Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên

Trầm Luân

Hứa Đa Nhục

2024-08-26 13:54:47

"Ừm, bất kỳ người nào." Diệp Linh Vũ nói xong thì đỡ Hứa Dao đứng dậy khỏi mặt đất.

Có thể là do ngồi xổm lâu, hai chân cô tê dại, đứng lên đột ngột khiến bản thân tụt đường huyết choáng váng chóng mặt. Hứa Dao vừa mới đứng lên đã thấy xây xẩm mặt mày.

Nếu như là bình thường thì cô chỉ cần ngồi xuống, sau đó chậm rãi đứng lên lại là có thể ổn định lại thân thể, nhưng mà cô lại không làm như thế, ngược lại còn cố tình ngã vào trong lòng Diệp Linh Vũ.

Mặc dù cô không muốn đùa giỡn với tình cảm của người khác, nhưng nếu cô muốn hoàn toàn thoát khỏi đại ác ma Khương Phạn kia thì cô phải tìm một người có thể khiến cho hắn sợ hãi. Người đó phải đè bẹp được Khương Phạn, có thể bao bọc được cô, làm chỗ dựa vững chắc cho cô. Mà Diệp Linh Vũ chính là sự lựa chọn hàng đầu, anh ta lại thích cô như vậy, điều này cũng chỉ có thể coi là do Diệp Linh Vũ xui xẻo mà thôi.

"Cẩn thận." Diệp Linh Vũ kịp thời duỗi một tay ra đỡ lấy eo Hứa Dao, kéo cô dậy.

Được ôm người mình thích trong lòng như thế này, trái tim Diệp Linh Vũ đập thình thịch.

Nghe thấy nhịp tim hỗn loạn của Diệp Linh Vũ, Hứa Dao giả vờ như không biết gì cả, hoàn toàn thể hiện ra cái ôm này chỉ là một chuyện ngoài ý muốn. Cô chậm chạp đứng thẳng dậy, thoát khỏi vòng tay của anh ta, mỉm cười ngọt ngào: “Cảm ơn đàn anh, em tin chắc chắn sau này đàn anh sẽ bảo vệ em chu đáo.”

Hứa Dao có vẻ ngoài rất trong sáng, là khuôn mặt mối tình đầu, chỉ cần nhìn một lần là sẽ không bao giờ quên. Mỗi khi cô cười lên đều vô cùng quyến rũ và mê người, khiến cho Diệp Linh Vũ phải sững sờ hồi lâu.

Nhưng nghĩ đến hôm nay cô không trả lời điện thoại của mình, tới nhà cô cũng không mở cửa, trong lòng Diệp Linh Vũ tràn đầy đau xót, ánh mắt cũng dần dần lộ ra vẻ đau lòng. Anh ta nuốt nước bọt một cái, quyết định mượn rượu làm càn, ôm chặt cô vào lòng.

Thanh âm trong trẻo của anh ta nhuốm chút khàn khàn khó chịu, Diệp Linh Vũ hỏi: “Dao Dao, tại sao em lại không thích anh? Là do anh chưa đủ tốt à? Em nói cho anh biết, anh thay đổi, được không?”

Đột nhiên bị ôm vào lòng như thế này, mùi hoa ngọc lan thoang thoảng quen thuộc phả vào mũi, Hứa Dao ngẩn người, thân thể sững lại, nhưng cũng không đẩy anh ta ra.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nghe anh ta nói vậy, Hứa Dao ngẩng đầu lên nhìn Diệp Linh Vũ. Đôi mắt vừa rồi còn lấp lánh ý cười nhìn cô, bây giờ đã phiếm hồng, tràn đầy bi thương. Trái tim Hứa Dao như bị thứ gì đó va phải.

Diệp Linh Vũ... dường như thích cô nhiều hơn cô tưởng tượng rất nhiều.

Nếu như cô ỷ vào chuyện anh ta thích mình để lợi dụng anh ta như thế thì có phải là quá xấu xa không? Liệu rằng sau khi chết cô có bị đày xuống mười tám tầng địa ngục không?

Cổ họng Hứa Dao khô khốc. Cô nuốt nước bọt, trong lòng bắt đầu đấu tranh tư tưởng, nhất thời không biết phải trả lời câu hỏi này như thế nào.

“Dao Dao, em có tin vào tình yêu sét đánh không?” Diệp Linh Vũ nói tiếp: “Trong cuộc gặp gỡ sinh viên năm nhất, vừa mới nhìn thấy em thì anh đã trầm luân, đã yêu em mất rồi. Em cho anh một cơ hội được không?”

“Đàn anh, anh thực sự thích em sao?” Hứa Dao cắn môi một cái, không trả lời mà hỏi.

Đây là lần đầu tiên Hứa Dao nhìn thẳng vào mắt Diệp Linh Vũ. Mặc dù cô còn chưa đồng ý với anh ta, nhưng trong mắt Diệp Linh Vũ đã sung sướng lắm rồi. Anh ta kích động, nắm chặt lấy tay Hứa Dao, trịnh trọng gật đầu: “Ừm, anh thực sự rất thích em. Anh có thể làm mọi chuyện vì em, thế nên, em có thể cho anh một cơ hội không?”

Câu hỏi cuối của anh ta cẩn thận từng li từng tí, chỉ sợ Hứa Dao sẽ từ chối mình. Diệp Linh Vũ bổ sung: “Bây giờ em không thích anh cũng không sao, chỉ cần em cho anh một cơ hội là được, được không?”

Hứa Dao không ngờ Diệp Linh Vũ lại thích mình đến như vậy, thích một cách vô cùng hèn mọn. Ban đầu cô còn cảm thấy cắn rứt lương tâm, muốn nói: “Em không phải gái trinh” để từ chối anh ta, nhưng khi nghe anh ta nói câu tiếp theo thì cô thực sự không thể nói ra lời từ chối được.

Trên thế giới này, ngoại trừ Diệp Linh Vũ ra thì không còn ai giàu có và có quyền lực thích cô nữa. Hứa Dao không muốn bị ác ma Khương Phạn quấn lấy cả đời, thế nên... Xin lỗi, Diệp Linh Vũ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên

Số ký tự: 0