Bẩm Vương Gia, Vương Phi Chỉ Muốn Làm Ruộng Nuôi Con
Chuẩn Bị Vào Nú...
Đại Như Ca
2024-11-22 18:17:04
Mà tầng thứ nhất của Liên Tâm Quyết nàng đã luyện thành, cũng cảm giác được sức lực và tinh thần lực đều tăng lên.
Hiện tại tầng thứ hai của Liên Tâm Quyết nàng cũng đã luyện gần xong rồi, trước kia nàng phải dùng đến nửa năm mới luyện thành.
Vân Mạn Mạn luyện tập nửa canh giờ thuật chém giết, sau đó xoay người lại thì đã nhìn thấy người nhà mình đang ngồi chỉnh tề bên cạnh cái bàn đá.
Trong mắt người nào người nấy đều mang theo sự hâm mộ, kinh hãi, khiếp sợ, chống cằm nhìn nàng chằm chằm, nhưng lại chẳng hề có ý định quấy rầy nàng chút nào.
Vân Mạn Mạn dùng miếng khăn vải bố lau bớt mồ hôi trên mặt, sau đó lại ngồi khoanh chân tại chỗ.
“Cha, nương, Trạch Vũ Trạch Nhân, mọi người cùng học võ với con đi.”
Ánh mắt ảm đạm của Chu thị mang theo sự bứt rứt: “Thân thể nương không tốt, vẫn có thể học được sao?”
“Nương, thân thể nương không cần phải lo lắng đâu, nương chỉ cần học một chút võ thuật để phòng thân là được rồi.”
Hiện tại Vân Mạn Mạn vẫn luôn ép nước từ quả sen ra rồi đổ vào một cái nồi, điều dưỡng cho mọi người trong nhà một tháng nên bây giờ sắc mặt ai nấy đều tốt hơn rất nhiều.
“Cha có thể học được võ công đó. Trạch Vũ Trạch Nhân, sau này các đệ chẳng những phải học võ mà cũng phải biết chữ, từ nay về sau phải dậy sớm cùng ta luyện võ, đồng thời cũng phải học chữ nữa. Phải nhớ rằng chỉ có khi bản thân mình mạnh mẽ thì mới có thể sống cuộc sống mà mình muốn, bảo vệ được người mà chúng ta muốn bảo vệ được thôi.”
Ánh mắt Vân Trạch Vũ trong nháy mắt đã sáng lên, hưng phấn nhìn Vân Mạn Mạn nói.
“Tỷ tỷ, vậy lúc nào đệ có thể bay được? Đệ muốn được làm hộ vệ!”
Vân Trạch Nhân cũng có chút vui sướng, không ngờ hai đứa nó lại có thể được học võ, cũng có thể học chữ.
“Tỷ tỷ, vậy nếu như sau này đệ biết chữ rồi, đến lúc đó có phải sẽ được làm tiểu nhị đúng không?”
Vân Mạn Mạn: Tại sao?
Vì sao chí hướng của hai đứa nhỏ chỉ có hộ vệ với tiểu nhị không thôi vậy?
Nhưng nhìn ánh mắt vừa hưng phấn vừa trông mong của hai đệ đệ, Vân Mạn Mạn lại có chút chẳng biết làm sao, nàng xoa đầu hai đứa nhóc.
“Dục tốc bất đạt, hiện tại hai đệ chỉ cần học tập, nhớ kỹ những điều ta dạy là được, những chuyện còn lại thì để sau này rồi nói sau, ngoan.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hiện tại tầng thứ hai của Liên Tâm Quyết nàng cũng đã luyện gần xong rồi, trước kia nàng phải dùng đến nửa năm mới luyện thành.
Vân Mạn Mạn luyện tập nửa canh giờ thuật chém giết, sau đó xoay người lại thì đã nhìn thấy người nhà mình đang ngồi chỉnh tề bên cạnh cái bàn đá.
Trong mắt người nào người nấy đều mang theo sự hâm mộ, kinh hãi, khiếp sợ, chống cằm nhìn nàng chằm chằm, nhưng lại chẳng hề có ý định quấy rầy nàng chút nào.
Vân Mạn Mạn dùng miếng khăn vải bố lau bớt mồ hôi trên mặt, sau đó lại ngồi khoanh chân tại chỗ.
“Cha, nương, Trạch Vũ Trạch Nhân, mọi người cùng học võ với con đi.”
Ánh mắt ảm đạm của Chu thị mang theo sự bứt rứt: “Thân thể nương không tốt, vẫn có thể học được sao?”
“Nương, thân thể nương không cần phải lo lắng đâu, nương chỉ cần học một chút võ thuật để phòng thân là được rồi.”
Hiện tại Vân Mạn Mạn vẫn luôn ép nước từ quả sen ra rồi đổ vào một cái nồi, điều dưỡng cho mọi người trong nhà một tháng nên bây giờ sắc mặt ai nấy đều tốt hơn rất nhiều.
“Cha có thể học được võ công đó. Trạch Vũ Trạch Nhân, sau này các đệ chẳng những phải học võ mà cũng phải biết chữ, từ nay về sau phải dậy sớm cùng ta luyện võ, đồng thời cũng phải học chữ nữa. Phải nhớ rằng chỉ có khi bản thân mình mạnh mẽ thì mới có thể sống cuộc sống mà mình muốn, bảo vệ được người mà chúng ta muốn bảo vệ được thôi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ánh mắt Vân Trạch Vũ trong nháy mắt đã sáng lên, hưng phấn nhìn Vân Mạn Mạn nói.
“Tỷ tỷ, vậy lúc nào đệ có thể bay được? Đệ muốn được làm hộ vệ!”
Vân Trạch Nhân cũng có chút vui sướng, không ngờ hai đứa nó lại có thể được học võ, cũng có thể học chữ.
“Tỷ tỷ, vậy nếu như sau này đệ biết chữ rồi, đến lúc đó có phải sẽ được làm tiểu nhị đúng không?”
Vân Mạn Mạn: Tại sao?
Vì sao chí hướng của hai đứa nhỏ chỉ có hộ vệ với tiểu nhị không thôi vậy?
Nhưng nhìn ánh mắt vừa hưng phấn vừa trông mong của hai đệ đệ, Vân Mạn Mạn lại có chút chẳng biết làm sao, nàng xoa đầu hai đứa nhóc.
“Dục tốc bất đạt, hiện tại hai đệ chỉ cần học tập, nhớ kỹ những điều ta dạy là được, những chuyện còn lại thì để sau này rồi nói sau, ngoan.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro