Yêu Em, Trừng Phạt Em

Cách Lồng Đùa Nghịch Bộ Ngực Sữa

Cẩm Hoán

2024-05-03 07:18:54

Trong khoảng không tranh tối tranh sáng ở lồng sắt hiện lên một cái bóng đang di chuyển, càng làm nổi bật lên vẻ mờ mịt trong ánh mắt người đàn ông.

Đường Ly đột nhiên cảm thấy mình trở nên nhỏ bé, cũng rất lạnh, ngay cả sống lưng cũng lạnh buốt.

Từ khi biết Tần Du đến giờ, bộ dáng hà khắc vô tình của anh đã khắc sâu trong lòng cô.

Cao ngạo, uy nghi và lạnh lùng.

Anh là một sĩ quan, một thủ lĩnh, chủ nhân của Cảnh Chương Đài. Thân phận lẫy lừng ấy cũng vô tình trở thành lớp vỏ bọc thích hợp nhất của anh.

Cô thậm chí không thể tưởng tượng nổi anh còn có tình cảm hay cảm xúc gì không.

Cô đã từng nghe nói quyền thế của anh to bằng trời, có thể bóp chết một người như giết con kiến hôi, nhưng đi theo anh mấy năm rồi cô mới biết anh biến thái đến mức nào.

So với việc xử lý gọn gàng dứt khoát, anh càng thích hưởng thụ quá trình ngược đãi.

Anh sẽ giam những kẻ phản bội lại, dùng đủ mọi hình thức tra tấn. Hình thức đùa giỡn tính mạng con người này khiến anh cực kỳ hưng phấn.

Nghĩ tới đây, Đường Ly cố gắng nén cơn run rẩy vì sợ hãi, cảm thấy bất lực với tình cảnh sau này của mình.

Cô chưa từng nhìn tận mắt anh tra tấn người ta như thế nào, nhưng cho dù chỉ nghe thấy thôi thì cô cũng đã vô cùng bài xích rồi.

Anh quyển cao chức trọng, vô tổ chức vô kỷ luật, lộng hành bên ngoài vòng pháp luật, đáng sợ giống như ma quỷ, anh nên chịu quả báo…

Đáng tiếc rằng cô chỉ kịp cố gắng chút sức mọn đã bị anh bắt được, còn phải chịu cảnh xấu hổ bị nhốt trong lồng giống một con thú nhỏ, không có chút tự trọng nào…

Đường Ly rơi vào đường cùng, cả người rét run, suy nghĩ trong đầu dồn dập ùa đến như thủy triều. Bỗng nhiên cô chợt lấy hết dũng khí cắn chặt hàm răng.

Nếu như rơi vào tay anh rồi bị tra tấn trong nhục nhã thì chẳng thà cô tự giữ cho mình chút mặt mũi cuối cùng.

Trong khoảnh khắc khi cô nhắm mắt lại, dường như Đường Ly đã nếm được vị ngai ngái trong cổ họng, nhưng mùi vị ấy đã nhanh chóng bị hơi thở lạnh lẽo hơn bao trùm lên…

“A…”

Bên trong lồng sắt, thân thể trắng nõn của người đẹp run lên, cô bắt đầu giãy dụa kêu đau trong vô ích khiến chiếc lồng cũng bắt đầu rung lắc theo.

Cánh tay cường tráng mạnh mẽ của người đàn ông đang thò vào trong lồng, chuẩn xác bóp chặt lấy cái cằm tinh xảo yếu ớt của cô.



Bị bàn tay cứng như sắt kiềm chế, đôi môi tái nhợt của cô bị tách ra để lộ hàm răng trắng và cổ họng ẩm ướt, mềm mại, căng cứng bên trong.

“Vội vã cắn lưỡi tự sát như thế à?” Giọng nói bình tĩnh như thường của người đàn ông vang lên lần nữa: “Tôi không thích động vật nhỏ bị câm đâu.”

Suy nghĩ của cô bị anh nói toạc ra khiến Đường Ly vô cùng hoảng hốt, cổ họng bất lực nuốt nước bọt, lộ ra sắc đỏ quyến rũ, cái lưỡi thơm tho mềm mại không ngừng run rẩy.

Con mồi kháng cự dễ dàng khiến cho gã thợ săn bên ngoài chiếc lồng trở nên hưng phấn.

Cô cố gắng giãy dụa thoát ra, giống như cực kỳ chán ghét anh, còn muốn cắn ngón tay anh để phản kháng.

Hừ, hừ.

Đường Ly chưa kịp cắn thì người đàn ông đã dùng ngón tay chọc thẳng vào cổ cô.

Ngón tay với những khớp xương lộ rõ vội vã túm chặt lấy chiếc lưỡi mềm mại thơm tho của cô. Đường Ly nhìn anh chằm chằm định cắn xuống thật nhanh, nhưng ngón tay anh đã thăm dò xuống sâu hơn, chạm vào vùng hầu họng của cô rồi lật ngược lại chọc rút liên tục.

Tùy tiện, biến thái.

Động tác của anh ngày càng mạnh bạo hơn, hình ảnh ngón tay ra vào cực kỳ giống khi quan hệ tình dục, những vết chai sần sùi và mảnh ở hai bên ngón tay liên tục cọ vào chỗ nhạy cảm của cô.

Anh hung hăng bắt nạt cái miệng nhỏ của cô. Trong khoang miệng hồng hào, chất lỏng trong suốt không thể nuốt trôi càng ngày càng chảy ra nhiều hơn, trong lồng còn vang lên tiếng nước khe khẽ.

“Hức… Hức!”

Đường Ly nghẹn ngào, dị vật xâm nhập khiến cô có cảm giác vừa nhục nhã lại khó chịu, không nhịn được ho khan mấy cái nhưng cũng không dám cắn anh nữa.

“Cái miệng nhỏ mềm mại thế này mà rút lưỡi ra thì có phải càng ngoan hơn không?” Anh chậm rãi rút ngón tay ra, bôi vệt nước giữa những ngón tay lên khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ bằng lòng bàn tay của cô, lời nói đầy thâm ý.

Cô đã nhận tội rồi nhưng vẫn bị anh bóp cằm, đôi môi hồng khẽ hé mở, hô hấp khó khăn nên phần đẫy đà trước ngực cũng phập phồng liên tục.

Yết hầu của Đường Ly bị anh chơi đùa đến mức khàn khàn đau đớn, thái độ khinh thường của anh càng khiến cô cảm thấy bất lực. Cô khó chịu, cố gắng cào lên mu bàn tay anh: “Buông ra, anh đừng chạm vào tôi… Tại sao anh lại làm thế này với tôi…”

Cô bị nhốt trong lồng rồi bị anh đùa giỡn đầu lưỡi khiến bản thân xấu hổ vô cùng, nhưng anh rõ ràng vẫn còn nhiều cách thức khác nữa.

Trong lồng, người đẹp ngẩng đầu để lộ cần cổ cong tinh tế và yếu ớt, chiếc khăn lụa buộc lỏng lẻo bên gáy như sắp rớt ra, nhìn xuống chút nữa là đôi gò bồng đảo mềm mại đầy đặn, bị ép chặt vào giữa những thanh sắt chắn lồng giống một cặp thỏ trắng bị cầm tù.



Khuôn mặt và khí chất của cô thoát tục nhưng thân thể lại nõn nà đẹp đẽ, giống như tiên nữ rơi xuống phàm trần.

Ánh mắt Tần Du trở nên ám muội hơn, cách chiếc lồng và quần áo của cô, bàn tay to không do dự bóp lấy phần đẫy đà nhô ra.

Sức mạnh nam tính đi kèm với sự gợi cảm nguy hiểm tấn công, nhiệt độ nóng hổi của ngón tay càng khiến hai quả bóng sữa ngạo nghễ ưỡn lên.

Đôi thỏ trắng tròn trịa giống như chịu đau đớn, chen chúc giữa khe hở song sắt và đong đưa càng dữ dội hơn.

“Đường Ly, em đã gả cho tôi thì là người của tôi. Em muốn chết ư, không dễ như vậy đâu!” Anh hờ hững tuyên bố quyền chiếm hữu với cô, vừa kiên quyết lại bá đạo: “Gần đây tôi hơi bận bịu nên đã thờ ơ với em, khiến cho em nghĩ quẩn.”

Nhưng lòng bàn tay anh không hề thờ ơ chút nào, xoa bóp bầu ngực cô thành đủ hình dạng dâm đãng.

“Em hãy khai hết sự thật đi, tôi có thể coi như chưa có việc gì xảy ra.”

Người thống trị cao ngạo đang bố thí cho cô cơ hội cuối cùng.

Nhưng người đẹp cách song sắt lồng giam đang bị trêu đùa bộ ngực căn bản không nghe lọt tai lời của anh.

Đường Ly cố nén cơn đau, khó khăn chịu đựng, thà lành làm gáo vỡ làm muôi, phản kháng: “Anh thả tôi ra! Anh không được chạm vào tôi.”

Sao anh có thể làm những việc dâm dục như thế này với cô được chứ…

Xem kìa, thật sự can trường đấy.

Lời nói của cô hết lần này đến lần khác đã chọc giận người đàn ông, Tần Du nắm giữ hai quả cầu thịt của cô, càng ra sức nhào nặn một cách hung ác: “Còn không chịu cho ông đây chạm vào à?”

Sự ác liệt được tôi luyện từ trong quân đội của anh đã bị sự phản kháng ngoan cường của cô kích thích.

Thật ra anh rất coi thường cô.

Mấy năm nay rõ ràng cô là người đàn bà của anh nhưng lại không cho anh chạm vào, cũng không cho anh thân mật.

Cô càng không chịu để anh quan hệ.

Nực cười thật, hoang đường làm sao.

Từ lúc đính hôn với cô đến nay anh chưa từng quan hệ tình dục với cô.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Em, Trừng Phạt Em

Số ký tự: 0