Công Chúa Hồi Triều: Chuyện Xưa Cũ Liệu Có Còn Vẹn Nguyên?

Chương 24

2025-02-13 10:32:50

Nói xong, ta lấy tay che mặt, lặng lẽ rời đi.Phía sau, tiếng quở trách của mẫu hậu vang lên:“Đủ rồi! La Thần chỉ mới nạp một thiếp thất mà thôi. Là chính thất, con nên rộng lượng một chút. Nam nhân tam thê tứ thiếp chẳng phải chuyện gì to tát, đến bổn cung còn không tránh khỏi, con có tư cách gì mà đòi hỏi một đời một kiếp một đôi người?”Hôm đó, lần đầu tiên Triệu Đoan Hoa khóc lóc rời khỏi Khôn Ninh cung.Ta biết, chuyện này có lần thứ nhất, ắt sẽ có lần thứ hai, rồi vô số lần sau nữa.Không biết ai đã bày mưu cho nàng ta, nhưng cuối cùng, nàng ta lại đón Vận Nương vào phủ Tể tướng, giữ ngay bên cạnh, nghĩ rằng như vậy có thể nắm chặt nàng ta trong tay, muốn bóp méo thế nào cũng được.Nhưng một lần nữa, nàng ta lại sai rồi.Bởi vì Vận Nương—có tiền.Mà thế gian này, có tiền thì có thể sai khiến cả quỷ thần.Những ngày tháng của Vận Nương trong hậu viện Tướng phủ lại trôi qua vô cùng ung dung tự tại. Không bao lâu sau, nàng ta lại một lần nữa quyến rũ được La Thần, khiến hắn leo lên giường của nàng ta.Triệu Đoan Hoa ngồi thẫn thờ suốt một đêm, nghĩ mãi cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Nàng ta không hiểu, rõ ràng đã sai người truy sát Vận Nương, tại sao ả vẫn còn sống, thậm chí còn có thể thuận lợi sinh hạ đứa trẻ?Nàng ta cũng không hiểu, một nữ tử xuất thân từ hoa lâu như Vận Nương, cớ sao lại giàu có đến vậy? Vì sao đến cả Tể tướng phu nhân cũng phải đối xử với nàng ta bằng vẻ mặt niềm nở?Những ngày mai vàng nở rộ.Ta và Vận Nương ngồi đối diện nhau trong thiền phòng ở Vạn An Tự.Lục Ngạc cười tủm tỉm, đưa cho nàng ta một xấp ngân phiếu.Vận Nương nhận lấy một cách tự nhiên, khẽ mỉm cười cảm tạ ta.Ta hỏi nàng ta dạo này sống trong Tướng phủ thế nào, nàng ta khẽ cười lạnh một tiếng. “Chỉ đợi Công chúa cứu ta ra lần nữa mà thôi. Hiện giờ ta chỉ có thể dựa vào đứa con này mà sống, mới có thể nhẫn nhịn được cái tên cặn bã kia.”Năm đó, Vận Nương từng là hoa khôi của chốn phong trần. Chuyện giữa Thái tử và Triệu Đoan Hoa khiến La Thần tức giận đến mức khó lòng kiềm chế.Hắn không thể trút giận lên Thái tử—một người có địa vị cao hơn mình, cũng chẳng thể phát tiết với Triệu Đoan Hoa—kẻ hắn phải nịnh bợ, vậy nên chỉ có thể tìm đến kẻ yếu hơn hắn để trút cơn bực bội.Khi đó, Vận Nương vẫn còn là một thanh quan, chỉ bán nghệ chứ không bán thân.Nhưng khi bị nàng ta từ chối, La Thần liền giận quá hóa thẹn, ngang ngược cưỡng đoạt nàng ta.Tú bà của kỹ viện nghe thấy tiếng kêu cứu của nàng, nhưng vì kiêng dè quyền thế của phủ Tể tướng, cuối cùng cũng chỉ dám làm ngơ.Sau khi xong việc, La Thần ném cho nàng ta một xấp ngân phiếu, lạnh lùng nói:“Một con kỹ nữ hèn mọn cũng dám làm cao với ta? Muốn giec ngươi, ta chỉ cần động một ngón tay là đủ.”Từ đó về sau, mỗi khi Triệu Đoan Hoa và La Thần cãi nhau, Vận Nương chính là đối tượng để hắn trút giận.Một nữ tử thanh lâu yếu đuối, không nơi nương tựa, đứng ở tầng cuối cùng của chốn nhân gian phân chia sang hèn. Không ai vì nàng mà lên tiếng.Về sau, khi La Thần sắp thành thân, hắn nói với nàng rằng từ nay về sau không thể lui tới nữa.Nàng hận hắn.Rõ ràng nàng có thể tiếp tục làm thanh quan, từng bước tích góp ngân lượng, đợi đến khi tuổi già sắc suy thì chuộc thân, tìm một sinh kế như thêu thùa may vá để sống qua ngày.Nhưng nay, La Thần phá đi sự trong sạch của nàng, rồi lại vứt bỏ nàng. Nếu không có quyền thế của hắn che chở, nàng chỉ có thể tiếp khách, lăn lộn giữa vô số nam nhân.Hắn hủy hoại nàng, nhưng lại mong nàng không hận hắn.Sợ rằng hắn đang nằm mộng giữa ban ngày.Lần cuối cùng, nàng không uống canh tránh thai, giữ lại đứa bé trong bụng, trốn khỏi thanh lâu, chạy đến chặn xe ngựa của Triệu Đoan Hoa, tưởng rằng có thể cầu xin một con đường sống.Nào ngờ, Triệu Đoan Hoa còn độc ác hơn La Thần.La Thần chỉ muốn cắt đứt quan hệ.Còn Triệu Đoan Hoa thì muốn lấy mạng nàng.Người của ta cứu nàng về, lúc đó nàng đang bị vứt trong một ngôi miếu đổ nát, bụng đã lớn, bên cạnh có mấy bà lão ăn xin liều mạng bảo vệ nàng.Mà những nữ nhân già nua ấy lại bị đám du côn đánh đến mặt mũi đầy máu… 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Công Chúa Hồi Triều: Chuyện Xưa Cũ Liệu Có Còn Vẹn Nguyên?

Số ký tự: 0