Yêu Vợ Như Mạng: Ông Xã Thần Bí Hư Hỏng
Để Anh Xuân Thu...
Giang Lưu Vân
2024-11-06 05:09:01
Cố Quân Trục chững chạc đàng hoàng: "Theo đuổi vợ, không thể sợ sệt!"
Diệp Tinh Bắc nhấc tay anh, hung hăng cắn một phát lên cổ tay anh.
Cố Quân Trục đau một cái run run, Diệp Tinh Bắc nhân cơ hội đẩy anh ra, xoay người cưỡi trên người anh, dùng sức bóp chặt cổ anh, "Làm anh bắt nạt tôi! Làm anh bắt nạt tôi! Làm anh bắt nạt tôi! Lưu manh! Lưu manh! Đại lưu manh!"
Cố Quân Trục cười kêu to: "Cứu mạng! Bạo lực gia đình!"
"......" Khóe miệng Diệp Tinh Bắc giật mạnh, chủ miệng anh lại, hạ giọng kêu: "Anh muốn chết à! Đánh thức Tiểu Thụ tôi thiến anh!"
Cô duỗi tay che miệng Cố Quân Trục, tay bóp cổ Cố Quân Trục tự nhiên sẽ buông ra.
Sau một trận hoa cả mắt, cô lại bị Cố Quân Trục ép trở về dưới thân.
Cố Quân Trục cười tủm tỉm nhìn cô: "Vợ, nữ trên nam dưới khó khăn lắm, chúng ta vừa mới nhập môn, vẫn là đừng khiêu chiến tư thế khó như vậy, từ đơn giản rồi lên dần thôi!"
Diệp Tinh Bắc muốn hộc máu.
Vẻ mặt cô sống không còn gì luyến tiếc: "Cố Quân Trục! Anh đùa nữa tôi tức giận đấy! Tôi tức thật đấy!"
"Được được được!" Cố Quân Trục chuyển biến tốt liền thu, không thật sự làm chuyện xấu với người ta, xoay người nằm lên gối đầu, một tay gối đến sau đầu, một tay thọc thọc cô, "Này, Diệp Tiểu Bắc, nói nghiêm túc với em nhé! Tôi thật sự rất thích Tiểu Thụ, cũng rất thích em, suy xét sinh một đứa con gái cho tôi nhé? Tựa như Tiểu Thụ nói, tôi anh tuấn soái khí như vậy, em quốc sắc thiên hương như vậy, con gái chúng ta sinh khẳng định vừa mềm mại đáng yêu lại xinh đẹp!"
Trước kia Cố Quân Trục không thích trẻ con, nhưng lúc này nhắc tới con gái, Cố Quân Trục liền nghĩ tới phiên bản thu nhỏ của cậu bé Diệp Dập Dương. Nghĩ đến tay nhỏ chân nhỏ bị bẫm như củ sen, làn da trắng nõn mềm như đậu hũ, còn có mắt to ngập nước, miệng nhỏ đỏ thắm.
Nuôi một hai năm, là có thể dùng giọng nói mềm mại ôm đùi anh gọi anh là cha, Cố Quân Trục chỉ là tưởng tượng, trong lòng liền mềm nhũn rối tinh rối mù. Nuôi một bé gái mềm mại đáng yêu xinh đẹp như vậy, khẳng định thú vị hơn nuôi chó nuôi mèo nhiều!
"Tôi cũng là nghiêm túc!" Diệp Tinh Bắc nhìn trần nhà nói: "Anh để tôi suy nghĩ kỹ đã! Tôi hiện tại còn chưa có tình cảm với anh, anh cũng không thể bảo tôi cùng một người đàn ông không có tình cảm sinh con."
"Sao không thể?" Cố Quân Trục nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Như mấy thế hệ trước, khi đó không phải đều là manh hôn ách gả? Trước khi vợ chồng kết hôn cũng chưa thấy mặt nhau, sau khi kết hôn thì ở với nhau cả đời, sinh bảy tám đứa con!"
"Nhưng hiện tại lại không phải trước kia!" Diệp Tinh Bắc trừng anh một cái, mới không nghe anh lừa dối, "Hiện tại đều là tự do yêu đương, không có tình cảm không thể sinh con, bằng không chính là không có trách nhiệm với con cái!"
Cố Quân Trục nghĩ ngợi, "Được thôi! Ngoài hôn nhân sắp đặt, không phải còn có cái từ, gọi là cưới trước yêu sau sao?"
Anh nghiêng nghiêng người, nhéo mặt Diệp Tinh Bắc, trong ánh mắt ẩn ẩn ngọn lửa, lộ ra ý vị nhất định phải được: "Diệp Tinh Bắc, về sau em khẳng định sẽ yêu tôi, em còn bằng lòng cho tôi!"
Diệp Tinh Bắc ha ha: "Thời gian không còn sớm, là thời điểm nên nằm mơ!"
Cố Quân Trục nhướng mày: "Không tin tôi thì chờ xem!"
"Chờ xem thì chờ xem," Diệp Tinh Bắc hừ một tiếng, duỗi tay tắt đèn, trở mình, đưa lưng về phía anh nói: "Nếu anh có thể làm cho tôi yêu anh, bằng lòng sinh con cho anh, tôi còn phải cảm ơn anh ấy chứ!"
Đối với một cô gái mà nói, gả cho người đàn ông mình yêu là hạnh phúc nhất.
Nếu thật có thể như lờ Cố Quân Trục, cô và Cố Quân Trục có thể kết hôn trước yêu sau, vậy sẽ là may mắn lớn nhất của cô.
Có điều cô cảm thấy, hơi không thật!
À.
Không phải.
Là vô cùng không thật.
Với đức hạnh của Cố Quân Trục, kết bạn sinh sống chung còn được.
Yêu anh?
Ha ha.
Để anh xuân thu đại mộng đi thôi!
Diệp Tinh Bắc nhấc tay anh, hung hăng cắn một phát lên cổ tay anh.
Cố Quân Trục đau một cái run run, Diệp Tinh Bắc nhân cơ hội đẩy anh ra, xoay người cưỡi trên người anh, dùng sức bóp chặt cổ anh, "Làm anh bắt nạt tôi! Làm anh bắt nạt tôi! Làm anh bắt nạt tôi! Lưu manh! Lưu manh! Đại lưu manh!"
Cố Quân Trục cười kêu to: "Cứu mạng! Bạo lực gia đình!"
"......" Khóe miệng Diệp Tinh Bắc giật mạnh, chủ miệng anh lại, hạ giọng kêu: "Anh muốn chết à! Đánh thức Tiểu Thụ tôi thiến anh!"
Cô duỗi tay che miệng Cố Quân Trục, tay bóp cổ Cố Quân Trục tự nhiên sẽ buông ra.
Sau một trận hoa cả mắt, cô lại bị Cố Quân Trục ép trở về dưới thân.
Cố Quân Trục cười tủm tỉm nhìn cô: "Vợ, nữ trên nam dưới khó khăn lắm, chúng ta vừa mới nhập môn, vẫn là đừng khiêu chiến tư thế khó như vậy, từ đơn giản rồi lên dần thôi!"
Diệp Tinh Bắc muốn hộc máu.
Vẻ mặt cô sống không còn gì luyến tiếc: "Cố Quân Trục! Anh đùa nữa tôi tức giận đấy! Tôi tức thật đấy!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Được được được!" Cố Quân Trục chuyển biến tốt liền thu, không thật sự làm chuyện xấu với người ta, xoay người nằm lên gối đầu, một tay gối đến sau đầu, một tay thọc thọc cô, "Này, Diệp Tiểu Bắc, nói nghiêm túc với em nhé! Tôi thật sự rất thích Tiểu Thụ, cũng rất thích em, suy xét sinh một đứa con gái cho tôi nhé? Tựa như Tiểu Thụ nói, tôi anh tuấn soái khí như vậy, em quốc sắc thiên hương như vậy, con gái chúng ta sinh khẳng định vừa mềm mại đáng yêu lại xinh đẹp!"
Trước kia Cố Quân Trục không thích trẻ con, nhưng lúc này nhắc tới con gái, Cố Quân Trục liền nghĩ tới phiên bản thu nhỏ của cậu bé Diệp Dập Dương. Nghĩ đến tay nhỏ chân nhỏ bị bẫm như củ sen, làn da trắng nõn mềm như đậu hũ, còn có mắt to ngập nước, miệng nhỏ đỏ thắm.
Nuôi một hai năm, là có thể dùng giọng nói mềm mại ôm đùi anh gọi anh là cha, Cố Quân Trục chỉ là tưởng tượng, trong lòng liền mềm nhũn rối tinh rối mù. Nuôi một bé gái mềm mại đáng yêu xinh đẹp như vậy, khẳng định thú vị hơn nuôi chó nuôi mèo nhiều!
"Tôi cũng là nghiêm túc!" Diệp Tinh Bắc nhìn trần nhà nói: "Anh để tôi suy nghĩ kỹ đã! Tôi hiện tại còn chưa có tình cảm với anh, anh cũng không thể bảo tôi cùng một người đàn ông không có tình cảm sinh con."
"Sao không thể?" Cố Quân Trục nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Như mấy thế hệ trước, khi đó không phải đều là manh hôn ách gả? Trước khi vợ chồng kết hôn cũng chưa thấy mặt nhau, sau khi kết hôn thì ở với nhau cả đời, sinh bảy tám đứa con!"
"Nhưng hiện tại lại không phải trước kia!" Diệp Tinh Bắc trừng anh một cái, mới không nghe anh lừa dối, "Hiện tại đều là tự do yêu đương, không có tình cảm không thể sinh con, bằng không chính là không có trách nhiệm với con cái!"
Cố Quân Trục nghĩ ngợi, "Được thôi! Ngoài hôn nhân sắp đặt, không phải còn có cái từ, gọi là cưới trước yêu sau sao?"
Anh nghiêng nghiêng người, nhéo mặt Diệp Tinh Bắc, trong ánh mắt ẩn ẩn ngọn lửa, lộ ra ý vị nhất định phải được: "Diệp Tinh Bắc, về sau em khẳng định sẽ yêu tôi, em còn bằng lòng cho tôi!"
Diệp Tinh Bắc ha ha: "Thời gian không còn sớm, là thời điểm nên nằm mơ!"
Cố Quân Trục nhướng mày: "Không tin tôi thì chờ xem!"
"Chờ xem thì chờ xem," Diệp Tinh Bắc hừ một tiếng, duỗi tay tắt đèn, trở mình, đưa lưng về phía anh nói: "Nếu anh có thể làm cho tôi yêu anh, bằng lòng sinh con cho anh, tôi còn phải cảm ơn anh ấy chứ!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đối với một cô gái mà nói, gả cho người đàn ông mình yêu là hạnh phúc nhất.
Nếu thật có thể như lờ Cố Quân Trục, cô và Cố Quân Trục có thể kết hôn trước yêu sau, vậy sẽ là may mắn lớn nhất của cô.
Có điều cô cảm thấy, hơi không thật!
À.
Không phải.
Là vô cùng không thật.
Với đức hạnh của Cố Quân Trục, kết bạn sinh sống chung còn được.
Yêu anh?
Ha ha.
Để anh xuân thu đại mộng đi thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro