mơn trớn, vuốt ve.
"Ưm~..."
"Tư Tư, gọi anh đi!"
"Ưm... Cậu dựa vào đâu mà bắt chị phải gọi cậu bằng anh, hửm?"
"Dựa vào việc em đang nằm kèo trên."
Phi Phong có vẻ đắc ý khi đưa ra câu trả lời đó lắm, nhưng sau ba giây thôi, Giang Tư Tư đã nhanh chóng thay đổi tư thế. Cô nhỏm người ngồi dậy và đẩy cậu ngã người ra sau, chính cô đang trong trạng thái chủ động thay vì bị tấn công như trước.
Ở chỗ đó, hai vật nhạy cảm vẫn đang hòa nhập vào nhau. Có vẻ như hoa huyệt của cô đã quất chặt lấy chiếc cự long nam tính, to dài ấy. Và cậu cũng đã bắt gặp ánh mắt tràn đầy mị lực của người phụ nữ này.
Cô nhìn cậu như muốn chứng minh năng lực...
"Chị cũng có thể nằm trên mà."
Nói rồi, Giang Tư Tư liền chuyển động hạ thân, đưa cô bé của mình trở thành điểm tấn công chủ động, thay vì bị động cho người ta xâm lấn.
"Thế nào, có đủ thỏa mãn cậu không?"
Phi Phong mỉm cười. Cậu cười là cười nuông chiều, cười trong bất lực và một chút tán thưởng về kỹ năng làm tình của cô gái ấy.
Ai có thể tin được một người bình thường hở tí là đỏ mặt như Giang Tư Tư, khi say lại trở nên bá đạo và mạnh dạn trong chuyện tình ái đến vậy chứ.
"Chị ơi, phải làm như này cơ."
"Ưm~... Đừng có làm vậy mà..."
Lời tán thương về thân thể nam nhân đó, lại đi cùng tiếng rên rỉ kiều suyễn được phát ra từ cổ họng người phụ nữ, khi bàn tay thon mềm của cậu đang từng bước luồng qua mấy lớp áo, rồi nhẹ nhàng vân vê, xoa nắn vòng một đầy đặn.
Phi Phong khóa chặt hai phiến môi của bạn tình bằng nụ hôn tràn đầy nhiệt huyết, cứ chốc lát lại vang lên âm thanh mút mát ướt át. Cơ thể mảnh khảnh được đặt nằm xuống, nhưng vẫn trong vòng tay âu yếm của người thanh niên.
"Tư Tư, cái này là chị tự tìm tới em trước nhé. Vậy đừng trách em đối xử không khách sáo."
Nói rồi, Phi Phong lần lượt cởi hết quần áo cho cả hai, mà Giang Tư Tư cũng không hề từ chối. Mỗi động tác diễn ra rất nhanh và họ lại hòa nhập vào nhau bằng những nụ hôn kích tình, cuồng nhiệt.
Trong men say, cô có thể mạnh dạn phóng túng theo ý muốn của mình. Bàn tay hư hỏng liên tục mơn trớn trên ngực người thanh niên, rồi còn cả gan mon men sờ soạng xuống tới hạ bộ, nơi có vật thể nam tính đã sừng sững ngóc đầu dậy.
"Đây là chiếc "xúc xích" size lớn mà cậu nói đây sao?"
"Ừm! Cảm nhận về nó thế nào, có phải rất to?"
Phi Phong vùi mặt vào cổ cô, vừa hỏi vừa cạ cạ vành môi vào làn da mịn màng ấy, phối hợp cùng hơi thở ấm áp, trực tiếp cho cô trải nghiệm thăng hoa đến khó tả.
"Ưm... Thật sự rất to... Chị không tin chiếc giao diện này của cậu vậy mà chỉ mới 18 tuổi. Bảo bối có lừa chị không đấy?"
"Thế chị chưa nghe câu tuổi trẻ tài cao à? Phải có tài lắm, em mới nuôi dưỡng được một cơ thể tuyệt vời như này để thành công câu dụ được chị."
Vừa nói hết câu, khuôn miệng giảo hoạt của chàng trai đã đem chiếc nhụy hoa hồng đang run rẩy trên đôi gò bồng làm vật thưởng thức. Cậu dùng đầu lưỡi linh hoạt không ngừng lả lướt, hệt như đánh trận, rồi lại chuyển sang gặm, mút từng hồi thật mạnh mẽ, khiến cơ thể ngọc ngà căn bản không thể nằm yên. Hết ưỡn ẹo, rồi lại run lên, không tận mắt chiêm ngưỡng sẽ không bị kích thích, tiếc là Phi Phong lại không bỏ sót bất kỳ một động thái nào từ cô.
"Phong... Tay cậu..."
"Gọi anh đi chị!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phi Phong cười gian manh với lời đề nghị bá đạo, khi bàn tay cậu giờ đã chính thức áp vào đóa hoa tuyệt sắc đang không ngừng rung động dưới thân thể mỹ miều này.
"Bảo bối, cậu đừng có quá đáng. Cậu... Cậu nhỏ hơn chị nha...ưm~."
"Chị lớn, thì chị cũng đang nằm dưới anh đó thôi."
"Cậu lại giở cái giọng bá đạo ra rồi."
Giang Tư Tư có vẻ bất mãn, nhưng chưa đầy ba giây đã phải ưỡn cong người vì người thanh ấy đã di chuyển xuống phía dưới cô từ lúc nào, rồi hiên ngang dùng miệng khai phá đóa hoa.
Ôi! Cái cảm giác điểm G đang bị "đánh" thật không thể chịu nổi. Mảnh drap giường còn đáng thương hơn khi bị cô báu víu tới mức nhàu nát.
Ai mà tin đây là lần đầu tiên Phi Phong động tình không? Cậu ấy chẳng những thành thạo mà còn biết nắm bắt đúng tâm lý, biết chơi như thế nào cho bạn tình sung sướng. Giang Tư Tư thật muốn rên rỉ, nhưng bao lần vì ngại mà chẳng dám thốt ra thành tiếng. Giờ điểm xuân thì đang bị kích thích tới liên hồi tuôn trào thủy dịch, cô có muốn không rên cũng không được nữa.
"A... A... Ưm.... Phong, dừng lại đi. Đừng làm vậy nữa..."
Ai nói gì nói, cậu ấy vẫn bình chân như vại, và chỉ dừng lại khi bạn tình chính thức đạt được khoái cảm ở mức cao nhất. Cậu thấy mật thủy đang tuôn ra, cơ thể nuột nà này đang run rẩy vì sung sướng.
Phi Phong hài lòng ngồi thẳng dậy. Lúc này, cậu đã cầm sẵn đầu nấm dũng mãnh của mình, rồi trực tiếp đâm vào huyệt nhỏ ướt át.
"Đau quá... Phong à, cậu dừng lại."
"Xin lỗi, bảo bối của chị không dừng được."
Nói rồi, cậu ấy liền bắt đầu chơi trò chống đẩy, lui ra thúc vào từ chậm tới nhanh, mà đây lại là lần đầu vượt rào của Giang Tư Tư, nên chỗ đó của cô đang vô cùng đau đớn.
"Phong, nhẹ một chút. Chị đau..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bá đạo, nhưng vẫn biết xót cho người thương. Phi Phong đã luân động nhẹ nhàng, chậm rãi hơn để cô từ từ thích ứng. Và rất nhanh sau, cô nàng đã làm quen được với dị vật nam tính và trò chơi tình ái này.
Cơ thể cô thả lỏng hơn, móng tay sắc nhọn bấu vào cánh tay của người thiếu niên cũng từ từ chuyển sang hành động mơn trớn, vuốt ve.
"Ưm~..."
"Tư Tư, gọi anh đi!"
"Ưm... Cậu dựa vào đâu mà bắt chị phải gọi cậu bằng anh, hửm?"
"Dựa vào việc em đang nằm kèo trên."
Phi Phong có vẻ đắc ý khi đưa ra câu trả lời đó lắm, nhưng sau ba giây thôi, Giang Tư Tư đã nhanh chóng thay đổi tư thế. Cô nhỏm người ngồi dậy và đẩy cậu ngã người ra sau, chính cô đang trong trạng thái chủ động thay vì bị tấn công như trước.
Ở chỗ đó, hai vật nhạy cảm vẫn đang hòa nhập vào nhau. Có vẻ như hoa huyệt của cô đã quất chặt lấy chiếc cự long nam tính, to dài ấy. Và cậu cũng đã bắt gặp ánh mắt tràn đầy mị lực của người phụ nữ này.
Cô nhìn cậu như muốn chứng minh năng lực...
"Chị cũng có thể nằm trên mà."
Nói rồi, Giang Tư Tư liền chuyển động hạ thân, đưa cô bé của mình trở thành điểm tấn công chủ động, thay vì bị động cho người ta xâm lấn.
"Thế nào, có đủ thỏa mãn cậu không?"
Phi Phong mỉm cười. Cậu cười là cười nuông chiều, cười trong bất lực và một chút tán thưởng về kỹ năng làm tình của cô gái ấy.
Ai có thể tin được một người bình thường hở tí là đỏ mặt như Giang Tư Tư, khi say lại trở nên bá đạo và mạnh dạn trong chuyện tình ái đến vậy chứ.
"Chị ơi, phải làm như này cơ."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro