Cuộc Sống Cưng Chiều Vợ Nhỏ [Thập Niên 70]

Yêu Đương? (1)

Bá Đản Tổng Tài

2024-11-20 17:55:50

Lâm Niệm hỏi: “Anh có tham gia không?”

Lý Bá Thành gật gật đầu: “Có tham gia.”

“Sau đó thì sao? Thắng hay thua?”

“Sau đó à……” Lý Bá Thành cười cười: “Sau đó bởi vì bọn tôi quá ồn ào, khiến chỉ đạo viên nghe thấy, phạt mỗi người chúng tôi viết kiểm điểm, còn phải làm 500 cái hít đất.”

Miệng Lâm Niệm há thành hình chữ o, không tưởng tượng nổi phải kiên trì như thế nào mới làm được 500 cái hít đất.

“Thật ra huấn luyện mỗi ngày, hít đất mấy trăm cái ngược lại không thành vấn đề, khi đó cảm thấy bản kiểm điểm càng khó viết hơn.” Lý Bá Thành nói: “Tôi học hết tiểu học sau đó không học nữa, chữ cũng không biết được mấy chữ, càng đừng nói đến chuyện viết kiểm điểm, tôi nghẹn nửa ngày chỉ viết được mười chữ, sau đó chạy tới thương lượng với chỉ đạo viên, có thể dùng năm km đổi bản kiểm điểm không.”

“Chỉ đạo viên của anh có đồng ý không?”

“Không, không chỉ phải viết bản kiểm điểm, mà cũng phải chạy năm km.”

“Anh thảm thật đó!”

“Bộ đội chính là như vậy, không có chuyện cò kè mặc ở đây, cứ tập làm quen là được rồi.”

Lâm Niệm nghĩ nghĩ, cảm thấy mình chắc chắn không chịu nổi cuộc sống chạy năm km còn phải hít đất mấy trăm cái, ngay cả một km cô cũng không chạy nổi.

Nghĩ vậy Lâm Niệm không khỏi cảm thấy hơi ưu sầu, duỗi tay lặng lẽ nhéo cánh tay mình, ừm, mềm mại.

Lý Bá Thành nhìn thấy, trong lòng cảm thấy cô cực kỳ đáng yêu, có xúc động muốn sờ đầu cô.

Nhưng hai người vẫn chưa xác định quan hệ, anh mà làm như vậy sẽ thuộc về chơi lưu manh, cho nên Lý Bá Thành kiềm chế bản thân, nói với cô: “Gia đình quân nhân không cần tham gia huấn luyện.”

Động tác nhỏ của Lâm Niệm bị phát hiện, tay chân cứng đờ, sau đó giống như không có việc gì thả tay xuống, hai tay vắt sau lưng, xoay mặt giả vờ không nghe được câu nói trước đó.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Biết cô hay ngại ngùng, Lý Bá Thành thầm cười một tiếng trong lòng, chủ động thay đổi đề tài: “Thật ra tôi cũng không ở vùng duyên hải Đông Nam lâu lắm, năm thứ hai tham gia quân ngũ đã tới trường học học tập, tốt nghiệp không được bao lâu bộ đội đã thay đổi nơi dừng chân.”

Anh cũng không biết vì sao muốn chủ động nhắc tới việc mình từng học tập ở trường quân đội, nghĩ nghĩ thì cảm thấy chắc là do lòng hư vinh quấy phá.

Nhưng điểm chú ý của Lâm Niệm hiển nhiên hơi lệch, phản ứng đầu tiên của cô thế nhưng là: “Vậy sau này sẽ không sợ viết kiểm điểm nữa.”

Lý Bá Thành sửng sốt, sau đó nở nụ cười: “Đúng thật……”

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã đến thời gian ăn cơm.

Lý Bá Thành xem đồng hồ, hỏi Lâm Niệm: “Đói bụng chưa?”

Chắc là bởi vì lúc trước Lý Bá Thành nói vài chuyện trong cuộc sống thường ngày, Lâm Niệm cảm giác quan hệ giữa mình và anh gần gũi hơn nhiều, cho nên rất vui lòng ăn một bữa cơm với anh.

“Vừa lúc tôi nói sẽ mời anh.”

“Được thôi.” Lý Bá Thành nói: “Cô dẫn đường đi.”

Tiệm cơm quốc doanh ở gần đây nhất chính là ở chỗ đối diện hơi nghiêng của bệnh viện, tuy rằng bệnh viện có nhà ăn của mình, nhưng bởi vì tiệm cơm nấu ngon hơn gì, cho nên mỗi lần đến giờ cơm nơi này vẫn xếp một hàng rất dài.

Trong khi xếp hàng Lâm Niệm hỏi khẩu vị của Lý Bá Thành: “Anh có thể ăn ngọt không?”

“Có thể.”

“Rau cần thì sao?”

“Đều được.” Lý Bá Thành nói: “Tôi không kén ăn, rất dễ nuôi.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Sống Cưng Chiều Vợ Nhỏ [Thập Niên 70]

Số ký tự: 0