【 60 】 Quân Nhân Mặt Lạnh Bị Đại Lão Bắt Chẹt
Xuyên Qua
2024-11-14 03:45:35
Giữa hè, mặt trời vàng chói đốt cháy đại địa, trên mặt đất có từng luồng khí nóng bốc lên.
Ánh mặt trời chiếu khắp đại viện quân khu, ngay cả cây xanh cũng muốn vặn vẹo, đám ve sầu không ngừng kêu râm ran quấy nhiễu an tĩnh của người ta.
Xa xa, tiếng loa phóng thanh truyền ra to rõ: “Phía đông đỏ rực, mặt trời mọc lên…”
“Tôi sẽ dựa theo ý của cha tôi mà cưới cô, nhưng nếu cô dám để Lệ Lệ bị tủi thân thì sớm cuốn gói theo ba mẹ cô tới chuồng trâu đi, đừng làm tất cả mọi người đều không thoải mái.”
Hạ Lê mới vừa tiếp thu ký ức của nguyên chủ xong, bên tai đã truyền tới giọng nói mất kiên nhẫn này.
Ngẩng đầu lên, cô lập tức nhìn thấy một ngời đàn ông trông rất tuấn tú, mặc chiếc áo sơ mi trắng, quần lục quân, đứng ở vị trí cách cô không xa mà rũ mắt nhìn từ trên cao xuống, trong mắt đầy phiền chán.
Hạ Lê: ???
Nghĩ tới ký ức mới vừa tiếp thu được, Hạ Lê giật giật khóe miệng, lộ ra nụ cười giả dối cực kỳ vô lại.
Cô lườm một cái, giọng điệu đầy ghét bỏ: “Anh không bị gì đấy chứ?”
“Cha tôi đưa tôi tới nhà anh là dùng tài nguyên với nhân mạch đổi lấy, không phải cầu xin anh lấy tôi, trên bản chất, đây là trao đổi đồng giá.”
“Có người phụ nữ mình yêu, không đi phản kháng lại người nhà mà tới gây sự với tôi cái gì? Cặn bã!”
Dứt lời, cô xoay người bước đi mà không thèm quay đầu lại.
Triệu Hải Ninh bị phản ứng của cô chọc giận quá đỗi, nhìn bóng lưng dứt khoát rời đi của Hạ Lê, anh ta tức giận nói:
“Chỉ dựa vào cô còn đòi tới nhà tôi? Đúng là người si nói mộng!”
Rõ ràng là nhà bọn họ đi cầu xin lão gia tử, lão gia tử mới buộc anh ta phải lấy người phụ nữ điêu ngoa bốc đồng này, còn tưởng anh ta nguyện ý lấy tên phế vật không tài không sắc như cô sao?
Hạ Lê cũng không quay đầu lại, tùy ý giơ cao bàn tay lên, giọng điệu tương đối hào phóng: “Cảm ơn ân anh không đồng ý cưới!”
“Kêu cha anh lấy hết tất cả những thứ nhà tôi đưa cho cha anh đi, sau này nhấc điện thoại lên, có ấn nhầm số cũng đừng ấn nhầm số nhà tôi!”
Triệu Hải Ninh nhìn cánh tay trắng nõn chói mắt thờ ơ lắc lư qua lại trên không trung, trong lòng càng tức giận hơn.
Anh ta nghiến răng nghiến lợi rống giận: “Hạ, Lê, cô đừng hối hận!”
Đương nhiên Hạ Lê sẽ không hối hận, bởi vì cô đã không còn là Hạ Lê chỉ biết điêu ngoa bốc đồng kia.
Năm phút trước, cô mới vừa tham gia đại điện khai quốc sau khi mạt thế kết thúc, được phong làm tướng quân, trở thành dị năng giả song hệ Lôi không nắm giữ toàn bộ hệ thống thiên nhãn của thế giới mới.
Ai biết, chỉ mới khép hờ mắt làm một giấc, khi mở mắt ra cô đã tới thập niên 60 của Trung Quốc.
Cha của nguyên chủ là lữ đoàn trưởng, dù tính khắp đại viện quân khu ông cũng là cán bộ cao cấp.
Thân là con gái già rồi mới có được của ông, từ nhỏ nguyên chủ đã được nuông chiều, mỗi ngày chỉ biết lăn lộn linh tinh với đám hồ bằng cẩu hữu, tính tình hỏng không chịu nổi.
Dựa theo tình huống bình thường, có một người cha lợi hại như vậy, cho dù cô có ngang ngược tùy hứng cũng có thể sống bình an suốt cả đời.
Nhưng hết lần này tới lần khác, cô lại gửi hồn vào một người ở thời đại này.
Cha nguyên chủ bị người hại, sắp phải xuống nông thôn.
Cha nguyên chủ cũng yêu con gái, tận dụng hết nhân mạch mới có thể khiến bạn thân nguyện ý nhận lấy củ khoai lang nóng phỏng tay này, đồng ý cưới nguyên chủ vào cửa.
Nhưng con trai của người bạn cũ này đã thích người khác, chỉ là trong nhà vẫn không đồng ý, cho nên mới không thể rước người ta vào cửa.
Ánh mặt trời chiếu khắp đại viện quân khu, ngay cả cây xanh cũng muốn vặn vẹo, đám ve sầu không ngừng kêu râm ran quấy nhiễu an tĩnh của người ta.
Xa xa, tiếng loa phóng thanh truyền ra to rõ: “Phía đông đỏ rực, mặt trời mọc lên…”
“Tôi sẽ dựa theo ý của cha tôi mà cưới cô, nhưng nếu cô dám để Lệ Lệ bị tủi thân thì sớm cuốn gói theo ba mẹ cô tới chuồng trâu đi, đừng làm tất cả mọi người đều không thoải mái.”
Hạ Lê mới vừa tiếp thu ký ức của nguyên chủ xong, bên tai đã truyền tới giọng nói mất kiên nhẫn này.
Ngẩng đầu lên, cô lập tức nhìn thấy một ngời đàn ông trông rất tuấn tú, mặc chiếc áo sơ mi trắng, quần lục quân, đứng ở vị trí cách cô không xa mà rũ mắt nhìn từ trên cao xuống, trong mắt đầy phiền chán.
Hạ Lê: ???
Nghĩ tới ký ức mới vừa tiếp thu được, Hạ Lê giật giật khóe miệng, lộ ra nụ cười giả dối cực kỳ vô lại.
Cô lườm một cái, giọng điệu đầy ghét bỏ: “Anh không bị gì đấy chứ?”
“Cha tôi đưa tôi tới nhà anh là dùng tài nguyên với nhân mạch đổi lấy, không phải cầu xin anh lấy tôi, trên bản chất, đây là trao đổi đồng giá.”
“Có người phụ nữ mình yêu, không đi phản kháng lại người nhà mà tới gây sự với tôi cái gì? Cặn bã!”
Dứt lời, cô xoay người bước đi mà không thèm quay đầu lại.
Triệu Hải Ninh bị phản ứng của cô chọc giận quá đỗi, nhìn bóng lưng dứt khoát rời đi của Hạ Lê, anh ta tức giận nói:
“Chỉ dựa vào cô còn đòi tới nhà tôi? Đúng là người si nói mộng!”
Rõ ràng là nhà bọn họ đi cầu xin lão gia tử, lão gia tử mới buộc anh ta phải lấy người phụ nữ điêu ngoa bốc đồng này, còn tưởng anh ta nguyện ý lấy tên phế vật không tài không sắc như cô sao?
Hạ Lê cũng không quay đầu lại, tùy ý giơ cao bàn tay lên, giọng điệu tương đối hào phóng: “Cảm ơn ân anh không đồng ý cưới!”
“Kêu cha anh lấy hết tất cả những thứ nhà tôi đưa cho cha anh đi, sau này nhấc điện thoại lên, có ấn nhầm số cũng đừng ấn nhầm số nhà tôi!”
Triệu Hải Ninh nhìn cánh tay trắng nõn chói mắt thờ ơ lắc lư qua lại trên không trung, trong lòng càng tức giận hơn.
Anh ta nghiến răng nghiến lợi rống giận: “Hạ, Lê, cô đừng hối hận!”
Đương nhiên Hạ Lê sẽ không hối hận, bởi vì cô đã không còn là Hạ Lê chỉ biết điêu ngoa bốc đồng kia.
Năm phút trước, cô mới vừa tham gia đại điện khai quốc sau khi mạt thế kết thúc, được phong làm tướng quân, trở thành dị năng giả song hệ Lôi không nắm giữ toàn bộ hệ thống thiên nhãn của thế giới mới.
Ai biết, chỉ mới khép hờ mắt làm một giấc, khi mở mắt ra cô đã tới thập niên 60 của Trung Quốc.
Cha của nguyên chủ là lữ đoàn trưởng, dù tính khắp đại viện quân khu ông cũng là cán bộ cao cấp.
Thân là con gái già rồi mới có được của ông, từ nhỏ nguyên chủ đã được nuông chiều, mỗi ngày chỉ biết lăn lộn linh tinh với đám hồ bằng cẩu hữu, tính tình hỏng không chịu nổi.
Dựa theo tình huống bình thường, có một người cha lợi hại như vậy, cho dù cô có ngang ngược tùy hứng cũng có thể sống bình an suốt cả đời.
Nhưng hết lần này tới lần khác, cô lại gửi hồn vào một người ở thời đại này.
Cha nguyên chủ bị người hại, sắp phải xuống nông thôn.
Cha nguyên chủ cũng yêu con gái, tận dụng hết nhân mạch mới có thể khiến bạn thân nguyện ý nhận lấy củ khoai lang nóng phỏng tay này, đồng ý cưới nguyên chủ vào cửa.
Nhưng con trai của người bạn cũ này đã thích người khác, chỉ là trong nhà vẫn không đồng ý, cho nên mới không thể rước người ta vào cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro