Bẩm Vương Gia, Vương Phi Chỉ Muốn Làm Ruộng Nuôi Con
Không Gian Oán...
Đại Như Ca
2024-11-22 18:17:04
Vân Mạn Mạn mau chóng nhìn thấy binh lính đang cầm đao bổ về phía phụ thân.
Với tư thế và lực đạo kia, nếu chặt xuống Vân phụ sẽ bị chém thành hai nửa.
“Mẹ kiếp!”
Vân Mạn Mạn không kịp nghĩ gì, trong lòng chỉ có một suy nghĩ Vân phụ không thể xảy ra chuyện.
Sau đó Vân Mạn Mạn đã làm ra một hành động rất ngầu!
Nàng ném cây đao đã gắt gao ôm trong lòng ngực một ngày kia… ra ngoài!
Cơ thể mau chóng chạy về phía trước, trong mắt mang theo sát ý và phẫn nộ. Cảm xúc trong ngực dao động kịch liệt, nàng biết đây là tình cảm của nguyên chủ.
Thanh đao tỏ vẻ nó không phục ai, chỉ phục hành động này!
Không gian oán khí lại vặn mình thành một cái bánh quai chèo lớn: “Chậc chậc chậc, chủ nhân của ta vậy mà lại là một tra nữ không có não!
Vân Mạn Mạn phát huy tối đa tiềm năng của cơ thể, mau chóng che chắn trước mặt Vân phụ. Nàng xoay cổ tay và chỉ nghe được một tiếng răng rắc, cổ tay đối phương đã bị bẻ gãy.
Hướng chém của thanh đao bị nghiêng qua nhưng lực đạo vẫn còn đó, mũi đao xẹt qua bả vai Vân Mạn Mạn.
Vân Mạn Mạn khẽ nhíu mày, trực tiếp giằng lấy thanh đao.
Binh linh Bắc Lẫm lập tức hoang mang. Sao bỗng nhiên lại xuất hiện người thế này? Cánh tay của ta bị sao vậy?”
Vân Mạn Mạn nắm chặt thanh đao trong tay, sát khí và ý hận nồng đậm trong mắt, giọng điệu nàng lạnh lẽo như cũ.
“Muốn giết ông ấy? Ngươi có hỏi qua ta chưa? Đúng là tự tìm chết!”
Đao trong tay xoay tròn một vòng, Vân Mạn Mạn vội xoay người kéo Vân phụ né tránh.
Một tay của binh lính Bắc Lẫm gục xuống, tay con lại cố che cái cổ đang phun đầy máu tươi. Hắn ta trợn tròn mắt, khó tin ngã xuống rồi chết ngay lập tức.
Bốn phía như bị ấn nút tạm dừng, tất cả mọi người đều khiếp sợ há hốc mồm.
Vân Mạn Mạn siết chặt con dao trong tay, tích tắt xoay người, hơi thở và áp suất tỏa ra tràn ngập sát khí.
Mặc dủ nguyên chủ không có võ công nhưng sức mạnh rất lớn.
Mấy tên đại hán vạm vỡ cầm dao lao tới, ngắm nhìn Vân Mạn Mạn, một thân áo vải thô màu trắng tinh khôi giữa nền cát vàng mênh mông.
Trong mắt hiện lên ý dâm tà, một người cầm dao chỉ vào Vân Mạn Mạn mở miệng:
"Không muốn chết thì tới đây. Ngoan ngoãn hầu hạ mấy huynh đệ bọn ta, lão tử sẽ cho ngươi một mạng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Với tư thế và lực đạo kia, nếu chặt xuống Vân phụ sẽ bị chém thành hai nửa.
“Mẹ kiếp!”
Vân Mạn Mạn không kịp nghĩ gì, trong lòng chỉ có một suy nghĩ Vân phụ không thể xảy ra chuyện.
Sau đó Vân Mạn Mạn đã làm ra một hành động rất ngầu!
Nàng ném cây đao đã gắt gao ôm trong lòng ngực một ngày kia… ra ngoài!
Cơ thể mau chóng chạy về phía trước, trong mắt mang theo sát ý và phẫn nộ. Cảm xúc trong ngực dao động kịch liệt, nàng biết đây là tình cảm của nguyên chủ.
Thanh đao tỏ vẻ nó không phục ai, chỉ phục hành động này!
Không gian oán khí lại vặn mình thành một cái bánh quai chèo lớn: “Chậc chậc chậc, chủ nhân của ta vậy mà lại là một tra nữ không có não!
Vân Mạn Mạn phát huy tối đa tiềm năng của cơ thể, mau chóng che chắn trước mặt Vân phụ. Nàng xoay cổ tay và chỉ nghe được một tiếng răng rắc, cổ tay đối phương đã bị bẻ gãy.
Hướng chém của thanh đao bị nghiêng qua nhưng lực đạo vẫn còn đó, mũi đao xẹt qua bả vai Vân Mạn Mạn.
Vân Mạn Mạn khẽ nhíu mày, trực tiếp giằng lấy thanh đao.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Binh linh Bắc Lẫm lập tức hoang mang. Sao bỗng nhiên lại xuất hiện người thế này? Cánh tay của ta bị sao vậy?”
Vân Mạn Mạn nắm chặt thanh đao trong tay, sát khí và ý hận nồng đậm trong mắt, giọng điệu nàng lạnh lẽo như cũ.
“Muốn giết ông ấy? Ngươi có hỏi qua ta chưa? Đúng là tự tìm chết!”
Đao trong tay xoay tròn một vòng, Vân Mạn Mạn vội xoay người kéo Vân phụ né tránh.
Một tay của binh lính Bắc Lẫm gục xuống, tay con lại cố che cái cổ đang phun đầy máu tươi. Hắn ta trợn tròn mắt, khó tin ngã xuống rồi chết ngay lập tức.
Bốn phía như bị ấn nút tạm dừng, tất cả mọi người đều khiếp sợ há hốc mồm.
Vân Mạn Mạn siết chặt con dao trong tay, tích tắt xoay người, hơi thở và áp suất tỏa ra tràn ngập sát khí.
Mặc dủ nguyên chủ không có võ công nhưng sức mạnh rất lớn.
Mấy tên đại hán vạm vỡ cầm dao lao tới, ngắm nhìn Vân Mạn Mạn, một thân áo vải thô màu trắng tinh khôi giữa nền cát vàng mênh mông.
Trong mắt hiện lên ý dâm tà, một người cầm dao chỉ vào Vân Mạn Mạn mở miệng:
"Không muốn chết thì tới đây. Ngoan ngoãn hầu hạ mấy huynh đệ bọn ta, lão tử sẽ cho ngươi một mạng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro