Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch (Dịch)
Vạn Vật Sinh Li...
Mục Dương Sinh
2024-11-16 20:42:38
Hai cây cỏ nhỏ vốn bình thường, gần như trong nháy mắt đã trở thành linh dược trong tay Trần Trường An.
“Thơm quá.”
Linh Bảo Nhi đang nghiêm túc ra sức cắt thịt hổ cảm nhận được, không khỏi ngẩng đầu, thấy hai cây cỏ nhỏ trong tay Trần Trường An.
Chỉ thấy toàn thân hai cây cỏ nhỏ kia trong suốt, chảy xuôi hoa quang, ẩn chứa sinh mệnh tinh khí bàng bạc nồng đậm.
Linh Bảo Nhi trừng lớn mắt, ngạc nhiên hô lên: “Sư phụ, đây... Đây chẳng lẽ là hai cây cỏ nhỏ vừa rồi?”
Trần Trường An cười gật đầu.
“Đồ nhi ngoan, xem kỹ, sư phụ cho ngươi xem ma thuật.”
Trần Trường An nhìn trúng một gốc cây trong hai cây cỏ nhỏ, đó là một cây cỏ đuôi chó.
Hắn lại thi triển công năng mới “Vạn vật sinh linh” lần nữa.
Cỏ đuôi chó kia chợt lóe ánh sáng xanh, thế mà lại cử động, sau đó lắc lư giống như có cái đầu tràn ngập trí tuệ, cảm giác giống như một đuôi chó đang lay động.
Linh Bảo Nhi trợn tròn mắt, hít sâu một hơi: “Sư phụ, hình như cây cỏ đuôi chó này cử động!!!”
Mà đây chính là chỗ nghịch thiên chân chính của “Vạn vật sinh linh”.
Một gốc cây cỏ nhỏ bình thường, đã được hắn điểm hóa ra linh tính.
Hiện tại có thể nói đây đã không phải là một gốc cây bình thường nữa, mà là tinh quái, thậm chí không bao lâu nữa, sẽ hóa thành yêu.
Cỏ đuôi chó nhẹ nhàng lay động, giống như cào ngứa lòng bàn tay Trần Trường An.
Trần Trường An mỉm cười, không trả lời nàng ấy.
Mà nhéo gốc cây còn lại đã hóa thành linh thảo kia.
Trong nháy mắt, gốc linh thảo kia đã biến thành một viên linh đan.
Trần Trường An bấm tay bắn ra, linh đan này rơi vào trong tay Linh Bảo Nhi.
“Trong đan dược này ẩn chứa sinh mệnh tinh khí, coi như là lễ vật bái sư mà vi sư cho ngươi.”
Linh Bảo Nhi vui mừng, nàng ấy đối với Trần Trường An chỉ còn sùng bái vô hạn.
“Tạ sư phụ ban đan!”
Trần Trường An xua tay, nói lời thấm thía: “Đồ nhi ngoan, làm cho tốt, ngươi cũng không nên cô phụ kỳ vọng của vi sư.”
“Dạ.”
Linh Bảo Nhi trịnh trọng gật đầu.
“Sư phụ, đồ nhi nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của người!”
Linh Bảo Nhi vô cùng cảm động, ăn linh đan này vào.
Linh đan này vào miệng là tan, hóa thành tinh hoa sinh mệnh bàng bạc, tràn ngập trong cơ thể nàng ấy.
Khiến quanh thân Linh Bảo Nhi chấn động, pháp lực bạo động lên.
Linh Bảo Nhi kinh hãi!
Đây là dấu hiệu đột phá!
Nàng ấy không dám chậm trễ, vội vàng khoanh chân trên mặt đất, vận chuyển công pháp tu luyện.
Ước chừng qua một hai nhịp thở, Linh Bảo Nhi từ Trúc Cơ lục giai, đã đột phá tới Trúc Cơ thất giai!
Linh Bảo Nhi hoàn toàn kinh ngạc.
Không nghĩ tới một cây cỏ dại bình thường, lại biến thành một viên linh đan trong tay Trần Trường An.
Thậm chí linh đan này ẩn chứa sinh mệnh tinh khí quá nồng đậm, trực tiếp khiến nàng ấy đột phá một cảnh giới!
Đây quả thực là chuyện còn chấn động hơn chuyện Trần Trường An giết Lý Kiêu!
Hình tượng của Trần Trường An ở trong lòng Linh Bảo Nhi, trở nên càng thêm cao thâm khó đoán!
Mà Trần Trường An bên cạnh cũng không biết Linh Bảo Nhi đang nghĩ cái gì.
Trong mắt hắn lập loè ánh sáng.
Bởi vì vừa rồi, khi Linh Bảo Nhi đột phá cảnh giới nhỏ, hắn lại được hệ thống khen thưởng 50 điểm giá trị lĩnh vực.
Chuyện này quả thực làm hắn hoàn toàn sợ ngây người!
“Như vậy cũng được?”
Hệ thống nói: “Ký chủ đã trói buộc quan hệ sư đồ với Linh Bảo Nhi, chỉ cần Linh Bảo Nhi đột phá cảnh giới, sẽ cung cấp một phần khen thưởng giá trị lĩnh vực cho ký chủ, tu vi càng cao, giá trị lĩnh vực thu hoạch được cũng sẽ càng nhiều.”
Trần Trường An mừng rỡ: “Không ngờ còn có chuyện tốt như vậy!”
Vậy về sau hắn thu nhận càng nhiều đồ đệ hơn, chỉ cần tu vi của bọn họ không ngừng tăng lên, thì lĩnh vực vô địch của mình đã có thể mở rộng không ngừng.
Ngày thứ hai, sáng sớm.
Trần Trường An tỉnh lại, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái.
“Ba năm, cuối cùng cũng có một giấc ngủ ngon.”
Trong miếu an tĩnh, để thịt hổ đã cắt gọn.
Mà Linh Bảo Nhi cuộn tròn ở bên cạnh, quấn da hổ, đang ngủ khò khò.
Trần Trường An mỉm cười.
Quả nhiên, những chuyện đã xảy ra tối hôm qua cũng không phải mộng.
Lĩnh vực vô địch của mình, là tồn tại chân thật.
Không nghĩ tới chỉ trong một đêm, mình không chỉ giết hai cường giả Kim Đan, còn thu nhận một đồ đệ nhỏ ngoan ngoãn hoạt bát.
Bên cạnh, một gốc cây cỏ đuôi chó rung đùi đắc ý, dường như đang chào hỏi với Trần Trường An.
Đây là gốc cỏ dại hắn tiện tay điểm hóa tối qua, đặt tên là “Cái Đuôi Nhỏ”
Lười nhác vươn vai, Trần Trường An rời giường, hắn cũng không có đánh thức Linh Bảo Nhi đang ngủ.
Lĩnh vực vô địch hiện giờ, từ ban đầu chỉ có 2 mét, đã mở rộng đến 8 mét.
Miếu tiên nhân này, cũng chỉ tầm 5 mét mà thôi, có nghĩa là lĩnh vực đã mở rộng ra ngoài 3 mét.
“Thơm quá.”
Linh Bảo Nhi đang nghiêm túc ra sức cắt thịt hổ cảm nhận được, không khỏi ngẩng đầu, thấy hai cây cỏ nhỏ trong tay Trần Trường An.
Chỉ thấy toàn thân hai cây cỏ nhỏ kia trong suốt, chảy xuôi hoa quang, ẩn chứa sinh mệnh tinh khí bàng bạc nồng đậm.
Linh Bảo Nhi trừng lớn mắt, ngạc nhiên hô lên: “Sư phụ, đây... Đây chẳng lẽ là hai cây cỏ nhỏ vừa rồi?”
Trần Trường An cười gật đầu.
“Đồ nhi ngoan, xem kỹ, sư phụ cho ngươi xem ma thuật.”
Trần Trường An nhìn trúng một gốc cây trong hai cây cỏ nhỏ, đó là một cây cỏ đuôi chó.
Hắn lại thi triển công năng mới “Vạn vật sinh linh” lần nữa.
Cỏ đuôi chó kia chợt lóe ánh sáng xanh, thế mà lại cử động, sau đó lắc lư giống như có cái đầu tràn ngập trí tuệ, cảm giác giống như một đuôi chó đang lay động.
Linh Bảo Nhi trợn tròn mắt, hít sâu một hơi: “Sư phụ, hình như cây cỏ đuôi chó này cử động!!!”
Mà đây chính là chỗ nghịch thiên chân chính của “Vạn vật sinh linh”.
Một gốc cây cỏ nhỏ bình thường, đã được hắn điểm hóa ra linh tính.
Hiện tại có thể nói đây đã không phải là một gốc cây bình thường nữa, mà là tinh quái, thậm chí không bao lâu nữa, sẽ hóa thành yêu.
Cỏ đuôi chó nhẹ nhàng lay động, giống như cào ngứa lòng bàn tay Trần Trường An.
Trần Trường An mỉm cười, không trả lời nàng ấy.
Mà nhéo gốc cây còn lại đã hóa thành linh thảo kia.
Trong nháy mắt, gốc linh thảo kia đã biến thành một viên linh đan.
Trần Trường An bấm tay bắn ra, linh đan này rơi vào trong tay Linh Bảo Nhi.
“Trong đan dược này ẩn chứa sinh mệnh tinh khí, coi như là lễ vật bái sư mà vi sư cho ngươi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Linh Bảo Nhi vui mừng, nàng ấy đối với Trần Trường An chỉ còn sùng bái vô hạn.
“Tạ sư phụ ban đan!”
Trần Trường An xua tay, nói lời thấm thía: “Đồ nhi ngoan, làm cho tốt, ngươi cũng không nên cô phụ kỳ vọng của vi sư.”
“Dạ.”
Linh Bảo Nhi trịnh trọng gật đầu.
“Sư phụ, đồ nhi nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của người!”
Linh Bảo Nhi vô cùng cảm động, ăn linh đan này vào.
Linh đan này vào miệng là tan, hóa thành tinh hoa sinh mệnh bàng bạc, tràn ngập trong cơ thể nàng ấy.
Khiến quanh thân Linh Bảo Nhi chấn động, pháp lực bạo động lên.
Linh Bảo Nhi kinh hãi!
Đây là dấu hiệu đột phá!
Nàng ấy không dám chậm trễ, vội vàng khoanh chân trên mặt đất, vận chuyển công pháp tu luyện.
Ước chừng qua một hai nhịp thở, Linh Bảo Nhi từ Trúc Cơ lục giai, đã đột phá tới Trúc Cơ thất giai!
Linh Bảo Nhi hoàn toàn kinh ngạc.
Không nghĩ tới một cây cỏ dại bình thường, lại biến thành một viên linh đan trong tay Trần Trường An.
Thậm chí linh đan này ẩn chứa sinh mệnh tinh khí quá nồng đậm, trực tiếp khiến nàng ấy đột phá một cảnh giới!
Đây quả thực là chuyện còn chấn động hơn chuyện Trần Trường An giết Lý Kiêu!
Hình tượng của Trần Trường An ở trong lòng Linh Bảo Nhi, trở nên càng thêm cao thâm khó đoán!
Mà Trần Trường An bên cạnh cũng không biết Linh Bảo Nhi đang nghĩ cái gì.
Trong mắt hắn lập loè ánh sáng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bởi vì vừa rồi, khi Linh Bảo Nhi đột phá cảnh giới nhỏ, hắn lại được hệ thống khen thưởng 50 điểm giá trị lĩnh vực.
Chuyện này quả thực làm hắn hoàn toàn sợ ngây người!
“Như vậy cũng được?”
Hệ thống nói: “Ký chủ đã trói buộc quan hệ sư đồ với Linh Bảo Nhi, chỉ cần Linh Bảo Nhi đột phá cảnh giới, sẽ cung cấp một phần khen thưởng giá trị lĩnh vực cho ký chủ, tu vi càng cao, giá trị lĩnh vực thu hoạch được cũng sẽ càng nhiều.”
Trần Trường An mừng rỡ: “Không ngờ còn có chuyện tốt như vậy!”
Vậy về sau hắn thu nhận càng nhiều đồ đệ hơn, chỉ cần tu vi của bọn họ không ngừng tăng lên, thì lĩnh vực vô địch của mình đã có thể mở rộng không ngừng.
Ngày thứ hai, sáng sớm.
Trần Trường An tỉnh lại, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái.
“Ba năm, cuối cùng cũng có một giấc ngủ ngon.”
Trong miếu an tĩnh, để thịt hổ đã cắt gọn.
Mà Linh Bảo Nhi cuộn tròn ở bên cạnh, quấn da hổ, đang ngủ khò khò.
Trần Trường An mỉm cười.
Quả nhiên, những chuyện đã xảy ra tối hôm qua cũng không phải mộng.
Lĩnh vực vô địch của mình, là tồn tại chân thật.
Không nghĩ tới chỉ trong một đêm, mình không chỉ giết hai cường giả Kim Đan, còn thu nhận một đồ đệ nhỏ ngoan ngoãn hoạt bát.
Bên cạnh, một gốc cây cỏ đuôi chó rung đùi đắc ý, dường như đang chào hỏi với Trần Trường An.
Đây là gốc cỏ dại hắn tiện tay điểm hóa tối qua, đặt tên là “Cái Đuôi Nhỏ”
Lười nhác vươn vai, Trần Trường An rời giường, hắn cũng không có đánh thức Linh Bảo Nhi đang ngủ.
Lĩnh vực vô địch hiện giờ, từ ban đầu chỉ có 2 mét, đã mở rộng đến 8 mét.
Miếu tiên nhân này, cũng chỉ tầm 5 mét mà thôi, có nghĩa là lĩnh vực đã mở rộng ra ngoài 3 mét.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro