Cắn Môi Đỏ

Cô Thiếu Đàn Ôn...

2024-10-10 21:31:39

Trì Diên lập tức cảm thấy mất hết cảm giác thèm ăn, lười biếng không muốn nghe tiếp, đi vào phòng ngủ thay đồ rồi bước ra.

Hoắc Minh Triều vẫn đang tức giận không làm được gì, đồng thời nhận điện thoại từ Trì Tiêu Tiêu.

Quay đầu lại thấy Trì Diên đã bước ra khỏi cửa, anh ta không nhịn được cau mày: “Khuya thế này mà cô còn muốn đi đâu? Có chút liêm sỉ nào không? Cô thiếu đàn ông đến vậy sao?!”

Trì Diên vốn đã tức giận với một loạt hành động của anh ta.

“Tôi có thiếu đàn ông hay không, anh không biết sao? Sao nào, chỉ cho phép anh tìm "gà", còn không cho tôi tìm hai con "vịt" à?'

Hoắc Minh Triều lập tức sững lại, sau đó ném thẳng điện thoại vào tường.

“Cô nói lại lần nữa xem! Cô bảo ai là "gà" hả?!”

Vào lúc này, anh ta vẫn không quên bảo vệ Trì Tiêu Tiêu.

Cửa thang máy đã đóng, chiếc điện thoại đập vào tường nứt ra như mạng nhện.

Trì Diên cố gắng kìm nén sự bực bội, qua tấm kính trong thang máy, cô nhìn thấy trên cổ mình vẫn còn những dấu vết lấm tấm.

Bị Hoắc Minh Triều làm cho tức giận đến mức lú lẫn, cô lại mặc áo cổ thấp đi ra ngoài.

Nhưng khi nghĩ đến việc những vết này là do Hoắc Hàn Từ để lại, cảm giác hả hê của sự trả thù lại càng tăng lên.

Ai cũng xem cô như quả hồng mềm, nhưng không nghĩ rằng một ngày quả hồng ấy sẽ mọc ra răng nhọn.

Tâm trạng thoải mái hơn một chút, Trì Diên lên xe, đúng lúc Nhiếp Nhân gọi điện tới.

“Diên Diên, ngủ chưa, ra ngoài uống rượu không?”

Nhiếp Nhân vừa mới về nước tối nay, cô ấy là người bạn duy nhất của Trì Diên, cuộc sống về đêm luôn rất phong phú.

“Cậu về nước rồi à?”

Trì Diên khởi động xe, nghĩ rằng đi uống chút rượu cũng tốt, bị phá hỏng việc chúc mừng thăng chức thì đổi chỗ để ăn mừng vậy.

“Vừa xuống máy bay thôi, cậu xử lý cô ả kia thế nào rồi? Dám dan díu với Hoắc Minh Triều sau lưng cậu, chẳng lẽ cô ta quên tiền học hồi trước là nhà họ Trì tài trợ rồi sao? Nếu gặp được cô ta, tối nay mình phải xé nát cái mặt đó!”

Nhiếp Nhân tính cách nóng nảy, từ trước đến nay có gì nói nấy.

Nửa tháng trước phát hiện Hoắc Minh Triều ngoại tình, Trì Diên ngay lập tức báo cho Nhiếp Nhân biết.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc đó, Nhiếp Nhân ở nước ngoài không về được, tức đến mức chửi bới trong điện thoại.

Với tính cách của cô ấy, đáng lẽ đã đăng bài lên mạng xã hội để mắng chết đôi cẩu nam nữ đó rồi nhưng Trì Diên đã ngăn lại.

Nhiếp Nhân có nhiều bạn bè, hơn nữa cô ấy là tiểu thư nhà họ Nhiếp, một khi cô ấy đăng bài, cả giới thượng lưu đều sẽ biết.

Tạm thời chưa đến mức phải trở mặt với nhà họ Hoắc.

Huống chi bây giờ Trì Diên đã có quan hệ với Hoắc Hàn Từ, coi như trả thù lại.

Hơn nữa chiêu đánh lén này còn hiệu quả hơn nhiều so với việc công khai mắng chửi, thực sự đâm trúng ống thở của nhà họ Hoắc!

“Xử lý thế nào được nữa, Hoắc Minh Triều yêu chiều cô ta như báu vật vậy.”

“Mẹ kiếp, Hoắc Minh Triều bị mù à, anh ta thích cái gì ở cô ả giả tạo đó vậy chứ?”

Trì Diên lái xe tới quán Tequila Sunset, vừa tới cửa đã thấy Nhiếp Nhân.

Nhiếp Nhân ăn mặc rất gợi cảm, khác với vẻ thanh tú của Trì Diên, cô ấy rực rỡ như một đóa mẫu đơn.

Nhiếp Nhân tinh mắt nhìn thấy dấu vết trên cổ Trì Diên, khẽ nhíu mày: “Không phải chứ, Hoắc Minh Triều đã ngủ với Trì Tiêu Tiêu nhiều lần như thế mà cậu còn chịu được? Không sợ thứ đó của anh ta có độc à?”

“Không phải Hoắc Minh Triều.”

Mắt Nhiếp Nhân lập tức trợn tròn, đầy nghẹn ngào.

Trì Diên tuy xinh đẹp xuất sắc nhưng luôn tuân thủ quy củ, từ khi có hôn ước với Hoắc Minh Triều, cô luôn giữ khoảng cách an toàn với những người đàn ông khác.

Trước kia thậm chí còn nói muốn giữ lần đầu tiên cho đêm tân hôn, vậy mà chưa bao lâu, cô đã lén lút qua lại với người đàn ông khác sau lưng Hoắc Minh Triều.

Nhiếp Nhân đã sớm nói với cô, giữa đàn ông và phụ nữ chỉ có bấy nhiêu chuyện thôi, gặp người khiến tim đập nhanh thì cứ tiến tới.

Phải sống trong duyên phận chứ không phải trong mối quan hệ.

Không ngờ cô ấy đi nước ngoài một thời gian, người này lại thông suốt rồi.

“Người đàn ông đó là ai? Kỹ năng thế nào? Chậc chậc, vết này mờ rồi, lúc đó chắc hẳn còn kịch liệt hơn nhỉ?”

Trì Diên không thoải mái như Nhiếp Nhân, cô không thể bàn luận những chuyện này ở nơi công cộng, kéo cô ấy vào góc khuất trong quán.

Nhiếp Nhân lại kéo tay cô, hất cằm về phía trước: “Nhìn xem, ai kia?”

Trì Diên thuận theo ánh mắt của Nhiếp Nhân, nhìn thấy Trì Tiêu Tiêu đang bị vài gã đàn ông quấy rối.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trì Tiêu Tiêu vẫn giữ vẻ yếu đuối thường thấy, cắn môi như sắp khóc.

Mấy gã say rượu vây quanh cô ta, miệng nói toàn những lời thô tục.

Tequila Sunset rất nổi tiếng ở khắp Bắc Kinh, nơi này áp dụng chế độ hội viên, phải nạp một trăm vạn mới có thẻ hội viên nên người ra vào nơi này đều là người giàu có hoặc quyền lực.

Trì Tiêu Tiêu có thẻ hội viên chắc chắn là tiền của Hoắc Minh Triều chu cấp.

Trì Diên nheo mắt, trong ba năm làm việc cho Hoắc thị, cô đã tạo ra tài sản hơn trăm triệu cho Hoắc Minh Triều.

Những vụ mua bán sáp nhập lớn nhỏ đều do cô xử lý.

Cuối cùng, cô không nhận được gì lại để Trì Tiêu Tiêu hưởng lợi.

Trì Tiêu Tiêu ngẩng đầu nhìn thấy Trì Diên, đôi mắt đỏ hoe: “Diên Diên, giúp mình với.”

Nhiếp Nhân chửi thề một câu, trừng mắt nhìn Trì Tiêu Tiêu: “Đồ không biết xấu hổ, cô cố tình đúng không?”

Trì Tiêu Tiêu sợ hãi co rúm lại, môi run lên: “Tôi không có, xin lỗi, chẳng qua là tôi thấy các cậu tối nay mặc rất đẹp, chắc các cậu là khách quen của nơi này sẽ có cách nói bọn họ…”

Lời này của cô ta như muốn nói với mấy tên đàn ông nhân lúc say rượu muốn làm càn rằng:

Một là Trì Diên và Nhiếp Nhân rất đẹp.

Hai là họ là khách quen của quán bar này, chắc chắn chơi bời thoải mái.

Mấy người đừng quấy rầy tôi, đi mà quấy rầy họ.

Đừng nói Nhiếp Nhân, ngay cả Trì Diên cũng tức đến bật cười.

Nhưng cô lo rằng Hoắc Minh Triều sẽ xuất hiện, bởi vì trước khi đi Hoắc Minh Triều vẫn đang nói chuyện điện thoại với Trì Tiêu Tiêu.

Có lẽ là cuộc gọi cầu cứu của Trì Tiêu Tiêu.

Giờ cô nhìn thấy hai người này ở cùng nhau là cảm thấy buồn nôn, tốt nhất là tránh xa.

Nhưng mấy gã đàn ông lạ vây quanh thì không dễ đối phó.

“Đồ vô liêm sĩ!”

Nhiếp Nhân không chịu nổi nữa, tiến lên định tát vào mặt Trì Tiêu Tiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cắn Môi Đỏ

Số ký tự: 0