Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương

Thời cơ

Dã Mã Vô Cương

2025-03-07 04:16:24

Thấy ánh mắt chờ mong của Thẩm Mộ Khanh, cuối cùng Fred vẫn phải vượt qua chướng ngại tâm lý của bản thân để giữ nguyên cái mặt không cảm xúc uống hết bát canh ngay trước mặt cô. Thẩm Mộ Khanh nhìn Fred ngoan ngoãn húp hết bát canh mà mừng thầm trong lòng. Cô hí hửng sáp lại gần hôn anh một cái rồi thuận miệng khen anh một câu. Cái đuôi đằng sau người đàn ông nào đó sắp giơ lên trời rồi, chút khó chịu khi phải ăn canh bổ tan thành mây khói trong nháy mắt. Anh cẩn nhận nếm lại thì thấy hình như mùi vị cũng không tệ lắm. "Em có hài lòng với hiệu suất làm việc của nhà họ Finn không?" Ăn canh xong, Fred cầm khăn ăn lên lau miệng. Sau nhiều ngày, đây là lần đầu tiên anh hỏi Thẩm Mộ Khanh về chuyện triển lãm. Thẩm Mộ Khanh thật sự không thể hài lòng hơn. Năng lực làm việc của Finn Eve không chê vào đâu được, huống chi lần này Thẩm Mộ Khanh hoàn toàn có thể nhìn ra được công sức cô ấy bỏ ra, thế nên cô gật đầu: "Tất nhiên là có rồi. Em đã tới tận nơi để xem và rất hài lòng." "Người em không hài lòng là anh đó." Thẩm Mộ Khanh có chút bất mãn trợn to đôi mắt hạnh: "Khoảng thời gian vừa rồi anh chẳng thèm gọi cho em lần nào." Thấy dáng vẻ khó chịu trách móc của cô gái, Fred khẽ nhếch môi: "Xin lỗi Khanh Khanh, là lỗi của anh." Lần này sau khi phẫu thuật xong anh cũng không có thời gian nghỉ ngơi, trái lại luôn phải tự mình ra tay xử lý chuyện liên quan đến gia tộc Gregory. Đám cấp dưới cắm rễ của Munich của Fred Nick hiện tại đã tan rã hoàn toàn rồi. Quản gia Gregory là người của anh. Bao nhiêu năm nay không ai ngờ được rằng ông lão hết lòng cống hiến cho gia tộc Gregory kia lại là người của Fred Keith. Hiện tại Fred Keith đã biết được phần nào hành động tiếp theo của Fred Nick rồi nên giờ phút này anh chỉ muốn sát cánh bên Thẩm Mộ Khanh tổ chức thành công buổi triển lãm này thôi. Thật ra thì anh cũng khá chờ mong thủ đoạn phản đòn của Fred Nick. Rốt cuộc thằng em trai chó nhà có tang kia có mang tới cho anh điều bất ngờ đáng mừng nào không đây? Fred Keith anh đây mỏi mắt mong chờ. Sau khi ăn trưa xong, Thẩm Mộ Khanh cứ bồn chồn lo lắng cho bên phòng đấu giá Lei. Cô nhất định phải đến đó kiểm tra lại lần nữa mới hoàn toàn yên tâm được. Hiện tại đây là sân nhà của cô nên cô cần phải phụ trách việc đón tiếp khách mời nữa. Ở nhà đứng ngồi không yên nên cô quyết đoán kéo Fred Keith tới phòng đấu giá Lei cùng mình luôn. Vừa mới tới cửa phòng đấu giá, Thẩm Mộ Khanh lại lần nữa giật mình trước năng lực làm việc ưu tú của Finn Eve. Lúc bọn họ tới thì hai bên thảm đỏ đã đầy nhiếp ảnh gia và phóng viên. Giờ vẫn chưa đến lúc triển lãm chính thức bắt đầu nhưng tất cả các nhiếp ảnh gia đều đã bày sẵn máy móc, nghiêm túc có trật tự chờ đợi ở chỗ của mình rồi. Còn bên kia thảm đỏ thì các người mẫu được mời tới catwalk đã đứng ngay ngắn trên sàn diễn nhận lời phỏng vấn của phóng viên. Chiếc Lincoln của gia tộc Fred vừa dừng lại đã lập tức thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người. Sau khi Bach mở cửa mời Fred Keith xuống xe, các nhiếp ảnh gia và phóng viên xung quanh đều trợn tròn mắt. Bọn họ cứ tưởng Fred Keith sẽ là người xuất hiện cuối cùng, không ngờ anh lại là vị khách đầu tiên xuất hiện ở triển lãm của vợ mình. Rất nhiều ống kính máy ảnh giơ lên điên cuồng chụp lại bóng dáng người đàn ông đang đứng trước chiếc Lincoln. Điều khiến người ta ngạc nhiên hơn là bộ đồ trên người Fred Keith hôm nay. Hôm nay anh mặc một bộ đồ theo phong cách Tôn Trung Sơn màu đen, chỗ cổ áo được may thêm một lớp vải mỏng màu trắng, ngoài ra cả bộ đồ không còn màu sắc loè loẹt nào khác nữa, chỉ có chỗ cài cúc áo là màu bạc, trên cúc áo có hoa văn con rồng uốn lượn trong mây. Màu sắc đơn giản nhưng bộ đồ Tôn Trung Sơn này phủ lên người Fred Keith lại khiến anh trông vừa nghiêm túc vừa cấm dục. Trang sức trên người anh chỉ có một cặp kính gọng bạc phối hợp với bộ đồ. Cặp kính gác lên sống mũi cao, mái tóc vàng được xử lý cẩn thận làm anh tuấn tú lịch sự hết chỗ chê. Đôi mắt xanh biếc rất lạnh nhạt, còn lóe lên vẻ khó chịu khi nhìn thấy đám người đang chụp ảnh phía trước nữa, có điều cảm xúc này chỉ thoáng qua rồi nhanh chóng bị anh giấu đi. Trước mắt mọi người, Fred Keith chậm rãi giơ tay vào trong xe. Ngay sau đó, trong ống kính máy ảnh của mọi người xung quanh xuất hiện cảnh một bàn tay nhỏ bé mềm mại trắng nõn nhẹ nhàng vươn ra đặt lên tay Fred rồi mượn lực từ tay anh mà xuống xe. Mặc dù trước mặt có rất nhiều người nhưng cô gái Trung Quốc xinh đẹp không có vẻ gì là khiếp sợ, trái lại cô còn nhếch môi cười đến cong cả đôi mắt hạnh với mọi người. Hôm nay cô mặc một bộ sườn xám có viền màu hồng nhạt, cúc áo và vạt áo đều là màu bạc hết, chỗ ống tay áo cũng có một lớp viền bạc giống vậy. Mái tóc dài của cô được búi lên sau gáy bằng một chiếc trâm đính ngọc trai. Thẩm Mộ Khanh mặc sườn xám để lộ dáng người lả lướt thướt tha vô cùng quyến rũ, đôi môi đỏ mọng cong lên để lộ tất cả dáng vẻ uyển chuyển xinh đẹp của một cô gái phương Đông. Sau khi đứng vững trên thảm đỏ, cô gật đầu cười với mọi người xung quanh: "Mọi người vất vả rồi." Cô vừa dứt lời đã nghe thấy tiếng của Finn Eve truyền tới từ cửa chính phòng đấu giá Lei. Finn Eve cười tươi hớn hở chạy chậm về phía Thẩm Mộ Khanh và Fred Keith. Gladster theo sát phía sau cô ấy như cái đuôi. Thấy trang phục cực kỳ đẹp mắt của hai người, cô ấy không khỏi cười rộ lên: "Anh Fred." Finn Eve chào hỏi Fred trước rồi mới quay sang trợn tròn mắt nhìn Thẩm Mộ Khanh sau đó chắp tay như cầu cứu: "Cô mau vào phòng trang điểm kiểm tra đống đồ trang sức kia giúp tôi với. Tôi mù tịt với thứ này, chẳng biết gì cả." Mặc dù sườn xám đã được phân chia xong nhưng đống trang sức vẫn khiến Finn Eve luống cuống. Cơ bản là vì bên cạnh cô ấy còn có một tên Gladster không ngừng gây rối nữa nên dòng suy nghĩ vốn đã hỗn loạn của cô ấy lại càng bát nháo hơn. May mà có nhân viên tới báo cho cô ấy biết Thẩm Mộ Khanh và Fred tới, nếu không cô ấy thật sự không biết nên làm gì nữa. "Hả?" Nghe vậy, Thẩm Mộ Khanh sửng sốt sau đó vội vàng cất bước đi theo Finn Eve vào phòng đấu giá Lei: "Cô đừng sốt ruột, để tôi xem thử xem sao." Hai người vừa nói vừa đi luôn để lại Fred và Gladster ở ngoài. Thấy bóng dáng vội vội vàng vàng của hai cô gái, ánh mắt của hai người đàn ông đang đứng trước xe không khỏi lộ ra ý cười. Gladster quay đầu nhìn lại thì thấy xung quanh rất nhiều người, thế là anh ấy mời Fred vào bên trong cái đã. "Lễ đính hôn của hai người đã chuẩn bị xong cả chưa?" Bỗng dưng Fred mở miệng hỏi một câu như vậy, đôi mắt vẫn nhìn thẳng về trước. Gladster sóng vai đi vào trong với anh không khỏi bật cười thành tiếng, trong mắt chứa đầy vẻ khinh thường: "Hai tuần nữa, lần này tôi và Eve tung ra con mồi lớn như vậy chắc chắn sẽ có kẻ mắc câu cho mà xem." Cuối cùng khoé miệng Fred cũng khẽ nhếch lên. Anh cất giọng trầm thấp: "Nếu cá không cắn câu thì trực tiếp dùng gậy sắt đập chết nó luôn đi." Sau khi Thẩm Mộ Khanh bị lộ ra ánh sáng, khát vọng muốn diệt trừ Fred Nick của anh càng ngày càng mãnh liệt. Tiệc đính hôn của Gladster và Finn Eve lần này chính là thời cơ tốt nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chiếm Hữu Tuyệt Đối - Dã Mã Vô Cương

Số ký tự: 0