Chương 30 - Ngươi Là Cao Nhân Kia?

Trêu Tức Thánh...

Hiêu Trương Bá Khí Đích Văn Tử

2024-08-13 22:43:05

- Chuyện này có ai biết?

- Chỉ có Trần Hồng Phi biết, phụ thân hắn đã chết ở bên ngoài, mẫu thân hắn cũng chết sau khi trở vể không lâu.

- Có liên quan đến việc Phiêu Miểu Cung bị phá huỷ ư?

Phiêu Miểu Cung bị phá huỷ khiến toàn bộ tu chân giới chấn động, Từ Lạc cũng nghe nói, hắn không rõ vì sao mà chỉ biết Cung chủ Phiêu Miểu Cung đắc tội với cả tiên lẫn ma. Trong cuộc vây hãm này cũng có rất nhiều Ma Tu của Xích Liên Tông tham gia, dường như họ đã bắt rất nhiều nữ đệ tử của Phiêu Miểu Cung.

Xem ra cha mẹ của Trần Hồng Phi cũng có liên quan đến chuyện này, bọn họ đã bắt một người.

- Ngươi chắc chắn không ai khác biết chuyện này?

- Có! Ta chắc chắn!

Có lẽ nhận ra được gì đó, Hoàng Xảo Xảo hoảng sợ, lùi lại không ngừng:

- Không! Không! Đừng!

Bốp!

Từ Lạc tát nàng ta một cái, nửa da mặt Hoàng Xảo Xảo bị rách toạc, năm vết tay đẫm máu hiện rõ, thậm chí còn có thể thấy được vết xương gãy.

- Nửa năm trước, lần đầu tiên tới Xích Luyện Tông, ta cho ngươi một âm hồn, lần thứ hai ta không cho, đêm đó ta bị hai tạp dịch truy đuổi, là ngươi làm đúng không?

- Không! Không phải ta!

Hoàng Xảo Xảo che nửa khuôn mặt đầy máu, ngã xuống đất, run rẩy vì sợ hãi. Sau khi chứng kiến Từ Lạc giết Trần Hồng Phi bằng mấy cái tát, thậm chí nàng không có dũng khí để chống lại.

- Không à? Hừm!

Từ Lạc đứng dậy, nắm cánh tay nàng và đột ngột dùng lực, rắc một tiếng, Hoàng Xảo Xảo thét lên đau đớn.

- Tháng tư, mấy lần Trần Hồng Phi đánh ta đều là do ngươi xúi giục đúng không?

- Không không không.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Rắc!

Tiếng xương gãy kèm theo tiếng la hét.

Từ Lạc tóm cổ, kéo nàng lại gần:

- Nếu hai ngày này ta không giết Trần Hồng Phi thì ngươi sẽ xúi hắn giết ta?

Vừa nói hắn vừa bóp mạnh, cổ của Hoàng Xảo Xảo bị hắn ép thành một sợi liễu gai.

Bụp!

Một cột máu phun lên, chiếc đầu lăn xuống.

Hoàng Xảo Xảo biến mất.

Từ Lạc đào một cái hố trong rừng hoè trước động phủ, trồng xuống một gốc hoè non.

Nhắm mắt lại.

Hắn vẫn cảm giác được nội tâm run rẩy không ngừng, liên tục hít sâu mấy cái, lần nữa mở mắt ra, nhìn chằm chằm động phủ này, hắn đang do dự có nên chạy trốn không.

Bởi hắn đã gặp qua nữ nhân bị giam trong mật thất.

Không phải là Sở Thiên Thiên đệ tử ngoại môn của Phiêu Miểu Tông.

Đó là Thánh Nữ của Phiêu Miểu Cung!

Người giang hồ gọi là Thiên Tiên Thánh Nữ, Sở Lăng Tuyệt!

Sở Lăng Tuyết bị giam trong mật thất, khí huyết suy yếu, sắc mặt tái nhợt, tiều tuỵ, Từ Lạc nhìn ra ngay.

Phàm là đàn ông, chỉ cần thấy qua khuôn mặt xinh đẹp như thiên tiên kia thì sẽ không bao giờ quên.

Từ Lạc nhìn qua không ít, đã từng tiếp xúc gần một lần.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mấy năm trước, khi hắn còn là một tạp dịch nhỏ không nổi bật ở Kim Hà Tông, Cung chủ của Phiêu Miểu Cung đã đến Kim Hà Tông làm khách, Sở Lăng Tuyệt cũng đi theo.

Năm ấy, vào mùa xuân, vạn vật sinh sôi, Sở Lăng Tuyệt đi dạo linh điền với Sư Khanh Khanh - thiên kiêu tài nữ của Kim Hà Tông.

Sở Lăng Tuyệt để ý tới một loại trái cây nhỏ chua ngọt màu đỏ, tìm tạp dịch hỏi.

Vừa hay, Từ Lạc là người trồng.

Trái cây đó cũng không phải linh quả, mà do Từ Lạc lai tạp từ nhiều loại trái cây.

Đúng vậy! Là cà chua.

Kiếp trước, hắn thích ăn quả này nhất, phát hiện thế giới này không có, thừa dịp làm tạp dịch ở linh điền trong hai năm, đã từ từ nghĩ ra cách tạo một loại giống cà chua.

Có lẽ cảm thấy rất ngon nên Sở Lăng Tuyệt hỏi xin hạt giống, còn học cả các trồng trọt.

Để cảm ơn, lúc rời đi, Sở Lăng Tuyệt đưa cho Từ Lạc một viên ngọc bảy màu xinh đẹp, nói là có trợ giúp trong tu luyện.

Lúc đó, tất cả mọi người đều cho rằng đây là tiên duyên lớn, cả Từ Lạc cũng nghĩ nhân sinh của mình sẽ thay đổi, không nói một bước lên tiên, nhưng ít nhất hắn không cần phải trồng trọt ở linh điền, có thể trở thành đệ tử ngoại môn.

Kết quả, trưởng lão ngoại môn tịch thu toàn bộ hạt giống cà chua, không cho hắn trồng trọt ở linh điền, đuổi thẳng đến chỗ nuôi linh thú.

Viên ngọc Sở Lăng Tuyệt cho hắn cũng bị đệ tử nội môn của Kim Hà Tông cướp mất. Thậm chí kẻ đó còn đánh hắn một trận, nói hắn cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, mắng hắn một tạp dịch nhỏ, không có tư cách nhận được tiên duyên của Sở Lăng Tuyệt.

Mỗi lần nhớ tới việc này, hắn không khỏi tức giận. Nửa năm trước, lúc phản bội lại Kim Hà Tông, hắn từng thề, nếu sau này tu luyện có thành tựu thì nhất định sẽ quay về, chặt từng người trong đám chó má đấy.

- Con mẹ nó!

Chuyện này đã qua hai ba năm, giờ nghĩ tới, hắn vẫn tức.

- Cứ nghĩ đời này không còn cơ hội gặp Sở Lăng Tuyệt nữa, ai ngờ… Nàng lại bị giam giữ trong mật thất…

Đứng ở cửa động, trong đầu Từ Lạc xoay chuyển không ngừng, dần dần xuất hiện một ý tưởng to gan.

- Theo lời Hoàng Xảo Xảo nói, Sở Lăng Tuyệt bị cha mẹ của Trần Hồng Phi bắt về, định để cho hắn song tu…

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Ngươi Là Cao Nhân Kia?

Số ký tự: 0