Nữ Tù Nhân Bé Nhỏ Bị Sĩ Quan Sờ Bướm
Cẩm Hoán
2024-05-03 07:18:54
Bị người đàn ông mình hận nhất chơi đùa bộ phận mềm mại nhất trên cơ thể, Đường Ly không khỏi lắc đầu tránh né gông cùm xiềng xích của anh, cô cảm thấy bất an tột độ.
Có lẽ sự tàn phá của anh vẫn chưa bắt đầu, nhưng cô đã là một chiếc lá rụng rách nát, cơ thể run rẩy, khăn lụa quấn trên cổ lỏng lẻo rơi xuống…
Mạch sống hiểm yếu của cô đều lộ ra trong lòng bàn tay anh, đường gân xanh mỏng manh, nhưng càng xuống dưới càng in dấu màu sắc rõ ràng.
Trước ngực cô có một hình xăm Công Bút* cực kỳ tinh xảo.
(*) Lối vẽ tỉ mỉ, công phu và chi tiết, chú trọng vào kỹ thuật.
Trong vết mực tinh tế và đẹp đẽ lại có thêm sự dâm mỹ không thể lý giải được, thậm chí phần đuôi của hình xăm còn chìm giữa bầu ngực trắng non mềm đầy đặn, sắp ngã nhưng không ngã, càng tôn lên khe ngực đẫy đà quyến rũ,
Phảng phất như một cái móc câu nhỏ, khơi lên màu đỏ sẫm mờ ám trong mắt người đàn ông.
Anh thống trị quân đội và chính trị, từ lâu đã không có đối thủ, chỉ còn sót lại một số tàn dư của đảng cũ đã bị phế truất, động tĩnh mới nhất là từ đám người thuộc phe nhân từ.
Mà dấu hiệu trước mắt chính là con dấu chính thức mà phe nhân từ dùng trước giờ.
Chẳng trách tin tức cục tình báo nhận được lại mơ hồ như thế.
Hóa ra mật thám ẩn náu bên cạnh anh chính là cô.
Tốt lắm.
Đường Ly không thể rời khỏi khăn lựa, xúc cảm lạnh lẽo quanh cổ khiến cô có cảm giác nguy hiểm khi khỏa thân. Nhưng cô đã bị giam trong ngục sâu, còn chưa kịp lấy tay bảo vệ cổ mình thì đã bị người đàn ông siết chặt chỗ hiểm yếu.
“Sao nào, muốn làm gián điệp à? Em chơi ông đây thật sao?” Anh lạnh lùng mím môi, áp bức và đáng sợ.
Bàn tay to lớn của anh trượt xuống từ cổ cô, dừng lại trên chỗ da thịt nõn nà có hình xăm, đầu ngón tay lướt qua một đường.
Giống như Tu La cầm dao, muốn mổ lồng ngực cô ra.
Đường Ly gần như ngừng thở, cô không ngờ khí thế của anh lại trở nên đáng sợ như vậy chỉ trong chớp mắt. Đang lúc cô cho rằng sức lực của anh có thể xé nát mình ra thì ngón tay anh lại lướt xuống…
Trượt vào khe ngực của cô.
Ngay sau đó là một cái bóp chặt, không còn quần áo ngăn cách, bàn tay anh không ngừng giày xéo bộ ngực sữa của cô.
Ngực sữa đầy đặn cực kỳ mềm mại, dưới sự chà đạp của người đàn ông mà nhấp nhô từng đợt sóng sữa, giống như đậu hũ non mềm tràn đầy trong lòng bàn tay anh, thỉnh thoảng màu trắng tuyết bị sắc đồng cổ thô ráp bao phủ, gợn sóng gợi tình…
“Lúc xăm hình có phải vú em cũng lắc lư không?” Anh cực kỳ tàn bạo, hung ác chất vấn, gần như có thể vò nát cô: “Có phải em cũng để cho người khác nhìn thấy không?”
Nhiều năm như vậy không cho anh sờ, không cho anh đụng vào, nhưng hình xăm lại được xăm ở vị trí này!
Thật sự anh đã đánh giá thấp cô, tưởng là cô nhất thời tùy hứng nên mới viết thư chống lại anh, không ngờ cô rất có bản lĩnh.
Đường Ly đã đeo chiếc khăn lụa này rất nhiều năm, thậm chí kể từ năm bọn họ mới quen nhau, cô đã đeo nó.
Hóa ra từ lâu đã không đứng đắn, cấu kết với người ngoài muốn tạo phản.
Nửa đời Tần Du quân uy nghiêm chỉnh, không ngờ lại bị một cô gái đẹp lừa dối.
Cô có lá gan dám khiêu khích anh, tốt lắm.
Nếu cô đã rơi vào tay anh thì phải gánh lấy hậu quả!
Đường Ly không ngờ anh sẽ hỏi một câu tục tĩu như vậy, phản ứng của cô còn ngây ngô và chậm chạp, quả anh đào trước ngựa bị anh véo đau cũng không chịu kêu.
Bởi vì cô cảm thấy xấu hổ,
Ai có thể ngờ, tính cách lạnh lùng và bướng bỉnh của cô lại bị anh dễ dàng nhìn thấu.
“Cởi quần áo ra.” Anh đột nhiên lạnh lùng ra lệnh.
“Cái gì…?” Cô không tài nào tin được.
“Cởi sạch, lục soát người.”
Sĩ quan máu lạnh vô tình, ra lệnh cho nữ tù nhân nhỏ bé không chịu nghe lời trong lồng.
Cô không nghe theo, môi mím chặt, nước mắt ướt đẫm hàng mi, chống cự một cách vô ít.
“Hay là muốn tôi gọi người vào cởi sạch rồi trói em lại kiểm tra?” Giọng điệu của anh càng trở nên nguy hiểm: “Xem trên người em còn cất giấu thứ gì.”
Cô mật thám nhỏ ngây ngô vô dụng, chỉ có thể dùng cách đơn giản nhất để truyền tin.
Quần áo của cô, cơ thể của cô.
Đường Ly cố gắng ngẩng đầu nhìn người đàn ông, khuôn mặt tái nhợt không còn một chút sắc máu.
Sau vài giây do dự, anh lập tức nhấc chiếc lồng lên. Trong chớp mắt, cô được đặt vào vị trí có ánh sáng tốt nhất trong sảnh, giống như vật tế sắp được hưởng dụng.
Sức lực của anh mạnh đến gần như đáng sợ, cô hoàn toàn không phải là đối thủ của anh.
Khoảnh khắc đầu ngón tay chạm vào cúc áo, Đường Ly hốt hoảng không biết là mình bị anh ép hay là bị gọng kìm của anh kéo đến vị trí này.
Anh nói nếu cô thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị, nhưng mọi thứ của cô vẫn nằm trong tầm kiểm soát của anh.
Cô muốn hét lên “không muốn”… Nhưng cô đã đánh mất lòng tin ở anh, đã mất tư cách được nói chuyện với anh… Chỉ có thể kiên cường mím môi, cố gắng sống sót qua hình phạt đầu tiên của anh.
Dưới đất vang lên tiếng sột soạt, trong lồng giam, cô gái nhỏ đáng thương bị người đàn ông thao túng, cởi từng món quần áo ra, cho dù có trốn tránh thế nào cũng không thể thoát khỏi nanh vuốt của anh.
Lớp áo cuối cùng cực kỳ mỏng manh, cô không biết làm cách nào để tránh khỏi ánh mắt dò xét của anh, đôi môi mím chặt đến chảy cháu, hơi thở cũng cảm nhận được vị trí của chiếc chìa khóa.
Cô cất giấu một chiếc chìa khóa ở bên hông.
Để cố gắng tránh anh, cô thử đẩy chiếc chìa khóa xuống từng chút một…
Nhưng đột nhiên anh giẫm lên đôi ủng quân đội, lập tức vây tới sau lưng cô.
Cái bóng do chiếc lòng sắt tạo ra hoàn toàn bị người đàn ông che lại.
Lẽ ra anh có thể dừng lại, nhưng anh lại duỗi tay vào trong lồng, xé rách mạnh hơn…
“A…!”
Trong tiếng vải bị xé rách, cơ thể mềm mại của nữ tù nhỏ bé lộ ra không sót một chỗ nào.
Trong phòng yên tĩnh và nghiêm trang, vốn là nơi bàn bạc các vấn đề quan trọng ở Cảnh Trương Đài.
Nhưng giờ phút này lại nhiễm mùi nhục dục.
Bờ mông trắng nõn tròn trịa vểnh cao của cô gái hoàn toàn lộ ra ngoài không khí, chiếc quần lót màu khói bị người đàn ông vặn thành sợi mảnh, cảnh xuân giữa chân không còn che giấu được nữa.
Đầu ngón tay thô ráp của người đàn ông chạm vào đóa hoa nở rộ màu hồng phấn, cùng lúc đó, một giọt nước mắt trượt xuống từ khuôn mặt của tiểu mỹ nhân.
Cô bé của cô có màu hồng anh đào nhạt, cực kỳ đẹp mắt, cánh hoa căng mọng, vừa non nớt vừa quyến rũ.
“Nơi này từng bị ai chạm vào chưa?”
Người đàn ông khàn giọng hỏi.
Có lẽ sự tàn phá của anh vẫn chưa bắt đầu, nhưng cô đã là một chiếc lá rụng rách nát, cơ thể run rẩy, khăn lụa quấn trên cổ lỏng lẻo rơi xuống…
Mạch sống hiểm yếu của cô đều lộ ra trong lòng bàn tay anh, đường gân xanh mỏng manh, nhưng càng xuống dưới càng in dấu màu sắc rõ ràng.
Trước ngực cô có một hình xăm Công Bút* cực kỳ tinh xảo.
(*) Lối vẽ tỉ mỉ, công phu và chi tiết, chú trọng vào kỹ thuật.
Trong vết mực tinh tế và đẹp đẽ lại có thêm sự dâm mỹ không thể lý giải được, thậm chí phần đuôi của hình xăm còn chìm giữa bầu ngực trắng non mềm đầy đặn, sắp ngã nhưng không ngã, càng tôn lên khe ngực đẫy đà quyến rũ,
Phảng phất như một cái móc câu nhỏ, khơi lên màu đỏ sẫm mờ ám trong mắt người đàn ông.
Anh thống trị quân đội và chính trị, từ lâu đã không có đối thủ, chỉ còn sót lại một số tàn dư của đảng cũ đã bị phế truất, động tĩnh mới nhất là từ đám người thuộc phe nhân từ.
Mà dấu hiệu trước mắt chính là con dấu chính thức mà phe nhân từ dùng trước giờ.
Chẳng trách tin tức cục tình báo nhận được lại mơ hồ như thế.
Hóa ra mật thám ẩn náu bên cạnh anh chính là cô.
Tốt lắm.
Đường Ly không thể rời khỏi khăn lựa, xúc cảm lạnh lẽo quanh cổ khiến cô có cảm giác nguy hiểm khi khỏa thân. Nhưng cô đã bị giam trong ngục sâu, còn chưa kịp lấy tay bảo vệ cổ mình thì đã bị người đàn ông siết chặt chỗ hiểm yếu.
“Sao nào, muốn làm gián điệp à? Em chơi ông đây thật sao?” Anh lạnh lùng mím môi, áp bức và đáng sợ.
Bàn tay to lớn của anh trượt xuống từ cổ cô, dừng lại trên chỗ da thịt nõn nà có hình xăm, đầu ngón tay lướt qua một đường.
Giống như Tu La cầm dao, muốn mổ lồng ngực cô ra.
Đường Ly gần như ngừng thở, cô không ngờ khí thế của anh lại trở nên đáng sợ như vậy chỉ trong chớp mắt. Đang lúc cô cho rằng sức lực của anh có thể xé nát mình ra thì ngón tay anh lại lướt xuống…
Trượt vào khe ngực của cô.
Ngay sau đó là một cái bóp chặt, không còn quần áo ngăn cách, bàn tay anh không ngừng giày xéo bộ ngực sữa của cô.
Ngực sữa đầy đặn cực kỳ mềm mại, dưới sự chà đạp của người đàn ông mà nhấp nhô từng đợt sóng sữa, giống như đậu hũ non mềm tràn đầy trong lòng bàn tay anh, thỉnh thoảng màu trắng tuyết bị sắc đồng cổ thô ráp bao phủ, gợn sóng gợi tình…
“Lúc xăm hình có phải vú em cũng lắc lư không?” Anh cực kỳ tàn bạo, hung ác chất vấn, gần như có thể vò nát cô: “Có phải em cũng để cho người khác nhìn thấy không?”
Nhiều năm như vậy không cho anh sờ, không cho anh đụng vào, nhưng hình xăm lại được xăm ở vị trí này!
Thật sự anh đã đánh giá thấp cô, tưởng là cô nhất thời tùy hứng nên mới viết thư chống lại anh, không ngờ cô rất có bản lĩnh.
Đường Ly đã đeo chiếc khăn lụa này rất nhiều năm, thậm chí kể từ năm bọn họ mới quen nhau, cô đã đeo nó.
Hóa ra từ lâu đã không đứng đắn, cấu kết với người ngoài muốn tạo phản.
Nửa đời Tần Du quân uy nghiêm chỉnh, không ngờ lại bị một cô gái đẹp lừa dối.
Cô có lá gan dám khiêu khích anh, tốt lắm.
Nếu cô đã rơi vào tay anh thì phải gánh lấy hậu quả!
Đường Ly không ngờ anh sẽ hỏi một câu tục tĩu như vậy, phản ứng của cô còn ngây ngô và chậm chạp, quả anh đào trước ngựa bị anh véo đau cũng không chịu kêu.
Bởi vì cô cảm thấy xấu hổ,
Ai có thể ngờ, tính cách lạnh lùng và bướng bỉnh của cô lại bị anh dễ dàng nhìn thấu.
“Cởi quần áo ra.” Anh đột nhiên lạnh lùng ra lệnh.
“Cái gì…?” Cô không tài nào tin được.
“Cởi sạch, lục soát người.”
Sĩ quan máu lạnh vô tình, ra lệnh cho nữ tù nhân nhỏ bé không chịu nghe lời trong lồng.
Cô không nghe theo, môi mím chặt, nước mắt ướt đẫm hàng mi, chống cự một cách vô ít.
“Hay là muốn tôi gọi người vào cởi sạch rồi trói em lại kiểm tra?” Giọng điệu của anh càng trở nên nguy hiểm: “Xem trên người em còn cất giấu thứ gì.”
Cô mật thám nhỏ ngây ngô vô dụng, chỉ có thể dùng cách đơn giản nhất để truyền tin.
Quần áo của cô, cơ thể của cô.
Đường Ly cố gắng ngẩng đầu nhìn người đàn ông, khuôn mặt tái nhợt không còn một chút sắc máu.
Sau vài giây do dự, anh lập tức nhấc chiếc lồng lên. Trong chớp mắt, cô được đặt vào vị trí có ánh sáng tốt nhất trong sảnh, giống như vật tế sắp được hưởng dụng.
Sức lực của anh mạnh đến gần như đáng sợ, cô hoàn toàn không phải là đối thủ của anh.
Khoảnh khắc đầu ngón tay chạm vào cúc áo, Đường Ly hốt hoảng không biết là mình bị anh ép hay là bị gọng kìm của anh kéo đến vị trí này.
Anh nói nếu cô thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị, nhưng mọi thứ của cô vẫn nằm trong tầm kiểm soát của anh.
Cô muốn hét lên “không muốn”… Nhưng cô đã đánh mất lòng tin ở anh, đã mất tư cách được nói chuyện với anh… Chỉ có thể kiên cường mím môi, cố gắng sống sót qua hình phạt đầu tiên của anh.
Dưới đất vang lên tiếng sột soạt, trong lồng giam, cô gái nhỏ đáng thương bị người đàn ông thao túng, cởi từng món quần áo ra, cho dù có trốn tránh thế nào cũng không thể thoát khỏi nanh vuốt của anh.
Lớp áo cuối cùng cực kỳ mỏng manh, cô không biết làm cách nào để tránh khỏi ánh mắt dò xét của anh, đôi môi mím chặt đến chảy cháu, hơi thở cũng cảm nhận được vị trí của chiếc chìa khóa.
Cô cất giấu một chiếc chìa khóa ở bên hông.
Để cố gắng tránh anh, cô thử đẩy chiếc chìa khóa xuống từng chút một…
Nhưng đột nhiên anh giẫm lên đôi ủng quân đội, lập tức vây tới sau lưng cô.
Cái bóng do chiếc lòng sắt tạo ra hoàn toàn bị người đàn ông che lại.
Lẽ ra anh có thể dừng lại, nhưng anh lại duỗi tay vào trong lồng, xé rách mạnh hơn…
“A…!”
Trong tiếng vải bị xé rách, cơ thể mềm mại của nữ tù nhỏ bé lộ ra không sót một chỗ nào.
Trong phòng yên tĩnh và nghiêm trang, vốn là nơi bàn bạc các vấn đề quan trọng ở Cảnh Trương Đài.
Nhưng giờ phút này lại nhiễm mùi nhục dục.
Bờ mông trắng nõn tròn trịa vểnh cao của cô gái hoàn toàn lộ ra ngoài không khí, chiếc quần lót màu khói bị người đàn ông vặn thành sợi mảnh, cảnh xuân giữa chân không còn che giấu được nữa.
Đầu ngón tay thô ráp của người đàn ông chạm vào đóa hoa nở rộ màu hồng phấn, cùng lúc đó, một giọt nước mắt trượt xuống từ khuôn mặt của tiểu mỹ nhân.
Cô bé của cô có màu hồng anh đào nhạt, cực kỳ đẹp mắt, cánh hoa căng mọng, vừa non nớt vừa quyến rũ.
“Nơi này từng bị ai chạm vào chưa?”
Người đàn ông khàn giọng hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro