Cuộc Sống Của Đào Nô Nơi Núi Sâu

Bún Thịt Và Đầu...

2024-11-16 01:34:17

Ra khỏi cửa, thấy Thiết Ngưu múc súp gà đang thổi nguội rồi uống, Thu Cúc gỡ cỏ cây dính trên người anh, hỏi: "Hôm nay có bắt được lợn rừng không? Em định làm bún thịt cho chàng ăn đấy, phải có thịt heo tươi mới ngon."

"À , mọi người săn được lợn rồi, nhưng để ở chỗ của cha, ta đi về trước, chờ họ làm xong lông heo về, ta sẽ đi lấy."

Thu Cúc thấy hắn uống hết canh gà liền bảo đi phụ việc, dặn dò trước khi về nhà lấy ba bốn cân thịt ba chỉ về, nàng sẽ làm trước, đợi hắn về là có thể ăn cơm.

...

Thu Cúc nghe tiếng gọi ngoài sơn động kêu tiểu thẩm, liền đi ra, quả nhiên là Tiểu Tuyền, nhi tử của nhị ca, mang hai miếng thịt ba chỉ lại đây.

"Cháu gọi Tiểu Tuyền phải không, mau vào nhà đi, tiểu thúc bảo cháu đến đây à?" Thu Cúc nhận thịt kéo Tiểu Tuyền vào ngồi, nhưng trong nhà không có bánh kẹo gì cả, chỉ có hạt dẻ nên quá xấu hổ.

"Tiểu Tuyền chắc là chưa ăn cơm đúng không, tiểu thẩm cho cháu ăn thịt gà trước, chờ tiểu thúc về chàng ấy sẽ đưa cháu về."

"Không cần không cần đâu ạ, cháu tự về được mà, không cần tiểu thúc đưa đâu." Tiểu Tuyền gặp tiểu thẩm nhiệt tình thế, mỗi ngày leo cây như con khỉ cũng trở nên thẹn thùng.

Thu Cúc không giữ được, Tiểu Tuyền chạy biến mất ngoài cửa.

"Ngày mai dẫn đệ đệ muội muội đến nhé, tiểu thẩm làm bánh cho các cháu ăn." Thu Cúc nhìn theo đứa trẻ chạy xa dần, cảm thấy làm đồ ăn vặt là việc cấp bách.

Tiểu Tuyền không đợi ăn mà chạy về nhà. Nam giới thì giết lợn, nữ giới thì vội vàng thu gom những con mồi khác. Bà nội thấy Tiểu Tuyền nói: "Trời tối rồi mà chạy gì nhanh thế, cẩn thận té ngã rách đầu gối cho xem."

Tiểu Tuyền lau mặt: "Tại tiểu thẩm quá nhiệt tình, nhất quyết bắt cháu ở lại nhà thẩm ăn bát thịt gà, mà cháu với tiểu thẩm không thân lắm."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Trẻ con ngốc nghếch, không biết khách khí là gì."

Tiểu Tuyền kể với đệ đệ, rồi đệ đệ nói với bà nội, mẹ và các thẩm thẩm: "Cháu thích ăn thịt lắm, sau này ai tặng đồ thì nhờ cháu đem qua cho tiểu thẩm, không biết tiểu thẩm nấu ăn ngon không nhỉ." Mọi người nhìn cậu bé làm điệu bộ ăn ngon thì cười khanh khách.

Lúc đi, Thiết Ngưu đã đem cho Tiểu Tuyền phần thịt và một cái đầu lợn. Về nhà, mẹ Thiết Ngu không thấy đầu lợn nên hỏi ba hắn: "Đầu lợn đâu rồi?" Cần nói rằng trước đây đầu lợn đều để lại cho bà làm, ba con dâu đều sẽ không chiếm làm của riêng, so với người khác thì bà nấu ngon hơn.

"Tiểu nhi tử của bà đem đi rồi, nó nói tức phụ của nó nấu ăn ngon, nên không để lại sợ mẹ làm hư." Cha của Thiết Ngưu nằm trên giường đất, cảm thấy mình già rồi. Thuở trẻ đi săn thì tinh lực dồi dào, chạy hai ngày trong rừng về ngủ một giấc là khỏe lại, chứ không như bây giờ, chạy có nửa ngày thì chân tay đau nhức.

"Khỉ thật, tiểu tử thúi đó tháng trước khi thấy mẹ nấu đầu heo thì nó còn khen ngon lắm, giờ nói sợ để đầu heo cho mẹ làm hư à?" Mẹ Thiết Ngu tức quá chửi rủa, quay sang thấy lão già liền giũ tay áo rồi nằm xuống giường, há miệng như sắp phun lửa: "Lão già chết bầm, quần áo không thay chân không rửa mà nằm lên giường, thân thể lôi thôi của ông đã thành tính. Mấy chục năm rồi ông vẫn kiểu đó, chiếu không thấy ông giặt lần nào, chiếu sạch tôi thay chưa đến hai ngày là bẩn rồi. Tôi thay chiếu còn siêng hơn cô dâu mới cưới nữa!" Cha của Thiết Ngưu vội đứng dậy, lảo đảo đi ra ngoài hang đá hút thuốc lào.

***

Thiết Ngưu mang khay gỗ bốn tô bún thịt, vai đeo bình gốm trói dây mây, từ xa đã thấy bố ngồi xổm ngoài hang: "Cha ơi, con đem thịt tới cho cha ăn đây, mau đem vô phụ con với."

Ba người anh trai nghe tiếng em trai về cũng đi ra. Thiết Ngưu gọi họ lại, chia bún thịt mỗi người một tô, lấy năm tô từ cái giá múc, xẻ luôn phần thịt gà hạt dẻ, nói là Thu Cúc làm, mời họ nếm thử. Nói xong vội vác bình không đi về.

Ba anh trai của hắn ngửi mùi thịt kho và súp gà thơm phức tỏa ra bốn phía, lấy từ tô của cha miếng thịt kho run rẩy bỏ miệng, lấy luôn phần mình rồi chuồn về. Cái miệng còn nói người già ăn ít thịt.

"Bọn khỉ, dám cướp thịt của ông già đây nữa, chắc lúc còn nhỏ không đánh đủ." Ông già đẩy hai tô súp gà ra giữa bàn, sợ đổ: "Mẹ của chúng nó ơi, đừng xào rau nữa, hâm mấy cái bánh bắp rang sáng sớm, tôi với bà mỗi người một tô thịt gà nửa tô thịt kho là đủ rồi."

Mẹ Thiết Ngu ăn bún thịt ngon quá không đã thèm, nghĩ đầu lợn để lại chắc cũng bị làm hư mất: "Ông ơi, lần sau bảo tiểu nhi tử khi nào tức phụ của nó nấu đầu heo thì gọi hai đứa mình qua, mang rượu tới nhà nó ăn. Mai tôi bảo tức phụ của lão tứ, đem luôn hai vò rượu qua cho nó, chỗ lão tứ có một vò rượu ắt cũng sắp cạn rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Sống Của Đào Nô Nơi Núi Sâu

Số ký tự: 0