[Cao H] Thánh Tăng Xin Dừng Chân
Chương 15
2024-10-30 10:45:40
Hồi lâu sau, cuối cùng hắn cũng đứng lên, thiếu nữ bị hơi thở của hắn áp bức đến nỗi không thở nổi, cũng mau chóng ngồi dậy theo.
“A!” Không ngờ hắn lại đè xuống lần nữa.
Lần này, động tác hắn lưu loát lột áo đơn trên người nàng, trong tiếng phản kháng trầm thấp của thiếu nữ, hắn dùng vải mỏng trói hai tay nàng lại, thấy Sí Nhi còn kêu phản đối, hắn xé yếm thiếu nữ, trực tiếp nhét vào miệng nàng!
“A a…” Sí Nhi lắc đầu, không thể hiểu được, chẳng lẽ tăng nhân này lại trúng quái độc gì, cố ý tới cửa tìm nàng giải độc?
Đêm khuya xông vào doanh trại Hắc Vũ tộc, thần không biết quỷ không hay ẩn nấp vào trướng thiên kim tộc trưởng, còn lột sạch xiêm y của mỹ nữ đệ nhất Đại Mạc, trói nàng trên giường đất… Không, vẫn chưa hết, hắn thậm chí to gan lớn mật thắp đèn lên!
Ngọn đèn dầu thắp sáng, gương mặt tuấn mỹ của tăng nhân kia mấy ngày không gặp, đường hoàng hiện trong mắt Sí Nhi!
Thật sự là hắn…
Hắn điên rồi! Doanh trại này không thể so với phòng ốc ở nhà, thắp đèn dầu trong trướng, ban đêm người ở ngoài có thể nhìn thấy rõ… Tuy có bình phong đặt bên giường nàng nhưng có thêm một bóng dáng nam tử, chẳng lẽ không ai nhìn thấy!
Không dám tưởng tượng, nếu thị vệ gác đêm bẩm báo chuyện này với phụ thân, sự tình sẽ ra sao, nhìn thân thể trần trụi của mình, Sí Nhi chỉ có thể dùng đôi mắt rưng rưng lệ không tiếng động cầu xin tăng nhân khôi phục lý trí.
Nhưng tăng nhân như trúng tà, chậm rãi dịch tới phía nàng, ánh mắt không hề lưu luyến trên thân thể mỹ lệ có lồi có lõm của thiếu nữ.
Mỗi bước hắn đến gần, Sí Nhi lại run lên một cái.
Khi thân thể cao lớn mạnh mẽ lại đè xuống, thiếu nữ miệng không thể nói đau thương rơi từng giọt lệ.
Tận mắt thấy nước mắt nàng chảy xuống khóe mắt, tăng nhân nhăn đôi mày dài, dáng vẻ có chút hoang mang. Nhưng hắn vẫn chưa buông tha thiếu nữ vô tội này ――
Không, trong mắt hắn, nữ tử “quyến rũ” hắn dần rơi vào ma đạo mới là nơi da^ʍ tà ô uế nhất thế gian này… Nàng liên tiếp xuất hiện trước mắt hắn, tuyệt đối không phải trùng hợp.
Đây hẳn là thử thách Phật Tổ dành cho hắn…
Nếu như không thể trừ khử sạch tai họa, vậy không chỉ nhiều năm tu hành của hắn thất bại trong gang tấc, mà hắn cũng rơi vào địa ngục, đời đời kiếp kiếp chịu quả báo này!
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của tăng nhân, nước mắt Sí Nhi dần ngừng lại, thân thể trần trụi lại không ngừng run rẩy ――
Ánh mắt hắn nhìn nàng, thực sự rất đáng sợ!
Sí Nhi có loại cảm giác quái lạ bị hắn coi là yêu ma quỷ quái gì đó… Tại sao, rõ ràng nàng chỉ giảm bớt độc tính của hắn thôi. Dù hắn không coi nàng là ân nhân cứu mạng nhưng sao lại dùng ánh mắt hận không thể tử hình nàng ngay tại chỗ mà nhìn nàng?
Ánh đèn ảm đạm chiếu xuống, hắn từ trên cao nhìn xuống nàng khiến toàn bộ thân thể nàng run lẩy bẩy, sau đó, ngón tay thon dài đặt trên da thịt tuyết trắng của thiếu nữ.
“A…” Mới bị bàn tay nóng rực của hắn chạm vào một chút, Sí Nhi liền cảm thấy như bị móng vuốt sắc bén của dã thú cào một cái. Thân thể cong lên cao, lắc lư trái phải, tiếng ưm ưm trong miệng vang lên nhưng không thể nói ra tiếng xin khoan dung.
Nhưng hai chân nàng tự do giãy giụa theo bản năng, lơ đãng đá cái bàn nhỏ bên giường đất, sau đó ‘cạch’ một tiếng, bên cạnh có tiếng món đồ gì đó bị đổ xuống!
“Ngươi ồn ào cái gì?” Dường như kinh ngạc với phản ứng mãnh liệt của thiếu nữ khi hắn đυ.ng vào, tăng nhân lại nhíu mày, khuôn mặt tuấn mỹ vô cùng bất lực. Động tác gọn gàng kéo toàn bộ y phục còn dư lại ở hạ thân thiếu nữ xuống, hắn như bắt lấy con thú nhỏ không nghe lời, trói hai chân nàng một trái một phải vào một bên đầu giường khác.
“…” Hắn, cuối cùng hắn cũng lên tiếng rồi!
Tiếng nói tăng nhân êm dịu, có chút khẩu âm của dị vực, vô cùng dễ nghe. Tăng nhân cực kỳ kiệm lời, ngoài tụng kinh hầu như chưa từng mở miệng, cuối cùng cũng nói với nàng ―― Cho dù chỉ là lạnh lùng chất vấn vẫn khiến Sí Nhi như có nai con chạy loạn trong ngực, thậm chí mình đang bị đùa bỡn trong tư thế xấu hổ nhất cũng không còn quan trọng nữa. Hoặc âm thanh kỳ lạ này có thu hút sự chú ý của thị vệ gác đêm hay không, Sí Nhi cũng không rảnh bận tâm nữa…
“Không phải đã từng bị sờ rồi sao?” Lần này tăng nhân lên tiếng như tự lẩm bẩm, tiếng nói hơi trầm khàn nhưng lọt vào tai Sí Nhi làm nàng trợn to hai mắt không dám tin, “Dáng vẻ như hôm nay là muốn dẫn ai đến chứ?”
Con ngươi đen nhánh của hắn lóe lên ánh sáng u ám, bỗng nhìn thẳng vào đôi mắt ngạc nhiên của thiếu nữ, tăng nhân thay đổi ánh mắt, né tránh ánh mắt vô tội của thiếu nữ.
“A!” Không ngờ hắn lại đè xuống lần nữa.
Lần này, động tác hắn lưu loát lột áo đơn trên người nàng, trong tiếng phản kháng trầm thấp của thiếu nữ, hắn dùng vải mỏng trói hai tay nàng lại, thấy Sí Nhi còn kêu phản đối, hắn xé yếm thiếu nữ, trực tiếp nhét vào miệng nàng!
“A a…” Sí Nhi lắc đầu, không thể hiểu được, chẳng lẽ tăng nhân này lại trúng quái độc gì, cố ý tới cửa tìm nàng giải độc?
Đêm khuya xông vào doanh trại Hắc Vũ tộc, thần không biết quỷ không hay ẩn nấp vào trướng thiên kim tộc trưởng, còn lột sạch xiêm y của mỹ nữ đệ nhất Đại Mạc, trói nàng trên giường đất… Không, vẫn chưa hết, hắn thậm chí to gan lớn mật thắp đèn lên!
Ngọn đèn dầu thắp sáng, gương mặt tuấn mỹ của tăng nhân kia mấy ngày không gặp, đường hoàng hiện trong mắt Sí Nhi!
Thật sự là hắn…
Hắn điên rồi! Doanh trại này không thể so với phòng ốc ở nhà, thắp đèn dầu trong trướng, ban đêm người ở ngoài có thể nhìn thấy rõ… Tuy có bình phong đặt bên giường nàng nhưng có thêm một bóng dáng nam tử, chẳng lẽ không ai nhìn thấy!
Không dám tưởng tượng, nếu thị vệ gác đêm bẩm báo chuyện này với phụ thân, sự tình sẽ ra sao, nhìn thân thể trần trụi của mình, Sí Nhi chỉ có thể dùng đôi mắt rưng rưng lệ không tiếng động cầu xin tăng nhân khôi phục lý trí.
Nhưng tăng nhân như trúng tà, chậm rãi dịch tới phía nàng, ánh mắt không hề lưu luyến trên thân thể mỹ lệ có lồi có lõm của thiếu nữ.
Mỗi bước hắn đến gần, Sí Nhi lại run lên một cái.
Khi thân thể cao lớn mạnh mẽ lại đè xuống, thiếu nữ miệng không thể nói đau thương rơi từng giọt lệ.
Tận mắt thấy nước mắt nàng chảy xuống khóe mắt, tăng nhân nhăn đôi mày dài, dáng vẻ có chút hoang mang. Nhưng hắn vẫn chưa buông tha thiếu nữ vô tội này ――
Không, trong mắt hắn, nữ tử “quyến rũ” hắn dần rơi vào ma đạo mới là nơi da^ʍ tà ô uế nhất thế gian này… Nàng liên tiếp xuất hiện trước mắt hắn, tuyệt đối không phải trùng hợp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây hẳn là thử thách Phật Tổ dành cho hắn…
Nếu như không thể trừ khử sạch tai họa, vậy không chỉ nhiều năm tu hành của hắn thất bại trong gang tấc, mà hắn cũng rơi vào địa ngục, đời đời kiếp kiếp chịu quả báo này!
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của tăng nhân, nước mắt Sí Nhi dần ngừng lại, thân thể trần trụi lại không ngừng run rẩy ――
Ánh mắt hắn nhìn nàng, thực sự rất đáng sợ!
Sí Nhi có loại cảm giác quái lạ bị hắn coi là yêu ma quỷ quái gì đó… Tại sao, rõ ràng nàng chỉ giảm bớt độc tính của hắn thôi. Dù hắn không coi nàng là ân nhân cứu mạng nhưng sao lại dùng ánh mắt hận không thể tử hình nàng ngay tại chỗ mà nhìn nàng?
Ánh đèn ảm đạm chiếu xuống, hắn từ trên cao nhìn xuống nàng khiến toàn bộ thân thể nàng run lẩy bẩy, sau đó, ngón tay thon dài đặt trên da thịt tuyết trắng của thiếu nữ.
“A…” Mới bị bàn tay nóng rực của hắn chạm vào một chút, Sí Nhi liền cảm thấy như bị móng vuốt sắc bén của dã thú cào một cái. Thân thể cong lên cao, lắc lư trái phải, tiếng ưm ưm trong miệng vang lên nhưng không thể nói ra tiếng xin khoan dung.
Nhưng hai chân nàng tự do giãy giụa theo bản năng, lơ đãng đá cái bàn nhỏ bên giường đất, sau đó ‘cạch’ một tiếng, bên cạnh có tiếng món đồ gì đó bị đổ xuống!
“Ngươi ồn ào cái gì?” Dường như kinh ngạc với phản ứng mãnh liệt của thiếu nữ khi hắn đυ.ng vào, tăng nhân lại nhíu mày, khuôn mặt tuấn mỹ vô cùng bất lực. Động tác gọn gàng kéo toàn bộ y phục còn dư lại ở hạ thân thiếu nữ xuống, hắn như bắt lấy con thú nhỏ không nghe lời, trói hai chân nàng một trái một phải vào một bên đầu giường khác.
“…” Hắn, cuối cùng hắn cũng lên tiếng rồi!
Tiếng nói tăng nhân êm dịu, có chút khẩu âm của dị vực, vô cùng dễ nghe. Tăng nhân cực kỳ kiệm lời, ngoài tụng kinh hầu như chưa từng mở miệng, cuối cùng cũng nói với nàng ―― Cho dù chỉ là lạnh lùng chất vấn vẫn khiến Sí Nhi như có nai con chạy loạn trong ngực, thậm chí mình đang bị đùa bỡn trong tư thế xấu hổ nhất cũng không còn quan trọng nữa. Hoặc âm thanh kỳ lạ này có thu hút sự chú ý của thị vệ gác đêm hay không, Sí Nhi cũng không rảnh bận tâm nữa…
“Không phải đã từng bị sờ rồi sao?” Lần này tăng nhân lên tiếng như tự lẩm bẩm, tiếng nói hơi trầm khàn nhưng lọt vào tai Sí Nhi làm nàng trợn to hai mắt không dám tin, “Dáng vẻ như hôm nay là muốn dẫn ai đến chứ?”
Con ngươi đen nhánh của hắn lóe lên ánh sáng u ám, bỗng nhìn thẳng vào đôi mắt ngạc nhiên của thiếu nữ, tăng nhân thay đổi ánh mắt, né tránh ánh mắt vô tội của thiếu nữ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro