Cắn Môi Đỏ

Chào Buổi Sáng,...

2024-10-10 21:31:39

Hoắc Hàn Từ chưa từng nghĩ rằng có một ngày mình sẽ tỉnh dậy trên giường của một người phụ nữ, hơn nữa lại còn ở tư thế bị động như vậy.

Trì Diên nắm lấy cổ áo của anh, cúi xuống hôn lên cổ anh, để lại một vết hôn rõ ràng ở nơi này rồi mới buông anh ra.

"Chào buổi sáng, chú nhỏ."

Chào xong, Trì Diên lại tiến đến gần môi anh, nhiệt tình tặng anh một nụ hôn chào buổi sáng.

Mái tóc của Hoắc Hàn Từ rối bù, đôi mắt chim ưng hơi híp lại, khẽ cười một tiếng rồi đưa tay bóp cổ cô.

"Trì Diên, lá gan của cô không nhỏ."

Dám tính kế anh, có vẻ như không muốn sống nữa.

Tay siết chặt hơn.

Trì Diên đỏ bừng mặt vì ngạt thở, cô nhướng mày, nở nụ cười nịnh nọt: "Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu mà."

Hoắc Hàn Từ khựng lại, đôi mắt lạnh lẽo thoáng hiện lên một tia lạnh giá, anh thả cô ra, với lấy quần áo bên cạnh mặc vào.

"Chú nhỏ, bây giờ chú đi đâu vậy?"

Ngũ quan của anh đẹp đến mức kinh diễm, ngay cả ánh mắt lướt qua cũng khiến người ta tê dại cả người.

"Đi chọn mộ cho cô, cô thích hướng Nam hay hướng Bắc?"

Trì Diên trợn to mắt, quay đầu đi vì chột dạ: "Chú nhỏ biết đùa thật."

Hoắc Hàn Từ cao gần 1m9, vóc dáng vô cùng áp đảo, trên cổ tay đeo một chuỗi tràng hạt Phật màu đen, trông không vướng chút bụi trần.

Ngũ gia nhà họ Hoắc, từ trước đến nay luôn có biệt danh là "Phật tử giữa đời thường".



"Quan tài thì sao, cô thích màu gì?"

Trong mắt anh không hề có chút ý cười nào, xương cổ tay căng chặt, ánh mắt đen láy rũ xuống.

Trì Diên liếm đôi môi hơi nhếch lên của mình: "Còn cả quan tài nữa à, xem ra chú nhỏ định giữ cho tôi toàn thây, vậy tôi có nên cảm ơn chú không?"

Hoắc Hàn Từ chưa bao giờ gặp một người phụ nữ nào khác người như vậy, trong mắt thoáng chốc lóe lên một tia dữ dội.

Những ngón tay dài của anh nâng lên, lập tức bóp lấy cằm cô.

Khuôn mặt này, là khuôn mặt nổi bật nhất ở Bắc Kinh.

Dùng từ "tuyệt sắc" để miêu tả cũng không ngoa.

Nhưng cô lại hư vinh, giả tạo, phô trương, chính là loại phụ nữ mà anh khinh thường nhất.

"Muốn toàn thây?"

"Nếu chú nhỏ sẵn lòng ban cho."

Cô không phải là kiểu người đẹp sắc sảo, ngược lại còn có vẻ thanh tú, thoát tục, khi đôi mắt chuyển động càng làm nổi bật đường nét thanh thoát.

Hoắc Hàn Từ bỗng nhiên bật cười, nhưng ánh mắt dữ dội dần biến mất, tay lại càng siết chặt hơn.

Anh cố tình làm cô đau đến cau mày, tay kia trượt dọc theo đường eo của cô.

Chuỗi tràng hạt Phật lạnh như băng trên cổ tay anh khiến sống lưng cô cứng đờ.

Anh không phải đang trêu ghẹo mà chỉ là đang đánh giá một món hàng.



"Hoắc Minh Triều không làm cô thỏa mãn à?"

Hoắc Minh Triều là vị hôn phu của Trì Diên, cũng là cháu trai của Hoắc Hàn Từ.

Nhưng chẳng bao lâu nữa Hoắc Minh Triều sẽ không còn là vị hôn phu của cô, bởi vì anh ta đã lên giường với người bạn thân của cô. Giờ đây Trì Diên trả lại cho anh ta một món quà lớn.

Trò chơi này thật thú vị!

"Chú nhỏ nói gì vậy? Tôi và cháu trai của chú hoàn toàn trong sạch mà."

Khi Trì Diên nói câu này, giọng điệu của cô vô cùng quyến rũ, đầu lưỡi đỏ thắm lộ ra giữa hai bờ môi, trông giống như một yêu tinh mê hoặc hồn phách người khác.

Ánh mắt Hoắc Hàn Từ nheo lại.

Phụ nữ muốn ngủ với Hoắc Hàn Từ ở Bắc Kinh nhiều không đếm xuể, nhưng anh chưa từng nhìn lấy một cái. Thế mà giờ đây, vị hôn thê tương lai của cháu trai anh lại thành công làm được điều này.

Trên người anh bắt đầu toát ra sự nguy hiểm.

"Cô chắc chắn muốn làm vậy?"

"Hả?"

Trì Diên chỉ kịp thốt lên một tiếng kinh ngạc, là sự run sợ từ cổ họng đến dạ dày, người đàn ông này đã ép cô trở lại giường.

"Chú... Ưm."

Lực ép thô bạo cuốn lấy tay chân và eo cô.

Cuối cùng, Trì Diên thậm chí không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Cho đến khi tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên, cô mới mở mắt ra từ cơn mơ hồ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cắn Môi Đỏ

Số ký tự: 0