Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương
Không chỉ có ch...
Dã Mã Vô Cương
2025-03-07 04:16:24
“Cảm ơn cô đã thông cảm cho tôi, Khanh.” Finn Eve thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói tiếp: “Hôm nay tôi đến đây là để cùng cô thảo luận một chuyện liên quan đến triển lãm.” “Triển lãm?” Thẩm Mộ Khanh thắc mắc, đồng thời lên tiếng hỏi theo phản xạ. Finn Eve cười gật đầu: “Không sai, xem ra anh Fred vẫn chưa nói cho cô biết. Anh ấy giao cho doanh nghiệp của nhà Finn chúng tôi hỗ trợ hoàn thành việc tổ chức buổi triển lãm sườn xám trên danh nghĩa phòng làm việc của cô. Tôi là người đứng đầu trong việc phụ trách dự án này, mấy ngày nay vẫn đang lựa chọn vị trí tổ chức triển lãm nhưng chủ nhân thực sự của buổi triển lãm sườn xám này là cô, có rất nhiều chi tiết cần cô xem qua.” Dứt lời, Finn Eve đưa mấy tập tài liệu trong túi xách của mình đến trước mặt Thẩm Mộ Khanh. Lúc này, Thẩm Mộ Khanh đã hoàn toàn hiểu rõ. Cho dù các quý bà tại Munich biết rõ tay nghề may sườn xám của cô thì đã sao? Điều mà Fred muốn là toàn bộ Berlin, nước Đức, thậm chí là cả thế giới này đều được chứng kiến sự xuất sắc của cô. Thế nên anh mới để công ty khoa học kỹ thuật Finn nổi tiếng sở hữu công nghệ cao hỗ trợ, khiến tin tức của buổi triển lãm này được lan truyền khắp thế giới. Tất cả đều là sự ủng hộ của Fred đối với sự nghiệp của cô. Anh muốn cho đám phụ nữ kia thi nhau nhờ cô may quần áo cho mình, chứ không phải là ai đặt hàng cô cũng nhận hết không chối từ. Ánh mắt Thẩm Mộ Khanh lóe lên, trong lòng ấm áp, âm thầm oán trách một tiếng. Người đàn ông này thật là… Thẩm Mộ Khanh nhận lấy tập tài liệu mà Finn Eve đưa cho mình, rũ mắt đọc một lượt, thoáng chốc thấy mấy dòng chữ lớn. Trung tâm đấu giá Lei. Địa điểm được lựa chọn để tổ chức triển lãm sườn xám không ngờ lại là trung tâm đấu giá Lei, một trong những câu lạc bộ cao cấp nhất nước Đức. Muốn bao thầu toàn bộ trung tâm đấu giá Lei để tổ chức hoạt động khác không chỉ đơn giản phải có tiền, mà anh còn phải có địa vị rất cao. Kể từ khi trung tâm đấu giá Lei được xây dựng đến nay, số lần người khác bao thầu nó để tổ chức sự kiện có thể đếm trên đầu ngón tay, không quá năm lần. Thẩm Mộ Khanh ngước mắt, kinh ngạc nhìn Finn Eve nhưng khi cô ấy mỉm cười gật đầu xác nhận, trong lòng cô vô cùng rúng động. Tình yêu của Fred Keith là sự thấm nhuần không dấu vết, song lại dần dần đâm chồi mọc rễ từ những việc nhỏ nhoi không đáng kể. Khi cô ngoảnh đầu nhìn lại, hạt giống nhỏ bé ấy đã lớn lên thành đại thụ che trời. “Tôi có thể đến tận nơi để tham quan không?” Cô chỉ từng được xem ảnh chụp của trung tâm đấu giá Lei trên tư liệu, còn bản thân cô chưa bao giờ đến nơi này. “Dĩ nhiên rồi.” Thấy Thẩm Mộ Khanh có hứng thú, Finn Eve rất vui vẻ. Sau khi chờ Thẩm Mộ Khanh thay một bộ quần áo khác, cô ấy lập tức chở cô đến trung tâm đấu giá Lei. Finn Eve là một cô gái trẻ tuổi, xinh đẹp và bốc lửa, xe của cô ấy cũng giống bản thân cô ấy, đó là một chiếc xe thể thao mui trần màu đỏ. Chiếc xe này vô cùng bắt mắt, mãi đến khi hai người chạy đến trước cổng lớn của trung tâm đấu giá Lei, tầm mắt của đám đông chung quanh vẫn tụ tập trên người hai người. Dường như đã quen với những ánh nhìn xa lạ ấy, lúc này Thẩm Mộ Khanh đã không còn cảm giác căng thẳng lo âu như trước kia mà ngược lại trở nên thong dong hơn nhiều. Cô cùng Finn Eve đi đến cửa trung tâm đấu giá, nhân viên gác cửa đã được nhắc nhở nên khi thấy Finn Eve, anh ta tự giác mở cửa lớn, mời hai người tiến vào. Sảnh chính của trung tâm đấu giá Lei này rất lớn, tựa như vũ hội long trọng của cung đình châu Âu thời trung cổ. Ngay cả sàn nhà cũng bóng loáng đến độ có thể phản chiếu hình ảnh, hào nhoáng lộng lẫy, xa hoa nhưng không khiến người ta cảm thấy rối mắt. Mấy năm nay, trung tâm đấu giá Lei cũng thuận theo thời đại mà thay đổi rất nhiều. Trong sảnh chính trống trải chỉ có hai người họ. Finn Eve chỉ vào sàn nhà dưới chân, cười nói với Thẩm Mộ Khanh: “Chỗ này sẽ được dựng một cái bệ, tôi nghe anh Fred nói rằng cô có rất nhiều sườn xám đã được may xong, đến lúc đó chúng ta sẽ mời người mẫu đủ mọi màu da đến từ các nơi trên thế giới đến đây triển lãm.” Cô ấy chậm rãi bước vào trong mấy bước, lại chỉ vào chỗ cuối sảnh chính: “Ở đó sẽ đặt mấy chiếc tủ thủy tinh để triển lãm sườn xám của cô.” “Còn bên kia nữa, sẽ có một cây đèn, ngày mai sẽ bắt đầu khởi công, đại khái ba ngày sau sẽ thấy hiệu quả. Đến lúc đó cô cứ nhìn xem còn cần thiết bị nào không.” … Finn Eve nói rất lâu mới trình bày xong kế hoạch của mình, khi quay người lại thì thấy Thẩm Mộ Khanh đang im lặng quan sát chung quanh, cuối cùng mới đưa mắt nhìn về phía mình, nở nụ cười rạng rỡ. “Ừ, tôi nghe cô.” Finn Eve lắc đầu, tiến lại gần Thẩm Mộ Khanh: “Nhưng Khanh này, mục đích mà hôm nay chúng ta đến đây không chỉ có chừng đó.” Vừa dứt lời, cô ấy đã đứng trước mặt Thẩm Mộ Khanh. Cặp lông mày xếch của cô ấy trở nên êm dịu hơn nhiều, dưới ánh mắt của Thẩm Mộ Khanh, Finn Eve hé mở môi đỏ: “Mục đích của tôi là để cô bước ra sân khấu với tư cách vedette. Khanh, hãy triển lãm tài năng và vẻ đẹp của mình trước mắt họ.” Khoảnh khắc mới gặp gỡ, không ai sẽ không bị Thẩm Mộ Khanh thu hút. Cô ấy cũng không ngoại lệ. Khi tiến hành quy hoạch, cô ấy bất chợt nảy ra ý nghĩ này. Nếu Thẩm Mộ Khanh thật sự có thể làm vedette thì chắc chắn buổi triển lãm này sẽ hoàn hảo hơn nhiều. Cô ấy vẫn chăm chú theo dõi Thẩm Mộ Khanh nên đương nhiên không bỏ lỡ sự vui sướng bất ngờ chợt lóe lên trong mắt cô. “Nhưng… Nhưng tôi không phải là dân chuyên nghiệp, có thật sự được không?” Trong lòng Thẩm Mộ Khanh cũng vô cùng mong chờ. Không có niềm tự hào nào lớn hơn được triển lãm cùng tác phẩm của mình trước mặt mọi người. Nhưng trong lòng cô không chỉ kích động mà còn thấp thỏm. Buổi triển lãm sẽ có rất nhiều người mẫu, một người chưa bao giờ được học catwalk một cách hệ thống như mình có gây cản trở cho mọi người không nhỉ? Biểu cảm của cô còn chưa biến mất thì đã bị Finn Eve nắm chặt hai tay. Cô ấy khom lưng, ánh mắt rất kiên định: “Cũng như trong buổi đấu giá Tanya, Khanh, cô thật sự rất đẹp, rất gây rúng động.” Lời khen ngợi táo bạo của Finn Eve khiến Thẩm Mộ Khanh đỏ mặt, cuối cùng vẫn kiên định gật đầu. “Ừ, tôi đồng ý nhưng cô đừng kể chuyện này cho Fred Keith.” Lỡ bị người đàn ông mở xưởng dấm chua này biết thì chỉ sợ cô vừa bước lên sân khấu đã bị anh bế xuống sân khấu. Chuyện này cứ thế được quyết định. Sau khi đưa Thẩm Mộ Khanh về nhà, Finn Eve còn nhân tiện ăn ké một bữa cơm Trung Quốc trong gia tộc Fred. Ăn xong, cô ấy mới cười hì hì rời khỏi lâu đài. Trên bàn cơm, Thẩm Mộ Khanh cùng Finn Eve trò chuyện rất nhiều, mới vỡ lẽ sau khi nhận được sự ủng hộ của gia tộc Fred, Finn Eve vẫn luôn hợp tác với gia tộc Gladster. Mấy ngày trước, cô vừa cùng Gladster hoàn thành một đơn đặt hàng. Mấy ngày nay, cô càng tiếp tục tập trung vào công việc may sườn xám. Thẩm Mộ Khanh mang tất cả những bộ sườn xám mà trước kia mình từng làm ra ngoài, sau đó xử lý sạch sẽ tro bụi bám trên vải dưới sự trợ giúp của Charlotte. Mấy ngày sau, quá trình lắp đặt thiết bị cho trung tâm đấu giá Lei cuối cùng cũng hoàn thành. Sau khi trò chuyện qua điện thoại với Finn Eve, người đến đón mình khiến Thẩm Mộ Khanh sửng sốt trong chốc lát.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro