Ăn Dưa Hóng Drama Trong Thế Giới Toàn Là Nhân Vật Chính
Chương 16
Vũ Hiên W
2024-11-16 23:48:57
Khi Cố Gia Tuế xuyên đến, nguyên chủ đã bị toàn mạng mắng chửi trong chương trình “Gia đình thực tế” là ngang ngược, kiêu căng, không bằng cô em gái, để chứng minh bản thân nên cô ấy đã tham gia chương trình tuyển chọn, muốn cha mẹ và anh trai chú ý đến mình.
Trong mắt Cố Gia Tuế, việc ca hát nhảy múa trước đám đông thực sự không thể chấp nhận.
Chỉ là sau khi dung hợp trí nhớ, những cô gái cùng ở ban F với nguyên chủ lại là những người duy nhất đối xử tốt với cô ấy.
Mang theo tâm lý muốn trả ơn, Cố Gia Tuế giúp bọn họ trong một buổi công diễn rồi rời khỏi chương trình.
Một năm sau đó , cô ấy điên cuồng học hỏi kiến thức của thế giới hiện đại, thích nghi với việc ai cũng dám gọi tên mình trước công chúng, tùy ý chửi rủa mà cũng không bị chém đầu, không ai hành lễ với cô ấy, không ai tận tâm hầu hạ, cuộc sống “lễ nhạc suy thoái” của hiện đại, cô ấy thi đỗ vào “Quốc Tử Giám” của thời đại này.
Hoàng cung ngày xưa đã trở thành “bảo tàng”, điểm du lịch, người ta chỉ cần trả tiền là có thể vào tham quan, ngay cả một công chúa của triều đại Đại Chu như cô ấy nay cũng chỉ là một người giàu có nhàn nhã.
Chỉ là cô ấy không ngờ, hôm nay lại gặp phải Tô Cảnh.
Trùng tên trùng họ, vị giáo sư Tô Cảnh này lại có khuôn mặt y hệt người kiếp trước.
Hôm nay gặp lại, vẫn giống như xưa, hắn là thầy, cô ấy là học trò.
Chỉ là không biết, liệu người này có nhớ kiếp trước? Hay chỉ là một sự trùng hợp?
Gặp chuyện bất bình, mắng chửi trên đường, bảo vệ công đạo, ngay cả tính cách cũng giống vài phần.
Cố Gia Tuế được A Ngôn đưa về ký túc xá, cô ấy nhìn hộp trang điểm của mình rồi kinh ngạc, giống như nghĩ ra gì đó, bắt đầu tìm kiếm trên điện thoại “Tô Cảnh của đại học Tân Thành”.
Lúc này trong ký túc chỉ còn ba người, Đinh Linh và Sở Băng Băng còn chưa về.
Nhưng A Ngôn nhìn điện thoại đã có thêm mấy tin nhắn.
[Giác Giác]: Giáo sư Tô cho trợ lý thu lại những video quay rõ ràng từ người xung quanh làm bằng chứng, tên hắt nước bị bắt đi xử lý.
[Giác Giác]: Tin nhắn thoại 60 giây
Trúc mã ở lại hiện trường ăn dưa gửi tin nhắn tới, A Ngôn gật đầu, không ngoài dự đoán của mình.
Cô đeo tai nghe nghe tin nhắn thoại, không phải là giọng của Chúc Giác, mà là những lời khen ngợi của quần chúng ăn dưa.
“Giáo sư Tô cũng quá ngầu rồi, nên xử lý như vậy, tên kia làm sao thi đậu vào đây chứ, thật mất mặt!”
“Hắt nước lên người nữ sinh, người gì thế, đồ rác rưởi!”
“Nhưng cũng không thành công, người đó có phải là antifan của Cố Gia Tuế không?”
“Giáo sư Tô làm rất đúng, không hổ là nam thần học thuật của tôi!”
“Hôm nay là nước, nếu là axit thì sẽ bị hủy dung, đây là cố ý gây thương tích, không thể bỏ qua, phải xử lý nghiêm túc, ủng hộ thầy Tô!”
A Ngôn: Rõ ràng là mỹ nữ cứu mỹ nữ, nhưng không ai quan tâm :) thực sự không ngạc nhiên chút nào.
Trong mắt Cố Gia Tuế, việc ca hát nhảy múa trước đám đông thực sự không thể chấp nhận.
Chỉ là sau khi dung hợp trí nhớ, những cô gái cùng ở ban F với nguyên chủ lại là những người duy nhất đối xử tốt với cô ấy.
Mang theo tâm lý muốn trả ơn, Cố Gia Tuế giúp bọn họ trong một buổi công diễn rồi rời khỏi chương trình.
Một năm sau đó , cô ấy điên cuồng học hỏi kiến thức của thế giới hiện đại, thích nghi với việc ai cũng dám gọi tên mình trước công chúng, tùy ý chửi rủa mà cũng không bị chém đầu, không ai hành lễ với cô ấy, không ai tận tâm hầu hạ, cuộc sống “lễ nhạc suy thoái” của hiện đại, cô ấy thi đỗ vào “Quốc Tử Giám” của thời đại này.
Hoàng cung ngày xưa đã trở thành “bảo tàng”, điểm du lịch, người ta chỉ cần trả tiền là có thể vào tham quan, ngay cả một công chúa của triều đại Đại Chu như cô ấy nay cũng chỉ là một người giàu có nhàn nhã.
Chỉ là cô ấy không ngờ, hôm nay lại gặp phải Tô Cảnh.
Trùng tên trùng họ, vị giáo sư Tô Cảnh này lại có khuôn mặt y hệt người kiếp trước.
Hôm nay gặp lại, vẫn giống như xưa, hắn là thầy, cô ấy là học trò.
Chỉ là không biết, liệu người này có nhớ kiếp trước? Hay chỉ là một sự trùng hợp?
Gặp chuyện bất bình, mắng chửi trên đường, bảo vệ công đạo, ngay cả tính cách cũng giống vài phần.
Cố Gia Tuế được A Ngôn đưa về ký túc xá, cô ấy nhìn hộp trang điểm của mình rồi kinh ngạc, giống như nghĩ ra gì đó, bắt đầu tìm kiếm trên điện thoại “Tô Cảnh của đại học Tân Thành”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này trong ký túc chỉ còn ba người, Đinh Linh và Sở Băng Băng còn chưa về.
Nhưng A Ngôn nhìn điện thoại đã có thêm mấy tin nhắn.
[Giác Giác]: Giáo sư Tô cho trợ lý thu lại những video quay rõ ràng từ người xung quanh làm bằng chứng, tên hắt nước bị bắt đi xử lý.
[Giác Giác]: Tin nhắn thoại 60 giây
Trúc mã ở lại hiện trường ăn dưa gửi tin nhắn tới, A Ngôn gật đầu, không ngoài dự đoán của mình.
Cô đeo tai nghe nghe tin nhắn thoại, không phải là giọng của Chúc Giác, mà là những lời khen ngợi của quần chúng ăn dưa.
“Giáo sư Tô cũng quá ngầu rồi, nên xử lý như vậy, tên kia làm sao thi đậu vào đây chứ, thật mất mặt!”
“Hắt nước lên người nữ sinh, người gì thế, đồ rác rưởi!”
“Nhưng cũng không thành công, người đó có phải là antifan của Cố Gia Tuế không?”
“Giáo sư Tô làm rất đúng, không hổ là nam thần học thuật của tôi!”
“Hôm nay là nước, nếu là axit thì sẽ bị hủy dung, đây là cố ý gây thương tích, không thể bỏ qua, phải xử lý nghiêm túc, ủng hộ thầy Tô!”
A Ngôn: Rõ ràng là mỹ nữ cứu mỹ nữ, nhưng không ai quan tâm :) thực sự không ngạc nhiên chút nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro