70 Dưỡng Nhãi Con, Được Chồng Quân Nhân Sủng Tận Trời

Chương 33

2024-11-19 23:13:37

Có thể nói, nguyên chủ là người được hưởng lợi nhiều nhất trong cái nhà này.

Ấy vậy mà khi mọi người trong nhà phản đối cô ly hôn với Phong Bắc Nghiên cô lại buông lời cay nghiệt, còn dọa nếu họ còn ngăn cản cô sẽ cắt đứt quan hệ với họ. Người nhà tuy bất đắc dĩ phải thỏa hiệp nhưng trong lòng họ vẫn cảm thấy có lỗi với cô.

Cha cô nằm trên giường, thấy con gái về thăm mình thì trong lòng mừng rỡ khôn xiết.

Ông cứ nghĩ là do họ chọc giận con bé nên nó mới giận dỗi không thèm về nhà.

Ông mỉm cười nói: "Noãn Noãn à, con về rồi."

Tống Sơ Noãn gật đầu: "Vâng.”

Cô đặt giỏ lên bàn, lấy trong đó ra mấy viên kẹo, cô bóc một viên đưa lên miệng cha Tống: "Cha ăn kẹo đi.”

Người già cả ngày nằm trên giường không đi lại được, ăn chút đồ ngọt có lẽ tâm trạng sẽ vui vẻ hơn.

"Cảm ơn con."

"Cha, cha nói gì vậy?"

Hai cha con đang trò chuyện thì tiếng cãi vã ồn ào bên nhà bác cả cũng dần im bặt.

Nhà bác cả Tống.

Cả nhà ai nấy đều thở dài não nề, chuyện bồi thường khiến bọn họ chẳng còn tâm trạng đâu mà làm việc, trong lòng ai nấy đều căm hận Tống Phấn Phấn.

Nếu không phải tại cái thứ xúi quẩy này thì bọn họ đâu đến nỗi phải bồi thường tiền với trứng cho Tống Sơ Noãn.

Bác dâu cả cũng hận đứa cháu gái ngốc nghếch này thấu xương, ban nãy chính bà ta là người đánh Tống Phấn Phấn tàn nhẫn nhất.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Người Tống Phấn Phấn chỗ nào cũng bị đánh bầm tím, chỉ có mỗi cái mặt là không bị đánh để còn ra ngoài kẻo người ta lại tưởng nhà họ hành hạ cô ta.

Bác cả lên tiếng: "Thôi được rồi, đi làm việc thôi, không kiếm công điểm thì càng thiệt hại nặng hơn đấy."

Vợ chồng bác cả cùng hai con trai và hai con dâu lần lượt ra khỏi nhà.

Bà nội Tống vẫn chưa nguôi giận lại cầm gậy định đánh Tống Phán Phán thì một bóng người xông vào giật lấy cây gậy trong tay bà t.

"Không được đánh người phụ nữ của tôi."

Người vừa đến là Vương Nhị Ngốc, chính là người đã cứu Tống Phấn Phấn bên sông.

Vết thương trên đầu hắn ta tuy chưa được băng bó nhưng đã đóng vẩy.

Lúc này Tống Phấn Phấn vừa cảm động vừa bực mình, cảm động vì lúc cô ta gặp nạn vẫn có người đứng ra bảo vệ mình.

Còn bực mình là vì người đàn ông bảo vệ cô ta lại là Vương Nhị Ngốc - người mà cô ta vô cùng chán ghét.

Bà nội Tống và Tống Cẩm Nguyệt cũng vô cùng ngạc nhiên khi thấy Vương Nhị Ngốc.

Bà nội Tống quát: "Mày từ đâu chui ra vậy, tao dạy dỗ cháu gái nhà tao thì liên quan gì đến mày, cút ra ngoài cho tao."

Vương Nhị Ngốc nói: "Phấn Phấn là người phụ nữ của tôi, tôi bảo vệ người phụ nữ của mình, bà không được đánh cô ấy."

Bà nội Tống cười khẩy: "Người phụ nữ của mày? Nhị Ngốc, mày nói linh tinh cái gì đấy? Không cút ra ngoài thì tao đi mách bí thư để ông ấy dạy dỗ mày."

Vương Nhị Ngốc nói: "Hôm nay cháu đã cứu em ấy ở bờ sông, cháu đã sờ soạng khắp người em ấy rồi, cháu muốn chịu trách nhiệm với em ấy. Bà nội, bà gả em ấy cho cháu đi."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện 70 Dưỡng Nhãi Con, Được Chồng Quân Nhân Sủng Tận Trời

Số ký tự: 0