Chương 30 - .2 Ngôi Trường Này Dâm Loạn Đến Mức Không Thể Tả Nổi

.1: Thử Trước K...

Sát Sát

2024-08-11 06:21:25

Chu Lập Phàm siêng năng và chăm chỉ mà Triệu Vân Vân nói đến có phải chính là Chu Lập Phàm- người đã điên cuồng đụ Hà Dĩ Tư ngày hôm qua không?

Có vẻ như quan điểm của hai người kia về Chu Lập Phàm hoàn toàn không giống như Chu Lập Phàm mà cô biết.

Chu Lập Phàm thực sự rất bận rộn.

Nhưng mà hắn không bận rộn với việc học, sự nghiệp hay học tập mà bận rộn với phụ nữ!

Hắn ở bên ngoài bao nuôi biết bao nữ sinh, còn dối gạt cả vị hôn thê mà bao nuôi Trần Hạ nữa. Trần Hạ đại khái là cũng không biết Chu Lập Phàm đã có vị hôn thê rồi.

Kha Ngữ Tình liếc mắt nói: “Ừ, cho dù anh Chu có nghiêm túc đến đâu, nhưng cậu vẫn phải cẩn thận Lôi Lâm dụ dỗ làm hư anh ấy.”

“Biết là thế, nhưng mà có anh họ của tớ ở đây, anh ấy chắc chắn sẽ giúp tớ trông chừng, cậu đừng lo.”

Lúc Triệu Vân Vân nói đến “anh họ” thì khẽ nháy mắt với Kha Ngữ Tình một cái.

Kha Ngữ Tình gật đầu: “Ừm, Bạch Tử Thừa giữ mình trong sạch, có anh ấy giúp thì Chu Lập Phàm không thể học thói xấu được đâu...”

Hai nữ sinh nói chuyện càng lúc càng nhỏ, Triệu Vân Vân cười nói: “Ngữ Tình, bao giờ cậu sẽ trở thành chị dâu của tớ thế?”

“Vân Vân... Cậu đừng nói lung tung, tớ với Bạch Tử Thừa đâu có gì đâu?” Kha Ngữ Tình đỏ bừng mặt mũi.

Triệu Vân Vân lại cười: “Đừng có nói dối tớ, mẹ tớ đã nói cho tớ nghe rồi. Chỉ là người nhà họ Bạch tính tình khác cẩn thận, thế nên chắc muốn xem bát tự cũng phải mất thời gian khá lâu đấy, cậu cứ chờ tin là được.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Thật?" Kha Ngữ Tình tròn mắt.

Triệu Vân Vân vỗ vỗ bờ vai của cô ta, nói tiếp: “Thực ra cậu không cần áp lực như thế đâu, nhà họ Bạch mặc dù là bên hỗ trợ tài chính cho nhà cậu, nhưng sự nghiệp của nhà họ Kha nhà cậu cũng trải rộng khắp toàn cầu, là con gà mái đẻ trứng vàng của nhà họ Bạch. Cá giúp nước, nước giúp cá, không ai thua kém ai, kiểu gì bọn họ cũng chọn cậu thôi.”

“Tớ còn tưởng nhà họ Bạch chướng mắt nhà tớ chứ...” Kha Ngữ Tình hiển nhiên cảm thấy mình không với tới được nhà họ Bạch, giọng điệu lộ ra chút hèn mọn.

Triệu Vân Vân vỗ vai cô ta, an ủi: “Cố lên! Mặc dù dì của tớ nhìn có vẻ nghiêm túc nhưng thực chất là một người rất tốt, cậu không cần quá căng thẳng đâu.”

“Tớ hỏi thêm một câu nữa, nghe nói nhà họ Bạch trước khi kết hôn đều phải... thử trước, đúng sao?” Kha Ngữ Tình thấp giọng hỏi.

Triệu Vân Vân nghe vậy, lập tức đỏ mặt, ngập ngừng trả lời: “Ừm, đó là truyền thống của nhà họ Bạch, sẽ đảm bảo mọi thứ đều hòa hợp… Bọn họ phải thử đối phương trước để xác nhận sau khi kết hôn có thể có con, cho nên... Tóm lại là tránh vấn đề sau này kết hôn lại không mang thai được...”

"Nhưng quan hệ tình dục trước hôn nhân có phải là không được tốt cho lắm hay không?” Kha Ngữ Tình cảm thấy xấu hổ khi nghĩ rằng tiêu chuẩn chọn con dâu của nhà họ Bạch, bao gồm cả chuyện phải thử trên giường trước khi kết hôn.

Triệu Vân Vân đỏ mặt nói: “Ừ, theo truyền thống của nhà họ Bạch thì không có gì không tốt cả. Năm đó dì của tớ cũng là như vậy, không sao đâu. Mà cậu cũng biết anh họ tớ là người như thế nào rồi đấy, anh ấy rất có trách nhiệm, chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm với cậu, đừng lo...”

“Có nghĩa là nhà họ Bạch đã từng có trường hợp thử xong rồi không chịu trách nhiệm?” Kha Ngữ Tình kinh ngạc hỏi lại.

Triệu Vân Vân đột nhiên không biết phải trả lời thế nào.

Kha Ngữ Tình nhìn nét mặt của Triệu Vân Vân là lập tức đoán được, thế là cũng không hỏi thêm nữa. Hai người chủ động đổi đề tài, sau đó đi ăn cơ,

Lý Ngâm Thấm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp của khuôn viên trường trước mặt, cảm nhận được làn gió thổi qua, trái tim như mở rộng ra.

Đột nhiên lại gặp được nửa kia của Bạch Tử Thừa thế này cũng không phải là chuyện không tốt, ít nhất thì cô cũng hiểu rõ hơn được hoàn cảnh của mình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cảm xúc quả thực là thứ ít được nhắc đến nhất trong thị trường tình dục này.

“Sao cô lại ở đây?”

Lý Ngâm Thấm theo âm thanh quay đầu lại, lập tức nhìn thấy người mà mình không muốn gặp.

Vệ Dĩ Đằng đi tới ngồi xuống cạnh cô, thấy cô không trả lời thì lại tiếp tục hỏi: “Ăn chưa?”

Lý Ngâm Thấm nhịn không được cúi đầu nhìn về phía xanh mơn mởn mặt cỏ

Vệ Dĩ Đằng hỏi hai câu mà không nhận được câu trả lời của cô thì cũng không nóng nảy, yên vị ngồi cạnh cô.

Lý Ngâm Thấm thực sự không muốn có bất cứ giao tình gì với người này, nhưng hai người học chung một lớp, lại còn ở cùng nhóm bài tập, căn bản là không tránh được.

“Có tâm sự à? Có gì khó khăn sao?” Vệ Dĩ Đằng lại tiếp tục hỏi câu thứ ba.

Lý Ngâm Thấm nghe được câu hỏi này thì đột nhiên cảm giác như mình về nhà vậy. Khi còn bé, mỗi khi gặp phải chuyện gì không vui là người nào đó sẽ ôn nhu ngồi cạnh cô, hỏi những câu như vậy.

Vệ Dĩ Đằng thực sự rất giống cha hắn.

Vệ Dĩ Đằng trông thấy Lý Ngâm Thấm nhìn mình bằng ánh mắt vô cùng phức tạp thì tiếp tục nói: “Nếu cô chịu nói ra thì tôi có thể nghĩ cách giúp đỡ cô.”

“Sao lại muốn giúp đỡ tôi?” Lý Ngâm Thấm không nhịn được hỏi lại. Hai người mới chỉ gặp nhau hai lần, không thân quen đến mức giúp đỡ nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - .2 Ngôi Trường Này Dâm Loạn Đến Mức Không Thể Tả Nổi

Số ký tự: 0