Các Ngươi Không Thể Nào Xinh Đẹp Bằng Ta
Chương 1
Đại Ca Hát Băng Khoát Lạc
2024-07-10 17:38:55
——Xung quanh có gì đó không ổn.
Thời Giản không cần quan sát và suy nghĩ nhiều cũng có thể dễ dàng đưa ra kết luận này.
Bởi vì vừa mở mắt ra, cô đã cùng một nhóm người xa lạ xuất hiện bên trong một tòa lâu đài cổ kính âm u, bên ngoài mưa to gió lớn như muốn cuốn trôi tòa lâu đài này, thế nhưng nơi Thời Giản ở vốn là sa mạc quanh năm không có giọt nước nào…
Đôi mắt xinh đẹp mơ màng của Thời Giản nhìn ra khung cửa sổ phủ đầy hoa tường vi, cố gắng muốn quan sát cảnh tượng bên ngoài, trong số những bông hoa tường vi đang nở rộ, rõ ràng có một số bông hướng về phía cô, nhìn kỹ thì nhụy hoa là những nhãn cầu lồi ra, chúng còn dán vào cửa kính nhìn thẳng vào Thời Giản.
Thời Giản kinh ngạc lùi lại hai bước:?!
"Chết tiệt, đó là cái gì… Các người có thấy không, hoa, trên hoa… trên hoa có nhãn cầu!"
"Tôi cũng nhìn thấy rồi, đây là nơi quỷ quái gì vậy, tôi muốn về nhà, tôi muốn về nhà, có ai không?"
...
Đám đông tâm lí vốn không ổn định, lúc này bỗng trở nên hỗn loạn, liên tục có người hét lên chứng tỏ không phải Thời Giản bị hoa mắt.
Nếu như lúc đầu Thời Giản còn cho rằng đây có thể là trò đùa do đoàn phim và người quản lý cùng nhau tạo ra, vậy thì hiện tại cô không thể tiếp tục tự lừa mình dối người nữa.
Đầu tiên, kỹ xảo năm xu của đoàn làm phim không thể tạo ra được hình ảnh chân thực thế này. Thứ hai, giới giải trí cũng không có nhiều diễn viên có diễn xuất bùng nổ gần như hoàn hảo như vậy.
Quan trọng nhất là, mặc dù ánh mắt những người này nhìn cô là biểu cảm kinh ngạc mà Thời Giản đã quen thuộc, thế nhưng không ai tỏ ra phấn khích khi nhìn thấy cô cả, không một ai chạy đến xin chữ ký cũng như xin chụp ảnh chung.
Cô là Thời Giản đang nổi tiếng như cồn đấy!
Thế giới này chắc chắn là giả!
Tròng mắt hoa tường vi dán chặt vào cửa sổ phản chiếu hình ảnh của Thời Giản——
Là một cô gái trẻ khoanh tay trước ngực, dung mạo tinh xảo kiều diễm, cô mặc đồ ngủ, chân đi dép của khách sạn, đáng lẽ ra phải rất luộm thuộm nhưng vì tướng mạo xuất sắc nên lại tạo ra một cảm giác như đang xem buổi trình diễn đồ ngủ của một thương hiệu lớn.
Dưới lớp áo ngủ bằng lụa đen cao cấp là một đôi chân dài thẳng tắp, màu sắc càng tôn lên làn da trắng như tuyết, dây áo buộc hờ hững quanh vòng eo thon thả, từ mái tóc gợn sóng đến đầu ngón tay đều tinh tế đến cực điểm.
Là một đại mỹ nhân.
...
Thời Giản là một ngôi sao nữ nổi tiếng, nghề nghiệp là diễn viên.
Cô xinh đẹp từ nhỏ đến lớn, sinh ra đã có tố chất làm nhân vật chính, lúc còn học mẫu giáo Thời Giản đã là người cầm cờ đại diện cho trường, khi đi học, cô là ủy viên văn nghệ, các buổi biểu diễn văn nghệ của trường chắc chắn không thể thiếu cô…
Thời Giản từ nhỏ đến lớn đều xinh đẹp, tự nhiên là thi đỗ vào Học viện Điện ảnh với thành tích đứng đầu, bước chân vào làng giải trí sau đó nhanh chóng nổi tiếng.
Cuộc đời hơn hai mươi năm của Thời Giản thuận buồm xuôi gió, vô cùng thoải mái, có đủ hoa tươi và tiếng vỗ tay.
Nhưng Thời Giản mơ hồ nhận ra đó có lẽ đã là quá khứ.
Trước khi xuất hiện ở tòa lâu đài cổ quái này, Thời Giản đang thoải mái ngâm mình trong bồn tắm của khách sạn năm sao, cố gắng giảm bớt sự mệt mỏi sau một ngày quay phim ở sa mạc, có lẽ là hơi nước trong phòng tắm quá nhiều, sàn nhà trơn trượt, Thời Giản vô tình trượt chân ngã.
Thời Giản không cần quan sát và suy nghĩ nhiều cũng có thể dễ dàng đưa ra kết luận này.
Bởi vì vừa mở mắt ra, cô đã cùng một nhóm người xa lạ xuất hiện bên trong một tòa lâu đài cổ kính âm u, bên ngoài mưa to gió lớn như muốn cuốn trôi tòa lâu đài này, thế nhưng nơi Thời Giản ở vốn là sa mạc quanh năm không có giọt nước nào…
Đôi mắt xinh đẹp mơ màng của Thời Giản nhìn ra khung cửa sổ phủ đầy hoa tường vi, cố gắng muốn quan sát cảnh tượng bên ngoài, trong số những bông hoa tường vi đang nở rộ, rõ ràng có một số bông hướng về phía cô, nhìn kỹ thì nhụy hoa là những nhãn cầu lồi ra, chúng còn dán vào cửa kính nhìn thẳng vào Thời Giản.
Thời Giản kinh ngạc lùi lại hai bước:?!
"Chết tiệt, đó là cái gì… Các người có thấy không, hoa, trên hoa… trên hoa có nhãn cầu!"
"Tôi cũng nhìn thấy rồi, đây là nơi quỷ quái gì vậy, tôi muốn về nhà, tôi muốn về nhà, có ai không?"
...
Đám đông tâm lí vốn không ổn định, lúc này bỗng trở nên hỗn loạn, liên tục có người hét lên chứng tỏ không phải Thời Giản bị hoa mắt.
Nếu như lúc đầu Thời Giản còn cho rằng đây có thể là trò đùa do đoàn phim và người quản lý cùng nhau tạo ra, vậy thì hiện tại cô không thể tiếp tục tự lừa mình dối người nữa.
Đầu tiên, kỹ xảo năm xu của đoàn làm phim không thể tạo ra được hình ảnh chân thực thế này. Thứ hai, giới giải trí cũng không có nhiều diễn viên có diễn xuất bùng nổ gần như hoàn hảo như vậy.
Quan trọng nhất là, mặc dù ánh mắt những người này nhìn cô là biểu cảm kinh ngạc mà Thời Giản đã quen thuộc, thế nhưng không ai tỏ ra phấn khích khi nhìn thấy cô cả, không một ai chạy đến xin chữ ký cũng như xin chụp ảnh chung.
Cô là Thời Giản đang nổi tiếng như cồn đấy!
Thế giới này chắc chắn là giả!
Tròng mắt hoa tường vi dán chặt vào cửa sổ phản chiếu hình ảnh của Thời Giản——
Là một cô gái trẻ khoanh tay trước ngực, dung mạo tinh xảo kiều diễm, cô mặc đồ ngủ, chân đi dép của khách sạn, đáng lẽ ra phải rất luộm thuộm nhưng vì tướng mạo xuất sắc nên lại tạo ra một cảm giác như đang xem buổi trình diễn đồ ngủ của một thương hiệu lớn.
Dưới lớp áo ngủ bằng lụa đen cao cấp là một đôi chân dài thẳng tắp, màu sắc càng tôn lên làn da trắng như tuyết, dây áo buộc hờ hững quanh vòng eo thon thả, từ mái tóc gợn sóng đến đầu ngón tay đều tinh tế đến cực điểm.
Là một đại mỹ nhân.
...
Thời Giản là một ngôi sao nữ nổi tiếng, nghề nghiệp là diễn viên.
Cô xinh đẹp từ nhỏ đến lớn, sinh ra đã có tố chất làm nhân vật chính, lúc còn học mẫu giáo Thời Giản đã là người cầm cờ đại diện cho trường, khi đi học, cô là ủy viên văn nghệ, các buổi biểu diễn văn nghệ của trường chắc chắn không thể thiếu cô…
Thời Giản từ nhỏ đến lớn đều xinh đẹp, tự nhiên là thi đỗ vào Học viện Điện ảnh với thành tích đứng đầu, bước chân vào làng giải trí sau đó nhanh chóng nổi tiếng.
Cuộc đời hơn hai mươi năm của Thời Giản thuận buồm xuôi gió, vô cùng thoải mái, có đủ hoa tươi và tiếng vỗ tay.
Nhưng Thời Giản mơ hồ nhận ra đó có lẽ đã là quá khứ.
Trước khi xuất hiện ở tòa lâu đài cổ quái này, Thời Giản đang thoải mái ngâm mình trong bồn tắm của khách sạn năm sao, cố gắng giảm bớt sự mệt mỏi sau một ngày quay phim ở sa mạc, có lẽ là hơi nước trong phòng tắm quá nhiều, sàn nhà trơn trượt, Thời Giản vô tình trượt chân ngã.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro