Alpha Này Không Dễ Dỗ

Chương 21

2024-12-04 22:29:53

Tạ Hàn Vũ tỉnh dậy từ trong khoang nghỉ ngơi, hận thấy anh đã có ý thức trở lại, nắp khoanh tự động mở ra.

Trong phòng, Sandra chính trực, đứng đắn ngồi ở bàn làm việc xem báo cáo từ phòng chỉ huy gửi tới như không có chuyện gì xảy ra.

Hình ảnh này thứ Tạ Hàn Vũ nhìn thấy đầu tiên, đầu óc mông lung gần như quên mất trước khi bị hôn mê đã xảy ra chuyện gì cho tới khi ngồi dậy làm vết cắn ở cổ hơi nhói lên.

"Aiss, đau...".

Anh còn định mắng Sandra nhưng nhớ tới giấc mơ khi nãy của mình, không nhịn được mà cảm thấy tội lỗi.

Trong mơ Sandra như phát cuồng đè anh đòi đánh dấu, còn nói muốn biến anh thành Omega sinh con cho cậu ta.

Anh chống cự lại rồi hóa thành một con sư tử châu phi cao to lật ngược lại thế cờ đè Sandra xuống đất.

Ở trong mơ, anh đã thực hiện được một điều mà anh còn chưa từng dám nghĩ tới đó là... đè Sandra ở dưới thân mà....

Hai tai Tạ Hàn Vũ đỏ lên, len lén nhìn nam nhân cao lớn ở bên góc phòng đang tập trung làm việc.

Tội lỗi quá, thân là anh em tri kỷ, anh vậy mà lại có giấc mơ nhắm tới cái mông của Sandra.

Chẳng lẽ là do lâu ngày không tự giải quyết sinh lý nên mới như vậy sao?

Sandra đánh ánh mắt tới bên này, thẳng lưng bước tới quan tâm "Cậu tỉnh rồi à? Có thấy khó chịu ở đâu không?".

Tạ Hàn Vũ bước xuống, không hiểu sao chân thấy hơi bủn rủn nhưng rất nhanh anh đã cổ đứng vững như không có gì.

"Không sao, chỉ còn hơi choáng thôi, vùng bão nâng lượng đúng là nguy hiểm thật, tại sao không cho tàu đi vòng qua?".

Sandra nhìn đôi môi Tạ Hàn Vũ vẫn hơi sưng đỏ mà áy náy lảng tránh ánh mắt sang chỗ khác "Thời gian gấp rút, nếu đi vòng sẽ mất thêm thời gian một ngày nữa".

Tạ Hàn Vũ cứ nhìn Sandra là lại nhớ tới giấc mơ khi nãy, anh chột dạ nói "Tôi... trên tàu nhiều người như vậy, tôi là bác sĩ, phải đi xem xem tình hình của bọn họ, nếu cậu không còn chuyện gì nữa thì tôi đi đây".

"Ừm, đi đi".

Tới khi Tạ Hàn Vũ rời đi anh ta mới thở phào một hơi, may mắn không bị phát hiện.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Từ ngày hôm đó, chỉ cần rảnh rỗi các nhân viên phòng y tế đều thấy thượng tướng Sandra băng lãnh tìm đủ các cớ để gọi tiến sĩ Tạ đi, sau hai lần có lẽ tiến sĩ Tạ cảm thấy bản thân bị trêu đùa nên không thèm tới nữa.

Thay vào đó lại tới lượt thượng tướng chạy tới phòng y tế chỉ vài vài vết xước nhỏ trên tay, hoặc là kêu đau đầu, hoặc là nói cảm thấy mệt mỏi.

Ai có mắt và có não đều có thể nhìn ra thượng tướng đang âm thầm theo đuổi tiến sĩ Tạ.

Mà tiến sĩ Tạ cũng lạ, mỗi lần tuy miệng thì mắng người ta nhưng vẫn lo lắng kiểm tra từ đầu tới chân cho thượng tướng.

Omega lần trước tỏ tình thất bại với Tạ Hàn Vũ cũng có đến thêm mấy lần nhưng lần nào cũng bị người của phòng y tế từ chối vì tiến sĩ Tạ chỉ thăm khám riêng cho thượng tướng, nếu muốn khám bệnh thì có thể gặp những bác sĩ khác.

Tới ngày thứ ba, rốt cuộc cậu ta cũng gặp được Tạ Hàn Vũ nhưng ở đó cũng có cả thượng tướng xuất hiện, rõ ràng cậu ta còn chưa bước vào cửa nhưng ánh mắt của thượng tướng chuẩn xác tia tới cậu ta kèm theo sự cảnh cáo khiến cậu ta lạnh sống lưng.

Omega sợ tái cả mặt chạy trối chết không dám quay lại nữa.

Tạ Hàn Vũ quay sang nhìn hỏi "Có ai tới à?".

"Không có".

Anh rút những mũi kim máy móc ra khỏi người Sandra rồi nhìn những số liệu nhảy liên tục trên màn hình.

"Các chỉ số cơ thể của cậu đều rất bình thường, hoàn toàn sẵn sàng cho một trận đấu lớn, đập bay vài chiến hạm cũng không là vấn đề".

Sandra bị lời trêu đùa của anh làm cho bật cười, tuy không muốn nói đâu nhưng anh phải công nhận tên này cười lên rất đẹp, đặc biệt là đôi mắt màu đỏ như máu đó khi cười khiến người ta có cảm giác như gặp một thiên thần sa ngã có thể vì một người mà hủy diệt cả thể giới.

"Tàu sắp tới đích đến, sắp tới mới là nhiệm vụ thật sự, cố gắng lên nhé".

"Cậu mới cần cố gắng, tôi ở bộ phận y tế, tôi mà phải tăng ca thì không tốt đâu, cậu tốt nhất đừng có mà bị thương về tìm tôi".

Sandra vỗ vai Tạ Hàn Vũ "Yên tâm, tôi hứa sẽ không bị thương".

Tạ Hàn Vũ bỗng dưng cảm thấy rất lo lắng khi nhìn Sandra rời đi, anh bỏ lại công việc mà chạy theo tới khoang chứa cơ giáp.

Sandra cùng mười mấy chiến binh tiến vào cơ giáp khổng lồ, Tạ Hàn Vũ từ cửa nhìn tới mà cảm thấy bất an khó tả, anh biết năng lực và sức mạnh của Sandra rất cao nhưng vẫn cảm thấy bồi hồi.

Cơ giáp của Sandra bắt đầu khởi động, trước khi bay ra khỏi tàu thì nó còn không quên quay về hướng bên này vẫy vẫy tay.

Mục đích đi lần này là để thám thính hành tinh hoang kia, để tránh bị phát hiện, tàu vũ trụ chỉ có thể dừng lại cách đó một khoảng xa để tránh đánh rắn động cỏ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cơ giáp có khả năng di chuyển linh hoạt hơn, thuận tiện hơn cho việc thám thính.

Thời gian đã trôi qua nửa ngày, Tạ Hàn Vũ cứ đứng mãi ở dãy hành lang có cửa kính nhìn ra bên ngoài hướng về hành tinh hoang kia.

Lúc này ở đầu dãy hành lang trống vắng, nam Omega lần trước lại xuất hiện, cậu ta chậm rãi đi tới bên cạnh Tạ Hàn Vũ.

"Tiến sĩ Tạ, gặp được anh khó thật đấy".

Tạ Hàn Vũ đã sớm cảm nhận được sự tồn tại của đối phương nhưng anh không quay đầu nhìn vì anh không có tâm trạng để tâm.

"Em là...Tiểu Bạt phải không nhỉ?".

Nam Omega cười gượng "Em là Tiểu Mạt".

"À, à, đúng rồi, Tiểu Mạt, tìm anh có chuyện gì không?" Tạ Hàn Vũ cũng cười cười cho đỡ gượng gạo.

Khó khăn lắm cậu ta mới nhân lúc thượng tướng Sandra không có mặt để tiếp cận được Tạ Hàn Vũ, phải tranh thủ ra tay mới được.

Tiểu Mạt đột ngột lấy ra thứ gì từ trong túi áo lao tới, thân thủ của Tạ Hàn Vũ cũng không phải vừa, dù bất ngờ nhưng anh vẫn nhanh chân tránh thoát, một tay giữ lấy tay cậu ta không chế lại.

"Tiểu Mạt, cậu làm gì vậy?".

Nhưng anh không ngờ là món đồ trên tay Tiểu Mạt không phải dao hay súng bình thường mà là một cái máy trông khá lạ, cậu ta ấn nút khởi động giơ thẳng lên mặt Tạ Hàn Vũ.

Từ mặt trước của nó phát ra luồng năng lượng bạo động giống như vùng bão năng lượng nhưng chỉ ở phạm vi nhỏ.

Tạ Hàn Vũ không ngờ tới còn có một chiêu này, anh cố giữ tính táo

nắm chặt tay khiến Omega trước mắt ăn đau, có lẽ cánh tay cậu ta cũng phải bị nứt xương nhẹ.

Tuy nhiên không tới nửa phút anh đã dần lịm đi mà mất ý thức ngã mạnh xuống sàn.

Tiểu Mạt ôm cánh tay đau đớn nói nhỏ "Xin lỗi anh, tiến sĩ Tạ, là do bọn họ ép em, em không còn cách nào khác, ai bảo anh lại là người trong lòng của thượng tướng Sandra".

Vốn đĩ cậu ta tiếp cận Tạ Hàn Vũ là vì anh là bác sĩ riêng của thượng tướng Sandra, có thể lợi dụng thu thập thông tin điểm yếu của thượng tướng, nhưng rồi cậu ta phát hiện ra điểm yếu của thượng tướng Sandra không là cái gì khác, chính là Tạ Hàn Vũ cho nên chỉ có thể ra tay từ đây.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Alpha Này Không Dễ Dỗ

Số ký tự: 0