Cự Hôn Hoàng Tử! Vét Sạch Vật Tư Ta Xin Đi Lưu Đày

Chương 16

2024-11-03 14:47:09

Nguyễn Chiêu tất nhiên sẽ không đi, vật tư trong không gian của nàng cái gì cũng có.

Khi tận thế ập đến, nàng không thức tỉnh dị năng, nhưng phụ thân và đại ca đã liều chết cướp được cho nàng một không gian tùy thân.

Sau này, để cứu phụ thân và đại ca, vào giây phút cuối cùng, nàng đã đưa tên Tà Vương sắp tự bạo vào không gian, cùng chết chung.

Ban đầu nàng cứ ngỡ người chết thì không gian cũng bị hủy, không ngờ nàng lại xuyên đến một thời không xa lạ này, hồn phách được nuôi dưỡng trong cơ thể của một đứa trẻ.

Đến khi nàng khôi phục, không chỉ không gian và vật tư đều còn nguyên vẹn mà còn được nâng cấp nhờ hấp thụ năng lượng của Tà Vương, sức sống của đất đai tăng lên, tốc độ sinh trưởng của thực vật tăng lên, diện tích cũng được mở rộng không ít.

Quan trọng nhất là nàng cũng được thừa hưởng dị năng hệ mộc của Tà Vương, không chỉ có thể thúc đẩy thực vật sinh trưởng mà còn có thể chuyển hóa sức sống của thực vật thành năng lực chữa trị.

Cho nên nàng thật sự không hề lo lắng về việc bị đày đến nơi nào.

Chỉ là để lấy một số thứ ra ngoài, nàng vẫn phải có lý do chính đáng.

Vì vậy, nàng dự định ngày kia sẽ ra khỏi nhà lao.

Nhìn thấy Nguyễn Trọng Minh nhíu mày muốn nói điều gì đó, nàng mỉm cười đáp: “Con từng hợp tác buôn bán với một vị bằng hữu, vẫn còn một ít bạc ở chỗ nàng ấy, nếu không lấy, một khi bị phát hiện cũng chỉ bị sung công, cứ nói là mượn nàng ấy là được”.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nàng đã nói như vậy, mọi người cũng không còn lời nào để nói, thậm chí còn âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Dù sao chặng đường phía trước còn rất dài, có thêm chút lương thực bạc tiền mang theo bên mình, cũng coi như thêm một phần bảo đảm.

Nguyễn Trọng Minh cũng không từ chối nữa, chỉ là giọng nói khàn khàn: "Đa tạ con."

Dù sao thì cho dù ông ấy không để ý đến bản thân mình, nhưng không thể không để ý đến hai đứa con nhỏ nhất.

Nguyễn Chiêu mỉm cười: "Người một nhà hà tất phải nói lời khách sáo."

"Đúng vậy ạ, phụ thân. Cứ cảm ơn qua cảm ơn lại thì thật xa cách. Tam muội, tẩu cũng không khách khí với muội nữa, nhưng mà sau này chỉ cần có cơ hội, tẩu nhất định sẽ báo đáp muội."

Lý Thanh Nhã ngược lại, rất thẳng thắn.

Tẩu ấy tuy có nhà mẹ đẻ, nhưng cũng hiểu rõ tính tình của người nhà, chuyến đi này đừng nói là giúp đỡ, e là đã nói rõ là đoạn tuyệt quan hệ rồi.

Giờ phút này có thể đưa tay giúp đỡ, chỉ có Nguyễn Chiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cự Hôn Hoàng Tử! Vét Sạch Vật Tư Ta Xin Đi Lưu Đày

Số ký tự: 0