Bác Sĩ Thẩm Mỹ Xuyên Thành Nông Nữ Bị Ép Thế Gả Cho Tháo Hán, Ba Năm Sinh Hai Con

Thân Anh Hùng,...

Tiểu Thổ Đậu Đinh

2024-09-26 18:30:01

"Nương... con... con gây họa rồi..."

Vừa mở miệng, nước mắt Mạc Tiểu Tiểu đã tuôn rơi, lần này nàng thật sự tủi thân, nàng phải vất vả phấn đấu hơn hai mươi năm mới tìm được cho mình một chỗ dung thân nơi đất khách xứ người, sao ông trời lại nỡ lòng nào đưa nàng đến nơi này?

"Chuyện nhỏ thế này mà cũng khóc, nếu sau này có ngày bị người ta bức đến đường cùng, không còn chỗ dung thân, ngươi định thế nào đây?”

Vân Nương khẽ thở dài, Mạc Tiểu Tiểu đang chìm đắm trong cảm xúc của chính mình nên không hiểu ý tứ trong lời bà, nàng chỉ cảm thấy một bàn tay thô ráp nhưng mạnh mẽ kéo mình dậy, dắt nàng ra ngoài bếp lấy nước ấm, tỉ mỉ lau vết thương cho nàng.

Cảm giác mát lạnh dịu dàng lan dần từ cánh tay xuống, cơn rát bỏng nơi vết thương của Mạc Tiểu Tiểu cũng vơi đi phần nào.

Từ lúc thoa thuốc cho đến khi một lớp thuốc mỡ mát lạnh được bôi đều lên cánh tay Mạc Tiểu Tiểu, Vân Nương vẫn không nói thêm một lời nào.

Sau khi trút bỏ hết mọi ấm ức trong lòng, Mạc Tiểu Tiểu nức nở nhìn Vân Nương, người chưa từng một lời trách mắng, dè dặt hỏi:

"Nương... người... người không đuổi con đi sao?"

Vân Nương không để ý đến nàng, xoay người bưng thau nước đi ra ngoài.

"Nương!"

Mạc Tiểu Tiểu hoảng hốt, vội vàng đuổi theo.

Nếu thật sự bị đuổi ra khỏi nhà, nàng sợ là chỉ còn đường chết!

"Theo ta làm gì? Sao còn chưa đi xem Đại Ngưu đã tỉnh chưa?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vân Nương dừng bước, quay lưng về phía Mạc Tiểu Tiểu bỏ lại một câu, cũng không đợi nàng đáp lời, bà bưng bộ hỷ phục của Vương tẩu đi mất.

Bộ y phục này phải nhanh chóng giặt sạch rồi trả lại cho người ta.

Mạc Tiểu Tiểu nhìn bóng lưng Vân Nương khuất dần, sống mũi cay cay, nước mắt lại tuôn rơi.

Nghe tiếng bước chân xa dần, Mạc Tiểu Tiểu vội vàng chạy vào phòng.

Trong phòng, Trần Đại Ngưu tuy hôn mê nhưng thần sắc bất an, nắm chặt hai tay, cả người gồng lên như thể đang chìm trong cơn ác mộng.

Mạc Tiểu Tiểu thầm nghĩ chẳng lành, xem ra Trần Đại Ngưu hôm nay bị kích động mạnh, nếu hắn mà tỉnh dậy phát điên lên thì nàng không thể nào khống chế nổi.

“Đại Ngưu! Đại Ngưu, ngươi tỉnh lại đi! Đừng sợ, đừng sợ, Đại Ngưu...”

Nàng vội vàng chạy đến nắm lấy tay Trần Đại Ngưu, vừa lắc vừa gọi tên hắn.

Lúc đầu Trần Đại Ngưu còn giãy giụa kịch liệt, dần dần cũng bình tĩnh lại, hàng lông mày nhíu chặt cũng giãn ra.

Mạc Tiểu Tiểu thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục dịu dàng dỗ dành:

“Đại Ngưu đừng sợ, người xấu đi hết rồi, đừng sợ... Tiểu Tiểu ở đây rồi... Ngoan...”

Hàng mi dài như lông quét khẽ rung, đôi mắt đen như mực của Trần Đại Ngưu chầm chậm mở ra.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bác Sĩ Thẩm Mỹ Xuyên Thành Nông Nữ Bị Ép Thế Gả Cho Tháo Hán, Ba Năm Sinh Hai Con

Số ký tự: 0