[ Cổ Đại ] Xuyên Thành Vợ Cả Của Nam Chính

Chương 37

2024-12-19 00:22:41

Cũng may, Cố Ninh Thư đã đến, như một làn gió đổi thay vận khí trong cuộc đời hắn.

Tần Ngự thầm nghĩ, hắn nhất định sẽ làm một người phụ thân tốt, cũng sẽ là một trượng phu tốt, tuyệt đối không giống như phụ thân hắn năm xưa. Trong lòng có rất nhiều điều muốn nói với hai đứa trẻ, nhưng hắn sợ nếu nói ra trước mặt Cố Ninh Thư, nàng lại nổi giận rồi gọi hắn là “Thế tử” nữa. Thôi thì đợi đến buổi tối vậy…

Bước vào phòng, Tần Ngự gãi đầu, hơi ngượng ngùng nói: “Ta vừa mới đi hỏi qua Tề đại phu, ông ấy nói nếu chỉ đọc một quyển sách, e rằng một đứa sẽ không thích, mà một đứa thì thích. Như vậy sẽ khó có thể chu toàn. Cho nên bình thường cứ nói chuyện với hài tử là được.”

“Thư Nhi, nếu nàng đọc thì chắc chắn bọn trẻ sẽ thích.” Tần Ngự nghĩ nàng đã đọc mấy ngày rồi, nếu vì chuyện này mà tự trách thì không hay.

Cố Ninh Thư ngẩn người, trong lòng bỗng thấy dở khóc dở cười. Hắn đúng là kẻ ngốc thật rồi, lời qua loa của Tề Chu mà hắn cũng tin. Hài tử còn chưa ra đời, nghe hiểu thế nào được, nói gì đến thích hay không thích. Huống hồ, ở đâu ra “một đứa” với “hai đứa”, rõ ràng chỉ có một đứa thôi! “Thế tử!”

“Thư Nhi… nàng giận sao?” Tần Ngự theo bản năng nắm lấy tay nàng, dịu giọng dỗ dành: “Nàng đừng giận mà.”

“Ta nào có giận! Ai nói ta giận, đừng có nói sang chuyện khác!” Cố Ninh Thư hất tay hắn ra, mặt đầy nghiêm nghị.

Tần Ngự vội vàng nắm lại tay nàng, “Nàng còn nói không giận, vậy sao lại gọi ta là ‘Thế tử’ chứ…”

Hai người cứ thế giằng co, tay nắm tay buông, cuối cùng Cố Ninh Thư vẫn không trốn được, chỉ một lát sau đã bị Tần Ngự nắm chặt tay vào lòng bàn tay. “Ngươi… loại chuyện này, ngươi đi hỏi Tề đại phu làm gì…”

“Ta… ta về sau không hỏi nữa, nàng đừng giận được không?”

“Vậy để ta hỏi ngươi, từ đâu ra hai đứa chứ?” Cố Ninh Thư nghiêm mặt hỏi. Tần Ngự rõ ràng chẳng hiểu gì, còn Tề Chu, biết rõ hắn chẳng hiểu lại còn đưa ra lý do quái lạ như thế!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Ngự lau mồ hôi trán, giọng lí nhí: “Ta sai rồi, Thư Nhi nói một đứa thì chính là một đứa…” Đều tại hắn lỡ miệng mà ra. “Giờ cũng đã đến lúc dùng bữa rồi, Thư Nhi ngồi đợi một chút, ta đi hỏi Hàn ma ma xem cơm canh đã chuẩn bị xong chưa.”

Tần Ngự đứng dậy chỉnh lại áo, vội vàng bước ra ngoài. Cũng may cơm chiều đã được chuẩn bị sẵn, Hàn ma ma lập tức sai người bưng thức ăn vào. Chẳng bao lâu sau, vài món nóng hổi cùng những thức ăn vặt mà hắn mang về hồi chiều đã được dọn lên bàn.

Tần Ngự không nói thêm gì, cầm đũa gắp một miếng đưa cho Cố Ninh Thư trước, sau đó mới cúi đầu dùng cơm, vẻ mặt đầy nghiêm túc.

Dù sao nói ít thì ít sai, không nói càng chẳng có sai lầm gì.

Cả bữa cơm chỉ mới trôi qua khoảng mười lăm phút, Tần Thần đã tiến vào truyền lời.

Vẻ mặt Tần Thần mang theo chút khó hiểu, bẩm báo: “Gia, thế tử phi, Từ ma ma ở Hồi Nhạn Đường đến tìm người. Bà ấy nói Giáng Châu bên người vương phi sau khi đến đây truyền lời thì vẫn chưa trở về. Từ ma ma hỏi có phải thế tử phi đã giữ người lại không. Nếu là vậy, còn xin thế tử phi thả người về…”

“Đều là lỗi của lão nô!” Hàn ma ma vội vàng quỳ xuống, hướng về phía Tần Ngự, gấp gáp biện giải: “Thế tử, chuyện này không hề liên quan đến thế tử phi!”

“Quỳ cái gì mà quỳ? Đứng lên đi.” Tần Ngự đặt đũa xuống, nhíu mày hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

Hàn ma ma đứng dậy, thở dài nói: “Ai, là thế này… Trưa nay, Giáng Châu cô nương đến đây, nói muốn thế tử phi qua xem sổ sách và học quy củ. Thế tử ngài cũng biết rồi đấy, ngay đến sổ sách ở Tê Nhàn Đường thế tử phi còn không thèm xem, thì làm sao có thể xem sổ sách của vương phủ?

Lão nô nghĩ vương phi ngày ngày lễ Phật cũng chẳng để tâm đến mấy chuyện này, liền tìm cớ đuổi đi. Ai ngờ Giáng Châu cô nương lại nói, ‘Vương phi ngày ngày lễ Phật cũng còn chịu được, chẳng lẽ thế tử phi không hiểu nổi sổ sách hay sao?’ Nói như vậy chẳng phải là đang ngấm ngầm chê bai thế tử phi không biết chữ, không hiểu gì sao?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [ Cổ Đại ] Xuyên Thành Vợ Cả Của Nam Chính

Số ký tự: 0