Cự Hôn Hoàng Tử! Vét Sạch Vật Tư Ta Xin Đi Lưu Đày
Chương 50
2024-11-03 14:47:09
Người nọ nghe vậy sắc mặt khẽ biến, muốn nói ngươi cho mình là ai.
Sau đó mới nhớ tới hình như nước cùng lương thực của bọn họ hiện tại đều là do Nguyễn Chiêu cung cấp, nhất thời câm nín, cuối cùng chỉ có thể xám xịt chạy trốn.
Chỉ là người chạy rồi, Nguyễn gia mọi người cũng không vui vẻ nổi, đều lo lắng bất an nhìn về phía hậu viện.
Mà lúc này ở hậu viện, Nguyễn Chiêu đã dựa theo tỉ lệ, lần lượt ném một lượng túi lọc nước nhất định vào trong chum, thùng, chậu...
“Như vậy là được rồi sao?” Nha dịch nhìn thấy nàng ném từng cái từng cái đồ vật nhỏ bằng đồng vào trong sau đó không có động tác gì khác, có chút nghi hoặc.
Nguyễn Chiêu gật đầu.
Những túi lọc nước này đều là do phòng thí nghiệm nghiên cứu chế tạo ra, thành phần bên trong có thể tiêu diệt tất cả sinh vật cùng vi khuẩn tồn tại trong nước, có thể nói là có thể khử độc với hiệu quả mạnh.
Chỉ là sau khi lọc qua loại túi lọc nước này, mùi vị của nước sẽ nhạt nhẽo vô vị hơn mà thôi.
Phương pháp chế tạo cũng không khó, chỉ là tìm kiếm nguyên liệu có chút phiền toái.
Nha dịch có chút không tin lắm, bất quá hiện tại cũng chỉ có thể dựa vào Nguyễn Chiêu.
Dù sao chờ ba canh giờ sau liền biết kết quả.
Nguyễn Chiêu sau khi xong xuôi, liền dặn dò nha dịch tự mình canh chừng ‘khu vực lọc nước’, sau đó lại quay về phòng bếp.
Vị nha dịch kia cũng không hỏi nhiều về chuyện lọc nước, nghe nàng nói đã đang lọc liền gật đầu tỏ ý đã biết.
Trời tối rất nhanh, nha dịch bảo người đi ra ngoài lo liệu cơm tối.
Nguyễn Chiêu và Lý Thanh Nhã liền mỗi người lấy thức ăn của Nguyễn gia rồi rời đi.
Lý Thanh Nhã cũng nghe nói chuyện lọc nước, tẩu ấy đối với việc này không hiểu lắm, cho nên ngược lại là không có kinh ngạc giống những người khác như vậy.
Tẩu ấy chỉ khẽ hỏi: “Tam muội, muội thật sự có thể thanh lọc nước bẩn này sao, có nắm chắc không vậy?”
Nguyễn Chiêu cũng lại gần nói nhỏ: “Tỷ tỷ cứ yên tâm.”
Lý Thanh Nhã nghe nàng nói vậy liền thật sự yên tâm.
Tam muội xưa nay nói được làm được, nàng nói có thể lấy được thì tuyệt đối là có thể.
Hai người vừa đến tiền viện đã thu hút không ít sự chú ý.
Hoặc phải nói là thứ trên tay họ mới là thứ gây chú ý.
Họ đều có thể nghe thấy rõ ràng tiếng nuốt nước bọt ừng ực.
Mấy người Nguyễn Gia thấy thế, vội vàng chen vào đám người đang vô thức tiến lại gần, chắn trước hai người.
“Các ngươi muốn làm gì, muốn đánh nhau phải không!” Nguyễn Lâm Thuỵ nuốt nước miếng, vừa xắn tay áo, bộ dạng ấy người mù cũng nhìn ra được là đang cố tỏ ra mạnh mẽ.
Sau đó mới nhớ tới hình như nước cùng lương thực của bọn họ hiện tại đều là do Nguyễn Chiêu cung cấp, nhất thời câm nín, cuối cùng chỉ có thể xám xịt chạy trốn.
Chỉ là người chạy rồi, Nguyễn gia mọi người cũng không vui vẻ nổi, đều lo lắng bất an nhìn về phía hậu viện.
Mà lúc này ở hậu viện, Nguyễn Chiêu đã dựa theo tỉ lệ, lần lượt ném một lượng túi lọc nước nhất định vào trong chum, thùng, chậu...
“Như vậy là được rồi sao?” Nha dịch nhìn thấy nàng ném từng cái từng cái đồ vật nhỏ bằng đồng vào trong sau đó không có động tác gì khác, có chút nghi hoặc.
Nguyễn Chiêu gật đầu.
Những túi lọc nước này đều là do phòng thí nghiệm nghiên cứu chế tạo ra, thành phần bên trong có thể tiêu diệt tất cả sinh vật cùng vi khuẩn tồn tại trong nước, có thể nói là có thể khử độc với hiệu quả mạnh.
Chỉ là sau khi lọc qua loại túi lọc nước này, mùi vị của nước sẽ nhạt nhẽo vô vị hơn mà thôi.
Phương pháp chế tạo cũng không khó, chỉ là tìm kiếm nguyên liệu có chút phiền toái.
Nha dịch có chút không tin lắm, bất quá hiện tại cũng chỉ có thể dựa vào Nguyễn Chiêu.
Dù sao chờ ba canh giờ sau liền biết kết quả.
Nguyễn Chiêu sau khi xong xuôi, liền dặn dò nha dịch tự mình canh chừng ‘khu vực lọc nước’, sau đó lại quay về phòng bếp.
Vị nha dịch kia cũng không hỏi nhiều về chuyện lọc nước, nghe nàng nói đã đang lọc liền gật đầu tỏ ý đã biết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trời tối rất nhanh, nha dịch bảo người đi ra ngoài lo liệu cơm tối.
Nguyễn Chiêu và Lý Thanh Nhã liền mỗi người lấy thức ăn của Nguyễn gia rồi rời đi.
Lý Thanh Nhã cũng nghe nói chuyện lọc nước, tẩu ấy đối với việc này không hiểu lắm, cho nên ngược lại là không có kinh ngạc giống những người khác như vậy.
Tẩu ấy chỉ khẽ hỏi: “Tam muội, muội thật sự có thể thanh lọc nước bẩn này sao, có nắm chắc không vậy?”
Nguyễn Chiêu cũng lại gần nói nhỏ: “Tỷ tỷ cứ yên tâm.”
Lý Thanh Nhã nghe nàng nói vậy liền thật sự yên tâm.
Tam muội xưa nay nói được làm được, nàng nói có thể lấy được thì tuyệt đối là có thể.
Hai người vừa đến tiền viện đã thu hút không ít sự chú ý.
Hoặc phải nói là thứ trên tay họ mới là thứ gây chú ý.
Họ đều có thể nghe thấy rõ ràng tiếng nuốt nước bọt ừng ực.
Mấy người Nguyễn Gia thấy thế, vội vàng chen vào đám người đang vô thức tiến lại gần, chắn trước hai người.
“Các ngươi muốn làm gì, muốn đánh nhau phải không!” Nguyễn Lâm Thuỵ nuốt nước miếng, vừa xắn tay áo, bộ dạng ấy người mù cũng nhìn ra được là đang cố tỏ ra mạnh mẽ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro