Cự Hôn Hoàng Tử! Vét Sạch Vật Tư Ta Xin Đi Lưu Đày

Chương 49

2024-11-03 14:47:09

Nguyễn Chiêu dặn dò nha dịch dẫn người đi gánh nước, càng nhiều càng tốt.

Sau đó nàng tự mình đến chỗ xe ngựa lấy đồ.

Lương thực trên xe ngựa cơ bản đều đã được mang đi, chỉ còn lại một ít đồ ăn vặt cùng quần áo chăn mền.

Trên xe ngựa chỉ còn Tô Cẩm Sênh và Tô Cẩm Thần.

Hai người bọn họ đã không còn là phạm nhân, dĩ nhiên là không cần phải nghe theo nha dịch mà làm việc.

Bọn họ vốn cũng muốn giúp Nguyễn gia làm việc, bất quá lại bị Nguyễn Chiêu an bài ở chỗ này trông coi vật tư.

“Chủ tử.” Thấy nàng đi tới, hai người vội vàng xuống xe hành lễ.

Bất quá hiển nhiên là bọn họ còn có chút không thích ứng với thân phận này cho lắm, thanh âm cùng biểu tình đều rất cứng ngắc.

Nguyễn Chiêu cũng không sửa lại cách xưng hô của bọn họ: "Ta lấy chút đồ, không cần để ý ta.”

Nàng phất tay, liền lên xe ngựa.

Nói là lấy đồ trên xe, kỳ thật là lấy từ không gian ra.

Mạt thế, vào giai đoạn cuối, tuy rằng nguồn nước đã được xử lý qua, nhưng nước cũng không sạch sẽ.

Các đại căn cứ không có cách nào phái người đi lọc sạch từng chút một, liền sản xuất hàng loạt túi lọc nước dân dụng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Loại túi lọc này mỗi túi lớn bằng bàn tay, bên trong mỗi túi có 20 túi nhỏ được nén lại bằng kích thước đồng bạc.

Có chút giống mặt nạ nén, bỏ một viên vào trong, có thể lọc sạch ít nhất 20 lít nước.

Bởi vì nguyên liệu có hạn, cũng vì để thuận tiện lọc nước, cho nên bên ngoài được bọc một lớp vải thưa.

Như vậy ngược lại là thuận tiện cho nàng, trực tiếp lấy ra nói là tự mình làm là được.

Nàng lấy 20 viên bỏ vào trong túi thơm nhỏ, sau đó xoay người đi về phía dịch trạm.

Nguyễn gia cùng những phạm nhân khác đang ở bên ngoài thu dọn, quét dọn phòng ốc, liền nghe thấy có phạm nhân đang thảo luận chuyện nước.

Nghe nói nữ nhi vậy mà còn biết thuật lọc nước, Nguyễn Trọng Minh đều kinh ngạc.

Suy nghĩ đầu tiên của ông ấy chính là nếu như nữ nhi không lọc được nước thì phải làm sao bây giờ, phải làm sao mang nàng chạy trốn.

Ông ấy chưa bao giờ nghe nói qua có biện pháp nào có thể một lần loại bỏ hết tạp chất trong nước.

Cho dù dùng vải dệt kim loại tốt nhất lọc nước hết lần này đến lần khác, thì vẫn sẽ còn tạp chất.

Hiện tại giống như ông ấy, người có suy nghĩ như vậy cũng không ít.

Liền có phạm nhân tiến lên cười nhạo Nguyễn Chiêu tự đại, không có bản lĩnh lại muốn ra vẻ ta đây.

Nguyễn Trọng Minh còn chưa nói gì, Nguyễn Lâm Giác đã lạnh lùng nói: “Thấy ngươi cao hứng như vậy, e là cũng không cần nước, hay là ta đi nói với đại nhân một tiếng, đem phần nước của ngươi chia cho người khác.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cự Hôn Hoàng Tử! Vét Sạch Vật Tư Ta Xin Đi Lưu Đày

Số ký tự: 0