Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Làm Hết Những C...
Hứa Đa Nhục
2024-08-26 13:54:47
Hứa Dao chăm chú nhìn chằm chằm dáng vẻ thấp thỏm mong chờ của Diệp Linh Vũ hồi lâu, trong lòng âm thầm nói xin lỗi anh ta không biết bao nhiêu lần, sau đó chậm rãi lên tiếng: “Đàn anh, chúng ta thử một chút đi.”
Diệp Linh Vũ: "... ?"
Dao Dao đồng ý làm bạn gái của anh ta sao?
Hạnh phúc tới quá đột ngột, Diệp Linh Vũ ngu ngơ, nhất thời chưa phản ứng lại kịp.
Hứa Dao nói tiếp: “Mặc dù bây giờ em vẫn chưa thích anh nhiều như vậy, nhưng mà... A!”
"Dao Dao cuối cùng cũng đồng ý với anh rồi, bây giờ Dao Dao là bạn gái của anh rồi!” Không đợi Hứa Dao nói hết lời, Diệp Linh Vũ cuối cùng cũng đã phản ứng lại được, anh ta vui vẻ ôm lấy cô, xoay một vòng.
Hứa Dao bị hành động đột ngột của anh ta làm cho giật nảy mình, những người đi đường nghe thấy tiếng reo hò của Diệp Linh Vũ thì đồng loạt nhìn về phía này, Hứa Dao thấy thế thì đỏ bừng mặt mũi. Cô vùi mặt vào trong ngực anh ta, nhỏ giọng nói: “Đàn anh, bao nhiêu người đang nhìn chúng ta đấy, anh mau thả em xuống.”
Diệp Linh Vũ sướng đến phát rồ rồi, giờ phút này anh ta chỉ muốn cho cả thế giới biết Hứa Dao đã đồng ý làm bạn gái mình, căn bản không quan tâm người khác có nhìn thấy hay không, thậm chí anh ta còn mong càng nhiều người nhìn thấy càng tốt. Như vậy thì cho dù đêm nay Hứa Dao vì uống say nên mới nói vậy thì anh ta cũng có nhiều người chứng kiến chuyện này, hôm sau cô có muốn cũng không thể đổi ý.
Nhưng anh ta lại sợ hù dọa cô, thế nên cuối cùng vẫn đặt cô xuống.
Thấy gương mặt Hứa Dao vì xấu hổ mà đỏ bừng như quả táo, Diệp Linh Vũ nắm chặt tay cô, đặt lên vị trí trái tim mình, thâm tình chậm rãi nói: “Dao Dao, anh nhất định sẽ yêu em hết lòng. Mặc dù anh biết bây giờ em không thích anh nhiều, nhưng không sao cả, anh tin tưởng em nhất định sẽ thích anh.”
Những lời cần nói thì Diệp Linh Vũ đã thay cô nói hết rồi, Hứa Dao chỉ có thể gật đầu, nhưng trong lòng lại rất bất an.
Cô không biết nếu như Diệp Linh Vũ phát hiện ra ý định ban đầu của cô là lợi dụng anh ta thì anh ta sẽ có phản ứng như thế nào. Nếu như quả thực có một ngày như vậy, nếu như Diệp Linh Vũ không chê cô chuyện cô không còn là gái trinh, chấp nhận tha thứ và tiếp tục ở bên cô thì cô cũng tình nguyện thử yêu anh ta, thử nghiêm túc bắt đầu mối quan hệ này với anh ta.
Bởi vì không dễ gặp được một người yêu mình nhiều như vậy, cô cũng ích kỷ không muốn bỏ lỡ.
Hai người nắm tay nhìn nhau hồi lâu, Diệp Linh Vũ mới lưu luyến không rời buông tay Hứa Dao ra, nói: “Dao Dao, em ở chỗ này chờ anh một chút, anh sẽ quay lại ngay.”
Nói xong, không đợi Hứa Dao lên tiếng, Diệp Linh Vũ đã chạy đi.
Chờ Diệp Linh Vũ trở về thì còn cầm thêm một hộp thuốc mỡ, lúc này Hứa Dao mới biết thì ra anh ta đi mua thuốc cho cô. Trong lòng cô dâng lên một cảm giác cảm động, người đàn ông này thực sự quá tốt, quá chu đáo rồi.
“Lần đầu bôi có thể hơi đau, nhưng lát nữa sẽ rất thoải mái, em cố chịu đựng một chút.” Diệp Linh Vũ nói xong thì chậm rãi vén tóc Hứa Dao lên, sau đó nhẹ nhàng bôi một ít thuốc mỡ lên mặt cô, vừa bôi vừa thổi cho cô bớt đau.
Hứa Dao mở mắt ra nhìn người đàn ông cẩn thận tỉ mỉ bôi thuốc cho mình, không biết là do cô phân tâm hay là do Diệp Linh Vũ vừa thổi vừa bôi mà cô hoàn toàn không cảm thấy đau một chút nào cả. Không những thế, bên má vừa rồi còn bỏng rát, lúc này đã lạnh như băng.
“Đàn anh, hôm nay không phải là em không nghe điện thoại của anh, mà là điện thoại của em hết pin nên tự động tắt nguồn, nhà em hôm nay bị mất điện.” Hứa Dao cũng không biết tại sao mình lại đột nhiên giải thích với anh ta chuyện này.
"Ừm." Diệp Linh Vũ hơi dừng lại một chút, ánh mắt dịu dàng nhìn Hứa Dao. Mặc dù không nói gì, nhưng khi nghe thấy cô giải thích với mình thì trong lòng anh ta rất vui vẻ.
Hứa Dao bị nhìn đến mức xấu hổ, vội vàng cụp mắt xuống. Cô vừa cầm lấy lọ thuốc trên tay Diệp Linh Vũ vừa nói: “Để tự em bôi được rồi.”
“Bây giờ anh đã là bạn trai của em, chuyện này cứ để anh làm là được.” Diệp Linh Vũ tránh khỏi bàn tay của Hứa Dao, tiếp tục giúp cô bôi thuốc.
Bạn trai.
Từ này thật lạ lẫm, nhưng cũng giống như mang theo chút cảm giác ngọt ngào, Hứa Dao cô vậy là cũng có bạn trai rồi.
Hứa Dao hơi cúi đầu, yên lặng hưởng thụ cảm giác dịu dàng mà bạn trai mang lại. Bôi thuốc xong cũng đã mười một giờ đêm, Diệp Linh Vũ và Hứa Dao giống như những đôi tình nhân khác, nắm tay nhau đi dạo trên đường.
Thấy xung quanh người đi bộ càng ngày càng ít, Diệp Linh Vũ nhìn đồng hồ nói: “Dao Dao, để anh đưa em về nhà.”
Nếu như không phải thời gian quá muộn, cân nhắc đến chuyện ngày mai còn phải đi học thì Diệp Linh Vũ còn muốn đưa cô đi xem phim, đi ăn tối dưới ánh nến... tóm lại là làm hết những chuyện mà những cặp đôi yêu nhau thường làm.
Diệp Linh Vũ: "... ?"
Dao Dao đồng ý làm bạn gái của anh ta sao?
Hạnh phúc tới quá đột ngột, Diệp Linh Vũ ngu ngơ, nhất thời chưa phản ứng lại kịp.
Hứa Dao nói tiếp: “Mặc dù bây giờ em vẫn chưa thích anh nhiều như vậy, nhưng mà... A!”
"Dao Dao cuối cùng cũng đồng ý với anh rồi, bây giờ Dao Dao là bạn gái của anh rồi!” Không đợi Hứa Dao nói hết lời, Diệp Linh Vũ cuối cùng cũng đã phản ứng lại được, anh ta vui vẻ ôm lấy cô, xoay một vòng.
Hứa Dao bị hành động đột ngột của anh ta làm cho giật nảy mình, những người đi đường nghe thấy tiếng reo hò của Diệp Linh Vũ thì đồng loạt nhìn về phía này, Hứa Dao thấy thế thì đỏ bừng mặt mũi. Cô vùi mặt vào trong ngực anh ta, nhỏ giọng nói: “Đàn anh, bao nhiêu người đang nhìn chúng ta đấy, anh mau thả em xuống.”
Diệp Linh Vũ sướng đến phát rồ rồi, giờ phút này anh ta chỉ muốn cho cả thế giới biết Hứa Dao đã đồng ý làm bạn gái mình, căn bản không quan tâm người khác có nhìn thấy hay không, thậm chí anh ta còn mong càng nhiều người nhìn thấy càng tốt. Như vậy thì cho dù đêm nay Hứa Dao vì uống say nên mới nói vậy thì anh ta cũng có nhiều người chứng kiến chuyện này, hôm sau cô có muốn cũng không thể đổi ý.
Nhưng anh ta lại sợ hù dọa cô, thế nên cuối cùng vẫn đặt cô xuống.
Thấy gương mặt Hứa Dao vì xấu hổ mà đỏ bừng như quả táo, Diệp Linh Vũ nắm chặt tay cô, đặt lên vị trí trái tim mình, thâm tình chậm rãi nói: “Dao Dao, anh nhất định sẽ yêu em hết lòng. Mặc dù anh biết bây giờ em không thích anh nhiều, nhưng không sao cả, anh tin tưởng em nhất định sẽ thích anh.”
Những lời cần nói thì Diệp Linh Vũ đã thay cô nói hết rồi, Hứa Dao chỉ có thể gật đầu, nhưng trong lòng lại rất bất an.
Cô không biết nếu như Diệp Linh Vũ phát hiện ra ý định ban đầu của cô là lợi dụng anh ta thì anh ta sẽ có phản ứng như thế nào. Nếu như quả thực có một ngày như vậy, nếu như Diệp Linh Vũ không chê cô chuyện cô không còn là gái trinh, chấp nhận tha thứ và tiếp tục ở bên cô thì cô cũng tình nguyện thử yêu anh ta, thử nghiêm túc bắt đầu mối quan hệ này với anh ta.
Bởi vì không dễ gặp được một người yêu mình nhiều như vậy, cô cũng ích kỷ không muốn bỏ lỡ.
Hai người nắm tay nhìn nhau hồi lâu, Diệp Linh Vũ mới lưu luyến không rời buông tay Hứa Dao ra, nói: “Dao Dao, em ở chỗ này chờ anh một chút, anh sẽ quay lại ngay.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nói xong, không đợi Hứa Dao lên tiếng, Diệp Linh Vũ đã chạy đi.
Chờ Diệp Linh Vũ trở về thì còn cầm thêm một hộp thuốc mỡ, lúc này Hứa Dao mới biết thì ra anh ta đi mua thuốc cho cô. Trong lòng cô dâng lên một cảm giác cảm động, người đàn ông này thực sự quá tốt, quá chu đáo rồi.
“Lần đầu bôi có thể hơi đau, nhưng lát nữa sẽ rất thoải mái, em cố chịu đựng một chút.” Diệp Linh Vũ nói xong thì chậm rãi vén tóc Hứa Dao lên, sau đó nhẹ nhàng bôi một ít thuốc mỡ lên mặt cô, vừa bôi vừa thổi cho cô bớt đau.
Hứa Dao mở mắt ra nhìn người đàn ông cẩn thận tỉ mỉ bôi thuốc cho mình, không biết là do cô phân tâm hay là do Diệp Linh Vũ vừa thổi vừa bôi mà cô hoàn toàn không cảm thấy đau một chút nào cả. Không những thế, bên má vừa rồi còn bỏng rát, lúc này đã lạnh như băng.
“Đàn anh, hôm nay không phải là em không nghe điện thoại của anh, mà là điện thoại của em hết pin nên tự động tắt nguồn, nhà em hôm nay bị mất điện.” Hứa Dao cũng không biết tại sao mình lại đột nhiên giải thích với anh ta chuyện này.
"Ừm." Diệp Linh Vũ hơi dừng lại một chút, ánh mắt dịu dàng nhìn Hứa Dao. Mặc dù không nói gì, nhưng khi nghe thấy cô giải thích với mình thì trong lòng anh ta rất vui vẻ.
Hứa Dao bị nhìn đến mức xấu hổ, vội vàng cụp mắt xuống. Cô vừa cầm lấy lọ thuốc trên tay Diệp Linh Vũ vừa nói: “Để tự em bôi được rồi.”
“Bây giờ anh đã là bạn trai của em, chuyện này cứ để anh làm là được.” Diệp Linh Vũ tránh khỏi bàn tay của Hứa Dao, tiếp tục giúp cô bôi thuốc.
Bạn trai.
Từ này thật lạ lẫm, nhưng cũng giống như mang theo chút cảm giác ngọt ngào, Hứa Dao cô vậy là cũng có bạn trai rồi.
Hứa Dao hơi cúi đầu, yên lặng hưởng thụ cảm giác dịu dàng mà bạn trai mang lại. Bôi thuốc xong cũng đã mười một giờ đêm, Diệp Linh Vũ và Hứa Dao giống như những đôi tình nhân khác, nắm tay nhau đi dạo trên đường.
Thấy xung quanh người đi bộ càng ngày càng ít, Diệp Linh Vũ nhìn đồng hồ nói: “Dao Dao, để anh đưa em về nhà.”
Nếu như không phải thời gian quá muộn, cân nhắc đến chuyện ngày mai còn phải đi học thì Diệp Linh Vũ còn muốn đưa cô đi xem phim, đi ăn tối dưới ánh nến... tóm lại là làm hết những chuyện mà những cặp đôi yêu nhau thường làm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro