Bệnh Chiếm Hữu: Lục Tổng Cố Chấp Cuồng Sủng Cô Như Mạng

Xin Lỗi, Tôi Kh...

2024-11-14 23:45:03

Hứa Mộ Vy sững sờ.

Tại sao?

Chẳng lẽ… anh không nhận ra cô ta? Hay đơn giản chỉ vì Tô Thanh Nhan là thiên kim tiểu thư chính thức của nhà họ Tô?

“Thì ra là vậy, hiểu lầm, hiểu lầm thôi. Chúng ta đều là người quen cả, không cần làm to chuyện như vậy.”

Tô Thanh Nhan nhẹ nhàng đỡ Hứa Mộ Vy đứng dậy, giới thiệu, “Đây là Lục tổng, CEO của tập đoàn Lục Thị. Anh ấy từng tham dự lễ trưởng thành của chị ở Lâm Hồ Uyển và cũng là khách mời đặc biệt của ‘Ca Sĩ Giấu Mặt,’ em không nhớ sao?”

“Em… em nhất thời không nhớ ra.”

Hứa Mộ Vy lúng túng giải thích, Tô Thanh Nhan vỗ vai cô an ủi, “Không sao đâu, để chị lo, em về chỗ ngồi đi.”

Gì chứ?

Diễn biến bất ngờ này khiến Hứa Mộ Vy chết lặng.

“Có vấn đề gì sao?”

Tiếp viên hàng không phía sau cũng thúc giục cô ta, “Phiền cô trở về chỗ ngồi, máy bay sắp cất cánh rồi.”

“Không… không có gì…”

Cô ta quay người đi, trên mặt cuối cùng cũng không thể che giấu nổi vẻ tức giận.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô ta đã mạo hiểm đến vậy để có cơ hội tiếp cận Lục Đình Thâm, cuối cùng lại bị Tô Thanh Nhan nhẹ nhàng đoạt mất. Tô Thanh Nhan này, tại sao dạo gần đây cái gì cũng muốn tranh giành với cô ta?!

Tô Thanh Nhan nhìn theo bóng lưng cứng đờ của Hứa Mộ Vy, mỉm cười đắc ý, chắc hẳn cô ta đang tức chết vì không thành công rồi!

Cô vừa định quay sang xin lỗi Lục Đình Thâm thì người đàn ông lại lên tiếng trước: “Xin lỗi, tôi không biết cô ấy là em gái của cô.”

“?”

Tô Thanh Nhan nhướng mày, không biết cũng tốt, không biết càng hay!

“Không sao đâu, nhưng mà quần của anh thì…”

Cô cúi đầu nhìn chỗ bị đổ rượu trên quần tây của anh, lập tức ngẩng đầu, hình ảnh cuối cùng trước khi vội vã rời khỏi khách sạn hôm đó bất chợt hiện lên trong đầu.

Chỗ đó… thật là lớn khủng khiếp!

Cô thầm nghĩ, gan của Hứa Mộ Vy đúng là lớn thật, dám đổ trúng ngay chỗ đó mà không sợ anh nổi giận sao?

Lục Đình Thâm cúi đầu, ánh mắt trầm ngâm, “Tôi vào phòng vệ sinh xử lý chút.”

Tô Thanh Nhan lập tức nép sang một bên, “Vâng!”

Vu Bân liền quay sang hỏi, “Cô Tô, cô cũng ở đây sao?”

“Tôi đi du lịch.”

“Đến Saintes? Trùng hợp vậy?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Không thì sao?” Tô Thanh Nhan nhìn ánh mắt nghi hoặc của anh ta, khẽ nhướng mày, “Anh nghĩ tổng giám đốc nhà anh có sức hấp dẫn đến mức tôi cố ý tạo ra cuộc gặp bất ngờ này à?”

Vu Bân hốt hoảng, “Tất nhiên là không!”

Anh ta nghe giọng điệu của cô mà muốn che miệng cô lại ngay, tuy biết cô không có tình cảm với tổng giám đốc, nhưng cũng đâu cần nói những lời phũ phàng như vậy chứ!

Anh ta chỉ thấy cô và tổng giám đốc dường như rất có duyên, từ sau lễ trưởng thành là liên tục gặp gỡ, dù toàn là “nghiệt duyên”!

“Chuyện hôm nay xin lỗi nhé, tôi về chỗ đây…”

Tô Thanh Nhan vẫy tay chào, định quay về chỗ ngồi thì thấy Hứa Mộ Vy vẫn liếc nhìn về phía này.

Cô nàng trà xanh này vẫn chưa bỏ ý định sao? Sức kiên trì này đúng là lợi hại, chẳng trách kiếp trước Lục Đình Thâm bị cô ta quyến rũ đến điên đảo...

“Xin mời cô tránh đường một chút.”

Vài đầu bếp từ bếp sau lần lượt bê ra các đĩa thức ăn, khi mở ra là những món ăn đầy hương sắc khiến người ta phải thèm thuồng.

Tô Thanh Nhan nhìn sững, “Mấy món này… là đầu bếp riêng mang theo ư?”

Vu Bân gật đầu, “Vâng, tổng giám đốc nhà tôi không quen ăn đồ bên ngoài nên mỗi lần đi công tác đều có đầu bếp riêng theo cùng.”

“Đúng là quá phung phí, mấy người coi máy bay là của nhà mình đấy à?”

“Thực ra sân bay Heise vốn thuộc sở hữu của tập đoàn Lục Thị. Hôm nay vì đi công tác đột xuất nên không kịp đăng ký với bộ phận kiểm soát không lưu, bằng không đã dùng máy bay riêng rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bệnh Chiếm Hữu: Lục Tổng Cố Chấp Cuồng Sủng Cô Như Mạng

Số ký tự: 0