Từ Dị Thế Trở V...
Phương Bất Ky
2024-08-10 15:38:30
Ầm!
"Phụt!"
An Cẩn lại phun ra một ngụm máu tươi, cam chịu nằm trên vách đá Vô Vọng, cô không nghĩ tới dù mặc bí bảo đệ nhất thần tông - Tiên Lũ Y vẫn không qua chín chín tám mươi mốt đạo thiên kiếp.
Xem ra nhất định là cô không có hy vọng phi thăng.
Nỗi hận chôn dấu trong lòng bị kích thích, đôi mắt tràn đầy tơ máu lộ đầy vẻ không cam lòng.
An Cẩn cười khổ, cô không khỏi nhớ tới lời sư phụ khuyên khi ở Kim Đan Kỳ.
"An Cẩn, con có thiên phú cực tốt về tu tiên, qua một thời gian nữa chắc chắn có thể phi thăng. Nhưng chuyện nên buông thì hãy buông đi, nếu không nó sẽ hóa thành tâm ma và trở thành chướng ngại lớn nhất của con lúc con độ kiếp phi thăng!"
Cô vẫn cho là mình đã sớm buông bỏ những chuyện lúc trước, nhưng thật không ngờ ngay từ đầu sư phụ cũng nhìn ra cô chưa từng buông bỏ, đúng là một câu thành lời tiên tri.
Cô vốn là cô cả nhà họ An ở Đế đô Trung Hoa thế kỷ hai mươi mốt, vì bệnh tim bẩm sinh nên từ nhỏ đã được ba bảo vệ quá mức, thế cho nên không có bạn bè nào.
Cho đến khi người tự ti như cô gặp gỡ Trịnh Gia Minh ấm áp như ánh mặt trời!
Cô không quan tâm đến sự phản đối của ba, editAnieNg, tuy thân thể yếu ớt luôn không thể làm chuyện vợ chồng với anh ta, càng không thể mang thai sinh con nối dõi cho anh ta thì tình cảm của bọn họ vẫn rất tốt.
Cho đến khi... ba đột ngột qua đời thì tất cả lại thay đổi.
Thật ra người chồng mà cô luôn cho rằng rất yêu mình sớm đã có đối tượng bên ngoài, người đó chính là cô bạn thân của cô - Văn Cầm.
Cô ta lấy thân phận là em họ của chồng và sống trong nhà bọn họ.
Thậm chí đứa bé cô nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi cũng là con của bọn họ!
Lúc mọi chuyện bại lộ, cô muốn lấy lại quyền kinh doanh của công ty thì mới phát hiện tất cả đều đã trễ, người hợp pháp của công ty đã thay đổi, mà cô lại bị đôi nam nữ chó chết kia và người hầu bỏ thuốc, đưa lên bàn mổ.
Nỗi đau cắt thịt khoét mắt lại không bằng một phần vạn nỗi đau lúc bị người thân mình tin tưởng nhất lừa gạt.
Nhưng điều khiến cô tiếc nuối nhất vẫn là người cam tâm tình nguyện để cô lợi dụng...
Người mà kiếp trước cô cực kỳ thẹn lại không gặp được trong kiếp này.
Nguyện kiếp sau làm trâu làm ngựa hoàn trả tất cả sự cùng cực.
...
Ầm!
Một đạo thiên lôi cuối cùng đánh xuống, dtruyen, tảng đá lớn bị bổ thành mảnh vỡ, mà người vốn nằm ở trên đó bị ánh sáng quét qua, biến mất không thấy.
...
"An Cẩn!"
Là ai đang gọi cô? Còn là giọng phụ nữ? Có chuyện gì thế? Cô phải chịu chín tầng thiên kiếp mà vẫn còn có người dám tới gần cô? Là ai? Cô ta có mục đích gì?
An Cẩn còn chưa kịp mở mắt ra đã cảm thấy có người ở phía sau đẩy cô một cái.
Rào rào!
Tiếng thủy tinh vỡ nát.
Cả người đau đớn như xương cốt vỡ nát, An Cẩn cố gắng mở mắt rồi lại bị cảnh tượng trước mắt làm cô ngạc nhiên ngẩn người.
Đèn ne-on sáng ngời, khúc piano như ẩn như hiện, tiếng ồn ào xa xăm... cùng với vẻ mặt khác nhau của những người mặc âu phục và lễ phục bó sát chung quanh.
An Cẩn thật không ngờ một giây trước cô còn ở dưới lôi kiếp và bị tâm ma quấy nhiễu, một giây sau cô lại thật sự trở về nơi mà tất cả chỉ vừa mới bắt đầu.
Ông trời thật sự đối xử với cô không tệ, lần đầu tiên bị đôi nam nữ cặn bã Trịnh Gia Minh và Văn Cầm hại chết, cô sống lại ở Đại lục Thiên Kình, trải qua tất cả đắng cay ngọt bùi của thế gian, nung đúc trái tim cứng rắn hơn cả kim cương.
Tuy cuối cùng phi thăng thất bại, nhưng cô lại có thể trở về nơi này một lần nữa.
Nếu đã như thế, sao cô có thể phụ ý tốt ông trời cho cô?
Trịnh Gia Minh! Văn Cầm! An Cẩn tôi đã trở lại!
...
"An Cẩn, cậu có sao không? Có bị thương ở đâu không? Anh họ, anh còn ngẩn ra đó làm gì? Nhanh gọi kêu xe cứu thương đi, An Cẩn có bệnh tim bẩm sinh, lỡ như phát bệnh thì sao, qua mấy ngày nữa các anh sẽ phải cử hành hôn lễ nữa." Một người phụ nữ tiến tới gần nói với giọng điệu thân thiết.
An Cẩn nhìn gương mặt quen thuộc trước mặt, đồng tử cô co rút mạnh!
Văn Cầm!
An Cẩn thật không ngờ qua ngàn năm cô vẫn có thể gặp lại người phụ nữ kiếp trước cướp đi chồng cô, âm mưu giành gia sản của cô, lấy đi hai mắt cô, cuối cùng ném cô cho một đám ăn mày chà đạp!
Trong nháy mắt, nỗi hận bị kích thích, trí nhớ ẩn sâu được thức tỉnh, cô hất bàn tay vươn đến trước mặt mình ra.
"Phụt!"
An Cẩn lại phun ra một ngụm máu tươi, cam chịu nằm trên vách đá Vô Vọng, cô không nghĩ tới dù mặc bí bảo đệ nhất thần tông - Tiên Lũ Y vẫn không qua chín chín tám mươi mốt đạo thiên kiếp.
Xem ra nhất định là cô không có hy vọng phi thăng.
Nỗi hận chôn dấu trong lòng bị kích thích, đôi mắt tràn đầy tơ máu lộ đầy vẻ không cam lòng.
An Cẩn cười khổ, cô không khỏi nhớ tới lời sư phụ khuyên khi ở Kim Đan Kỳ.
"An Cẩn, con có thiên phú cực tốt về tu tiên, qua một thời gian nữa chắc chắn có thể phi thăng. Nhưng chuyện nên buông thì hãy buông đi, nếu không nó sẽ hóa thành tâm ma và trở thành chướng ngại lớn nhất của con lúc con độ kiếp phi thăng!"
Cô vẫn cho là mình đã sớm buông bỏ những chuyện lúc trước, nhưng thật không ngờ ngay từ đầu sư phụ cũng nhìn ra cô chưa từng buông bỏ, đúng là một câu thành lời tiên tri.
Cô vốn là cô cả nhà họ An ở Đế đô Trung Hoa thế kỷ hai mươi mốt, vì bệnh tim bẩm sinh nên từ nhỏ đã được ba bảo vệ quá mức, thế cho nên không có bạn bè nào.
Cho đến khi người tự ti như cô gặp gỡ Trịnh Gia Minh ấm áp như ánh mặt trời!
Cô không quan tâm đến sự phản đối của ba, editAnieNg, tuy thân thể yếu ớt luôn không thể làm chuyện vợ chồng với anh ta, càng không thể mang thai sinh con nối dõi cho anh ta thì tình cảm của bọn họ vẫn rất tốt.
Cho đến khi... ba đột ngột qua đời thì tất cả lại thay đổi.
Thật ra người chồng mà cô luôn cho rằng rất yêu mình sớm đã có đối tượng bên ngoài, người đó chính là cô bạn thân của cô - Văn Cầm.
Cô ta lấy thân phận là em họ của chồng và sống trong nhà bọn họ.
Thậm chí đứa bé cô nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi cũng là con của bọn họ!
Lúc mọi chuyện bại lộ, cô muốn lấy lại quyền kinh doanh của công ty thì mới phát hiện tất cả đều đã trễ, người hợp pháp của công ty đã thay đổi, mà cô lại bị đôi nam nữ chó chết kia và người hầu bỏ thuốc, đưa lên bàn mổ.
Nỗi đau cắt thịt khoét mắt lại không bằng một phần vạn nỗi đau lúc bị người thân mình tin tưởng nhất lừa gạt.
Nhưng điều khiến cô tiếc nuối nhất vẫn là người cam tâm tình nguyện để cô lợi dụng...
Người mà kiếp trước cô cực kỳ thẹn lại không gặp được trong kiếp này.
Nguyện kiếp sau làm trâu làm ngựa hoàn trả tất cả sự cùng cực.
...
Ầm!
Một đạo thiên lôi cuối cùng đánh xuống, dtruyen, tảng đá lớn bị bổ thành mảnh vỡ, mà người vốn nằm ở trên đó bị ánh sáng quét qua, biến mất không thấy.
...
"An Cẩn!"
Là ai đang gọi cô? Còn là giọng phụ nữ? Có chuyện gì thế? Cô phải chịu chín tầng thiên kiếp mà vẫn còn có người dám tới gần cô? Là ai? Cô ta có mục đích gì?
An Cẩn còn chưa kịp mở mắt ra đã cảm thấy có người ở phía sau đẩy cô một cái.
Rào rào!
Tiếng thủy tinh vỡ nát.
Cả người đau đớn như xương cốt vỡ nát, An Cẩn cố gắng mở mắt rồi lại bị cảnh tượng trước mắt làm cô ngạc nhiên ngẩn người.
Đèn ne-on sáng ngời, khúc piano như ẩn như hiện, tiếng ồn ào xa xăm... cùng với vẻ mặt khác nhau của những người mặc âu phục và lễ phục bó sát chung quanh.
An Cẩn thật không ngờ một giây trước cô còn ở dưới lôi kiếp và bị tâm ma quấy nhiễu, một giây sau cô lại thật sự trở về nơi mà tất cả chỉ vừa mới bắt đầu.
Ông trời thật sự đối xử với cô không tệ, lần đầu tiên bị đôi nam nữ cặn bã Trịnh Gia Minh và Văn Cầm hại chết, cô sống lại ở Đại lục Thiên Kình, trải qua tất cả đắng cay ngọt bùi của thế gian, nung đúc trái tim cứng rắn hơn cả kim cương.
Tuy cuối cùng phi thăng thất bại, nhưng cô lại có thể trở về nơi này một lần nữa.
Nếu đã như thế, sao cô có thể phụ ý tốt ông trời cho cô?
Trịnh Gia Minh! Văn Cầm! An Cẩn tôi đã trở lại!
...
"An Cẩn, cậu có sao không? Có bị thương ở đâu không? Anh họ, anh còn ngẩn ra đó làm gì? Nhanh gọi kêu xe cứu thương đi, An Cẩn có bệnh tim bẩm sinh, lỡ như phát bệnh thì sao, qua mấy ngày nữa các anh sẽ phải cử hành hôn lễ nữa." Một người phụ nữ tiến tới gần nói với giọng điệu thân thiết.
An Cẩn nhìn gương mặt quen thuộc trước mặt, đồng tử cô co rút mạnh!
Văn Cầm!
An Cẩn thật không ngờ qua ngàn năm cô vẫn có thể gặp lại người phụ nữ kiếp trước cướp đi chồng cô, âm mưu giành gia sản của cô, lấy đi hai mắt cô, cuối cùng ném cô cho một đám ăn mày chà đạp!
Trong nháy mắt, nỗi hận bị kích thích, trí nhớ ẩn sâu được thức tỉnh, cô hất bàn tay vươn đến trước mặt mình ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro