Cả Nhà Pháo Hôi Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi

Năm Nghìn Chữ Q...

Ý Tưởng Bất Đáo

2024-12-25 12:02:01

[Hầy, anh hai gặp ai cũng bị lừa đầu tư cộng thêm anh ba ngây thơ vô số tội, mình chịu thiệt một chút giữ giúp bọn họ vậy. Sau này có tiền nhất định phải thành lập hiệp hội bảo vệ động vật để tất cả chó hoang có nhà, tiêu diệt nguy cơ chó hoang tranh thức ăn với bọn họ trước mới được.]

“Ting, Diệp Hướng Dương đã chuyển 3000 vạn vào tài khoản 9018 của bạn.”

“Ting, Lý Uyển Lâm đã chuyển 100 vạn vào tài khoản 9018 của bạn.”

“Ting, Diệp Hướng Quang đã chuyển 30 vạn vào tài khoản 9018 của bạn.”

“Ting, Diệp Hướng Thần đã chuyển 200 vạn vào tài khoản 9018 của bạn.” (Căn cứ theo quy định ngân hàng trong nước, hạng mức cao nhất mỗi ngày của thẻ ngân hàng VIP nhất là 1000 vạn, trong truyện chúng ta phóng đại một chút nhé, mọi người đừng quan tâm.)

Diệp Hướng Hi nhìn chằm chằm vào điện thoại thật lâu, sau đó ngước mắt lên nhìn anh hai với vẻ mặt quan ngại, đau lòng cho anh mình.

[Anh hai thảm thật đấy, anh cả đưa 3000, mẹ đưa 100, ngay cả anh ba cũng đưa 200, còn anh hai chỉ có 3... 30... Gần đây cổ phiếu của mình không ngừng sinh lời cũng đã 30, anh hai đúng là kẻ ngốc lắm tiền, ngọn đèn sáng trong giới đầu tư, mua đâu lỗ đó, mua ngược lại là đúng.]

Mọi người đổ dồn ánh mắt về phía Diệp Hướng Quang, trong lòng đều rõ mình chuyển cho Diệp Hướng Hi bao nhiêu, cho nên cũng biết Tiểu Hi bỏ chữ vạn, chỉ là không ngờ Diệp Hướng Quang nghèo như vậy.

“Này này này, mọi người đừng nhìn con như vậy được không. Ngày nào con cũng mở rộng mối quan hệ, tốn kém một chút thì sao chứ?” Diệp Hướng Quang giải thích, nghĩ thầm mình thật tệ đến vậy sao?

“Tiểu Hi, bây giờ con có bao nhiêu tiền? Nếu vẫn thiếu thì ba bù cho con.” Diệp Quân Tiêu biết rõ còn hỏi, nghĩ có nên làm tròn cho Tiểu Hi hay không, đặt ra mục tiêu nhỏ để nó cố gắng? Nhân tiện kiểm tra những kiến thức thương nghiệp mà nó học được gần đây có ích hay không.

“Không cần đâu ba, mọi người chuyển cho con nhiều tiền như vậy con còn không biết xài thế nào đừng nói đến đầu tư. Con trở về đọc sách trước đây, chuyện đặt chỗ để con sắp xếp, mọi người tuyệt đối đừng nhúng tay.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diệp Hướng Hi nói xong chạy lên lầu như tia chớp, lập tức mở máy tính lên, bắt đầu tìm kiếm những nhà hàng không liên quan đến nhà bọn họ, rất vô tư.

Những chuyện đầu tư khi nào rảnh rồi nghĩ, dù sao kiếm tiền không vội trong chốc lát, ăn cơm gấp hơn.

Vì để có thể đọc hết số sách của ngày mai lấy đồ ăn vặt trước, Diệp Hướng Hi không xuống ăn cơm chiều, cũng không chú ý ai cũng tự ăn ở phòng mình.

Thân là người nghèo nhất nhà, Diệp Hướng Quang bị ba và anh trai bắt vào phòng làm việc dạy ba tiếng không nói, cuối cùng còn phải mắt to trừng mắt nhỏ với em trai, vò đầu bứt tai viết đến nửa đêm, vất vả lắm mới nộp xong năm nghìn chữ quy hoạch tương lai...

Sáng sớm Diệp Hướng Hi thức dậy đọc sách, vất vả lắm cô mới hoàn thành xong phần sách vở và bài tập của ngày, Diệp Hướng Hi vừa xem tài liệu kiến thức kinh doanh cho buổi tối vừa thưởng thức món ngon mình đã đặt trưa nay.

Giữa chừng Lý Uyển Lâm đi vào, thấy cô chăm chú như vậy thì lặng lẽ rời khỏi phòng, nhường thời gian lại cho cô.

Thỉnh thoảng nhìn vào điện thoại, lần đầu tiên Diệp Hướng Hi cảm thấy tốc độ đọc sách thật chậm chạp. Nếu không phải tu chân giới cần có lĩnh ngộ rất cao mới có thể học được công pháp, có lẽ hôm nay cô cũng khó mà tiếp thu được nhiều kiến thức.

Cô có khả năng nghe qua không quên và nhìn qua không quên, nhưng vẫn cần dồn hết tinh thần, nếu không thì không thể nhớ kỹ nội dung.

Trong tu chân giới, tất cả mọi người thường dùng thần thức để đọc nội dung từ ngọc giác, điều này đòi hỏi phải tập trung toàn bộ tinh thần lực, chuyên tâm học tập.

Thông thường khi học kiếm chiêu, các sư tôn hầu như chỉ biểu diễn một lần, nếu họ không thể nào tập trung tinh thần lực, có thể còn chưa qua được cửa ải đầu tiên.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cả Nhà Pháo Hôi Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi

Số ký tự: 0