Chương 96
Tử Phi Ninh
2024-08-04 00:26:10
Editor: May
Bởi vì Dịch Thần bồi Điền Bảo Bảo chơi, Điền Kỳ Kỳ liền có vẻ thực bi kịch. Không phải ở một bên trở thành bài trí như bình hoa, chính là bị Điền Bảo Bảo sai sử đi mua nước, hoặc là đi mua vé xếp hàng.
Điền Bảo Bảo nhìn ánh mắt Dịch Thần thường thường truy đuổi thân ảnh Điền Kỳ Kỳ, trong lòng có chút rối rắm. Nhiều năm như vậy, chú Dịch Thần đối tốt với mami bé đều xem ở trong mắt, ghi tạc trong lòng. Nếu hiện tại bé toàn lực ứng phó giúp daddy ruột của bé, bé cảm thấy rất xin lỗi chú Dịch Thần nha. Nếu bé có hai mami thì tốt rồi. Aizz, không nghĩ tới mami ngốc ngốc kia của bé cũng sẽ trở thành hàng đoạt tay.
“Chú Dịch Thần, có phải chú thấy cháu sai sử mami cháu, chú đau lòng không?” Điền Bảo Bảo thích ý ngồi ở trên lan can, đong đưa hai chân, xấu xa hỏi.
“Tiểu quỷ, cháu cũng thật hư.” Dịch Thần có loại quẫn bách bị chọc trúng tâm sự, nhưng cũng không e dè vấn đề này. “Bảo Bảo thích chú không?” Dịch Thần một tay đỡ thân thể lung lay của bé, sợ bé rơi xuống từ trên lan can.
Đối với điểm này, là không hề nghi ngờ, Điền Bảo Bảo vạn phần khẳng định gật gật đầu. Bĩu môi, có chút khó xử, nên nói cho chú Dịch Thần biết daddy của mình chính là thủ trưởng mami không? Đả kích này có thể quá lớn rồi không. “Chú Dịch Thần, vậy nếu đến cuối cùng mami cháu không chọn chú, chú có thể khổ sở hay không?” Hỏi ra miệng, Điền Bảo Bảo bỗng nhiên cảm thấy vấn đề của mình có chút ngốc, nhưng vẫn muốn biết đáp án của chú Dịch Thần. Bởi vì bé hy vọng cuối cùng mami có thể ở bên nhau với daddy, nhưng chú Dịch Thần cũng sẽ không chịu tổn thương.
Trên mặt Dịch Thần xẹt qua một chút thâm trầm, nhưng liền lướt qua, “Sao cháu sẽ hỏi chuyện này? Mẹ cháu…” Từ trước đến nay tâm tư Điền Bảo Bảo muốn nặng hơn đứa bé bình thường vài phần, bé hỏi như vậy có phải đại biểu trong lòng Kỳ Kỳ có người động tâm hay không? Trong lòng không khỏi mất mát một trận.
“Không phải, cháu chỉ tùy tiện hỏi một chút.” Điền Bảo Bảo thè lưỡi, ra vẻ làm nũng.
Bởi vì Dịch Thần bồi Điền Bảo Bảo chơi, Điền Kỳ Kỳ liền có vẻ thực bi kịch. Không phải ở một bên trở thành bài trí như bình hoa, chính là bị Điền Bảo Bảo sai sử đi mua nước, hoặc là đi mua vé xếp hàng.
Điền Bảo Bảo nhìn ánh mắt Dịch Thần thường thường truy đuổi thân ảnh Điền Kỳ Kỳ, trong lòng có chút rối rắm. Nhiều năm như vậy, chú Dịch Thần đối tốt với mami bé đều xem ở trong mắt, ghi tạc trong lòng. Nếu hiện tại bé toàn lực ứng phó giúp daddy ruột của bé, bé cảm thấy rất xin lỗi chú Dịch Thần nha. Nếu bé có hai mami thì tốt rồi. Aizz, không nghĩ tới mami ngốc ngốc kia của bé cũng sẽ trở thành hàng đoạt tay.
“Chú Dịch Thần, có phải chú thấy cháu sai sử mami cháu, chú đau lòng không?” Điền Bảo Bảo thích ý ngồi ở trên lan can, đong đưa hai chân, xấu xa hỏi.
“Tiểu quỷ, cháu cũng thật hư.” Dịch Thần có loại quẫn bách bị chọc trúng tâm sự, nhưng cũng không e dè vấn đề này. “Bảo Bảo thích chú không?” Dịch Thần một tay đỡ thân thể lung lay của bé, sợ bé rơi xuống từ trên lan can.
Đối với điểm này, là không hề nghi ngờ, Điền Bảo Bảo vạn phần khẳng định gật gật đầu. Bĩu môi, có chút khó xử, nên nói cho chú Dịch Thần biết daddy của mình chính là thủ trưởng mami không? Đả kích này có thể quá lớn rồi không. “Chú Dịch Thần, vậy nếu đến cuối cùng mami cháu không chọn chú, chú có thể khổ sở hay không?” Hỏi ra miệng, Điền Bảo Bảo bỗng nhiên cảm thấy vấn đề của mình có chút ngốc, nhưng vẫn muốn biết đáp án của chú Dịch Thần. Bởi vì bé hy vọng cuối cùng mami có thể ở bên nhau với daddy, nhưng chú Dịch Thần cũng sẽ không chịu tổn thương.
Trên mặt Dịch Thần xẹt qua một chút thâm trầm, nhưng liền lướt qua, “Sao cháu sẽ hỏi chuyện này? Mẹ cháu…” Từ trước đến nay tâm tư Điền Bảo Bảo muốn nặng hơn đứa bé bình thường vài phần, bé hỏi như vậy có phải đại biểu trong lòng Kỳ Kỳ có người động tâm hay không? Trong lòng không khỏi mất mát một trận.
“Không phải, cháu chỉ tùy tiện hỏi một chút.” Điền Bảo Bảo thè lưỡi, ra vẻ làm nũng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro