Chương 46
Như Quỳnh
2024-08-22 22:43:33
Tiết Thiếu Kỳ nhìn thẳng vào đôi mắt của Lưu Tịnh Dung, nhìn thấy một niềm tin mãnh liệt, cô bất giác tin tưởng Lưu Tịnh Dung, mở miệng hỏi:
- Cô định làm gì?
- Tiếp theo tôi định làm gì tạm thời chưa thể nói với cô, nhưng Thiếu Kỳ, cô có thể hứa với tôi không hành động hấp tấp kinh động đến Lý Thiên Hàng, nhớ kĩ, nếu sợ nhìn thấy hắn ta không thể dằn nén tâm trạng cô hãy xin nghỉ vài ngày, ở bên cạnh cha mẹ cô nhiều hơn – Lưu Tịnh Dung cẩn thận dặn dò, cô không muốn điều đáng tiếc như trong phim sẽ xảy ra, nếu không vì Tiết Thiếu Kỳ thì cũng vì Tiết Thiếu Hoa, vì má Từ, nhưng cô cũng không thể nói mọi hành động tiếp theo cho Tiết Thiếu Kỳ.
Lý Thiên Hàng đẩy một kẻ thế mạng ra chết thay, thành công lấy được chức vị đội trưởng đội chiến sĩ tinh anh, điều đó đã khiến mấy người Đỗ Phong bất bình.
- Dựa vào đâu chứ? Dựa vào đâu Lý Thiên Hàng làm đội trưởng đội chiến sĩ tinh anh? Ta không phục – Cố Tiểu Bạch bất bình nói.
- Nè, nè, nhỏ tiếng chút đi – Đỗ Phong nhắc nhở.
Cố Tiểu Bạch lại không sợ hãi nói tiếp:
- Còn sợ hắn ta nghe thấy à.
- Cho dù tôi có chọn cũng không đến lượt hắn – Cao Mỹ Nhân không cam tâm nói.
- Là do tôi và Thẩm Văn Đào đã nhường đó – Hạng Hạo bỗng nhiên lên tiếng.
Nghe vậy, mọi người kinh ngạc nhìn hai người bọn họ, Hàng Húc nghi hoặc hỏi:
- Tại sao vậy?
- Chúng ta đã rõ ràng tên Quỷ Vương mà Lý Thiên Hàng bắt không phải là thật, chúng ta biết Lý Thiên Hàng đã cấu kết với người Nhật xây dựng công sự Thiên Long quan nhưng chúng ta không tìm được bằng chứng – Thẩm Văn Đào giải thích.
- Cho nên chúng tôi đã tương kế tựu kế - Hạng Hạo tiếp lời.
Thẩm Văn Đào gật đầu một cái nói tiếp:
- Nếu Lý Thiên Hàng đã muốn diễn kịch, chúng ta sẽ diễn cùng với hắn. Tịnh Dung nói Lý Thiên Hàng rất muốn trở thành đội trưởng đội chiến sĩ tinh anh để có làm việc cho người Nhật.
- Vì thế tôi và Thẩm Văn Đào đã thuận nước đẩy thuyền để hắn làm đội trưởng, đợi hắn và người Nhật có hành động, chắc chắn chúng ta sẽ thu được chứng cứ cấu kết người Nhật của Lý Thiên Hàng – Hạng Hạo nói rõ dự định mà hắn, Thẩm Văn Đào, còn có Tiền Bảo Bảo và Lưu Tịnh Dung bàn bạc.
Tiết Thiếu Kỳ ôm trong lòng nỗi hận thù anh, tự dặn lòng phải quên đi hận thù nhưng cô lại thật sự không cách nào quên được, nhớ đến Lưu Tịnh Dung từng nói Lý Thiên Hàng cấu kết người Nhật, nghi vấn rốt cuộc hắn đã làm gì, nghĩ rồi lại nghĩ cô có một quyết định lớn mật, cô muốn đi theo Lý Thiên Hàng thử xem hắn đang làm chuyện xấu xa táng tận lương tâm gì.
Lý Thiên Hàng là một tên tiểu nhân nham hiểm lại cải trang mai phục ở Long thành nhiều năm, chút kĩ xảo theo dõi của Tiết Thiếu Kỳ làm sao qua mắt được hắn nhanh chóng bị phát hiện. Hắn cố ý dẫn đường Tiết Thiếu Kỳ vòng vèo, lại chặn Tiết Thiếu Kỳ trong một ngõ nhỏ, nhíu mày hỏi:
- Tiết Thiếu Kỳ, cô đi theo tôi làm gì?
- Tôi… tôi… - Tiết Thiếu Kỳ nghĩ đến lời của Lưu Tịnh Dung nhất thời không thể nói ra lý do đi theo hắn.
Lý Thiên Hàng nhìn Tiết Thiếu Kỳ ánh mắt lóe lên sáng lạnh lớn tiếng nói:
- Cô, mau nói, tại sao đi theo tôi? Lẽ nào làm chuyện khuất tất gì nên không dám nói sao?
Mấy chữ chuyện khuất tất đã kích động Tiết Thiếu Kỳ, cô vẻ mặt giận dữ căm giận nói:
- Ai làm chuyện khuất tất chứ? Rõ ràng là anh làm chuyện sai trái gì đó, mới sợ tôi đi theo anh có đúng không?
- Cô nói cái gì? – Lý Thiên Hàng gằn từng tiếng hỏi.
- Tôi biết anh đang cấu kết người Nhật làm chuyện xấu xa gì đó, nếu muốn người ta không biết thì đừng làm – Tiết Thiếu Kỳ tức giận nói không cần nghĩ.
Đôi mắt của Lý Thiên Hàng nghe qua mấy chữ “cấu kết người Nhật” lóe qua sát khí, từ từ tiếp cận Tiết Thiếu Kỳ, mở miệng:
- Tôi không hiểu cô đang nói gì.
Tiết Thiếu Kỳ bị tức giận che mờ mắt không phát hiện Lý Thiên Hàng đang tiếp cận lên tiếng mắng chửi:
- Lý Thiên Hàng, tôi biết anh là người hại chết anh trai của tôi, tôi nhất định không tha cho anh, tôi sẽ tố cáo anh.
- Muốn tố cáo tôi? – Lý Thiên Hàng càng thêm lạnh lùng lúc này đã đứng gần Tiết Thiếu Kỳ, âm thầm trong tay lấy ra một thanh đao ngắn, đang lúc hắn muốn ra tay thì bỗng nhiên có một người bịt mặt xuất hiện, chân giơ lên đá bay thanh đao trong tay Lý Thiên Hàng.
Tiết Thiếu Kỳ nhìn thanh đao rơi trên đất kinh hãi lùi một bước, người bịt mặt thấy vậy khẽ gắt một tiếng:
- Đi, đi mau.
Tiết Thiếu Kỳ phục hồi tinh thần vội vàng xoay người bỏ chạy, Lý Thiên Hàng và người bịt mặt đánh với nhau mấy chiêu, Lý Thiên Hàng là võ sĩ Nhật Bản được đào tạo từ nhỏ, người bịt mặt vốn không phải đối thủ của hắn, chỉ là vừa đánh vừa tìm cơ hội trốn thoát. Suy đoán Tiết Thiếu Kỳ chắc đã bỏ chạy được một khoảng xa, người bịt mặt lập tức tìm đường thoát, Lý Thiên Hàng đấm một cái lên vai của người đó, người đó hơi nhíu mày lại cắn răng không phát ra thanh âm nhưng lại nhân cơ hội đá lên một chân, Lý Thiên Hàng nghiêng người né tránh, người đó xoay người chạy đi. Lý Thiên Hàng muốn đuổi theo nhưng không kịp nữa.
Lưu Tịnh Dung tìm thấy Tiết Thiếu Kỳ ở gần đó, cô kéo Tiết Thiếu Kỳ đến căn nhà nhỏ bí mật của Hội cứu quốc.
- Thiếu Kỳ, tôi đã dặn dò cô, sao cô lại không nghe lời tôi còn đi theo Lý Thiên Hàng chứ, hắn chính là một tên điên, hắn có thể giết cô diệt khẩu – Lưu Tịnh Dung hơi chút tức giận nói.
Tiết Thiếu Kỳ cũng biết bản thân đã làm sai, áy náy nói:
- Tịnh Dung, cô đừng tức giận, tôi biết tôi đã làm sai, tôi muốn biết rốt cuộc hắn đang làm gì, trả thù cho anh trai tôi mà thôi.
Hít sâu một hơi Lưu Tịnh Dung cố gắng bình tĩnh tâm trạng nói:
- Thiếu Kỳ, tôi biết cô nóng lòng muốn trả thù cho anh trai nhưng bây giờ tạm thời chúng ta vẫn chưa thể làm gì Lý Thiên Hàng. Những việc hắn làm tôi sớm đã điều tra cặn kẽ, chưa đụng đến hắn là tôi cần phải lợi dụng hắn làm một số chuyện. Thiếu Kỳ, xin cô hãy nghe tôi nói tạm thời ở lại đây chờ đợi, bây giờ Lý Thiên Hàng đã nghi ngờ cô, ở đây chính là nơi an toàn nhất. Tôi hứa với cô thù của Tiết Thiếu Hoa nhất định có ngày sẽ báo.
Tiết Thiếu Kỳ đối diện với Lưu Tịnh Dung từ bên trong ánh mắt của cô nhìn thấy sự quyết tâm, bất giác trở nên tin tưởng cô, gật đầu một cái xem như đồng ý, lại nhớ đến lo lắng hỏi:
- Còn có cha mẹ của tôi bọn họ… - Cô sợ Lý Thiên Hàng sẽ gây bất lợi cho cha mẹ của cô.
- Yên tâm, đừng lo – Lưu Tịnh Dung xoay người ra bên ngoài, cô đã phân phó người đi tiếp ứng cha mẹ của Tiết Thiếu Kỳ, tạm thời đưa bọn họ đến nơi an toàn trước đợi sóng gió qua.
Lưu Tịnh Dung chỉ có thể nói bấy nhiêu với Tiết Thiếu Kỳ, cô còn phải quay về trường quân đội tránh để Lý Thiên Hàng nghi ngờ cô. Lúc Lý Thiên Hàng tìm thấy Lưu Tịnh Dung, cô đang cãi nhau gay gắt với Hạng Hạo và Thẩm Văn Đào, còn có Thẩm Văn Vũ. Thẩm Văn Vũ đang chất vấn tại sao không nhìn thấy Tiền Bảo Bảo, muốn cô giải thích. Bọn họ tranh cãi rất gay gắt, nhưng thực chất đang diễn kịch cho Lý Thiên Hàng xem mà thôi. Lý Thiên Hàng nhìn Thẩm Văn Vũ đẩy Lưu Tịnh Dung một cái, phản ứng của cô rất bình thường không hề giống đã bị thương, hắn rốt cuộc không còn nghi ngờ xoay người rời đi.
- Cô định làm gì?
- Tiếp theo tôi định làm gì tạm thời chưa thể nói với cô, nhưng Thiếu Kỳ, cô có thể hứa với tôi không hành động hấp tấp kinh động đến Lý Thiên Hàng, nhớ kĩ, nếu sợ nhìn thấy hắn ta không thể dằn nén tâm trạng cô hãy xin nghỉ vài ngày, ở bên cạnh cha mẹ cô nhiều hơn – Lưu Tịnh Dung cẩn thận dặn dò, cô không muốn điều đáng tiếc như trong phim sẽ xảy ra, nếu không vì Tiết Thiếu Kỳ thì cũng vì Tiết Thiếu Hoa, vì má Từ, nhưng cô cũng không thể nói mọi hành động tiếp theo cho Tiết Thiếu Kỳ.
Lý Thiên Hàng đẩy một kẻ thế mạng ra chết thay, thành công lấy được chức vị đội trưởng đội chiến sĩ tinh anh, điều đó đã khiến mấy người Đỗ Phong bất bình.
- Dựa vào đâu chứ? Dựa vào đâu Lý Thiên Hàng làm đội trưởng đội chiến sĩ tinh anh? Ta không phục – Cố Tiểu Bạch bất bình nói.
- Nè, nè, nhỏ tiếng chút đi – Đỗ Phong nhắc nhở.
Cố Tiểu Bạch lại không sợ hãi nói tiếp:
- Còn sợ hắn ta nghe thấy à.
- Cho dù tôi có chọn cũng không đến lượt hắn – Cao Mỹ Nhân không cam tâm nói.
- Là do tôi và Thẩm Văn Đào đã nhường đó – Hạng Hạo bỗng nhiên lên tiếng.
Nghe vậy, mọi người kinh ngạc nhìn hai người bọn họ, Hàng Húc nghi hoặc hỏi:
- Tại sao vậy?
- Chúng ta đã rõ ràng tên Quỷ Vương mà Lý Thiên Hàng bắt không phải là thật, chúng ta biết Lý Thiên Hàng đã cấu kết với người Nhật xây dựng công sự Thiên Long quan nhưng chúng ta không tìm được bằng chứng – Thẩm Văn Đào giải thích.
- Cho nên chúng tôi đã tương kế tựu kế - Hạng Hạo tiếp lời.
Thẩm Văn Đào gật đầu một cái nói tiếp:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Nếu Lý Thiên Hàng đã muốn diễn kịch, chúng ta sẽ diễn cùng với hắn. Tịnh Dung nói Lý Thiên Hàng rất muốn trở thành đội trưởng đội chiến sĩ tinh anh để có làm việc cho người Nhật.
- Vì thế tôi và Thẩm Văn Đào đã thuận nước đẩy thuyền để hắn làm đội trưởng, đợi hắn và người Nhật có hành động, chắc chắn chúng ta sẽ thu được chứng cứ cấu kết người Nhật của Lý Thiên Hàng – Hạng Hạo nói rõ dự định mà hắn, Thẩm Văn Đào, còn có Tiền Bảo Bảo và Lưu Tịnh Dung bàn bạc.
Tiết Thiếu Kỳ ôm trong lòng nỗi hận thù anh, tự dặn lòng phải quên đi hận thù nhưng cô lại thật sự không cách nào quên được, nhớ đến Lưu Tịnh Dung từng nói Lý Thiên Hàng cấu kết người Nhật, nghi vấn rốt cuộc hắn đã làm gì, nghĩ rồi lại nghĩ cô có một quyết định lớn mật, cô muốn đi theo Lý Thiên Hàng thử xem hắn đang làm chuyện xấu xa táng tận lương tâm gì.
Lý Thiên Hàng là một tên tiểu nhân nham hiểm lại cải trang mai phục ở Long thành nhiều năm, chút kĩ xảo theo dõi của Tiết Thiếu Kỳ làm sao qua mắt được hắn nhanh chóng bị phát hiện. Hắn cố ý dẫn đường Tiết Thiếu Kỳ vòng vèo, lại chặn Tiết Thiếu Kỳ trong một ngõ nhỏ, nhíu mày hỏi:
- Tiết Thiếu Kỳ, cô đi theo tôi làm gì?
- Tôi… tôi… - Tiết Thiếu Kỳ nghĩ đến lời của Lưu Tịnh Dung nhất thời không thể nói ra lý do đi theo hắn.
Lý Thiên Hàng nhìn Tiết Thiếu Kỳ ánh mắt lóe lên sáng lạnh lớn tiếng nói:
- Cô, mau nói, tại sao đi theo tôi? Lẽ nào làm chuyện khuất tất gì nên không dám nói sao?
Mấy chữ chuyện khuất tất đã kích động Tiết Thiếu Kỳ, cô vẻ mặt giận dữ căm giận nói:
- Ai làm chuyện khuất tất chứ? Rõ ràng là anh làm chuyện sai trái gì đó, mới sợ tôi đi theo anh có đúng không?
- Cô nói cái gì? – Lý Thiên Hàng gằn từng tiếng hỏi.
- Tôi biết anh đang cấu kết người Nhật làm chuyện xấu xa gì đó, nếu muốn người ta không biết thì đừng làm – Tiết Thiếu Kỳ tức giận nói không cần nghĩ.
Đôi mắt của Lý Thiên Hàng nghe qua mấy chữ “cấu kết người Nhật” lóe qua sát khí, từ từ tiếp cận Tiết Thiếu Kỳ, mở miệng:
- Tôi không hiểu cô đang nói gì.
Tiết Thiếu Kỳ bị tức giận che mờ mắt không phát hiện Lý Thiên Hàng đang tiếp cận lên tiếng mắng chửi:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Lý Thiên Hàng, tôi biết anh là người hại chết anh trai của tôi, tôi nhất định không tha cho anh, tôi sẽ tố cáo anh.
- Muốn tố cáo tôi? – Lý Thiên Hàng càng thêm lạnh lùng lúc này đã đứng gần Tiết Thiếu Kỳ, âm thầm trong tay lấy ra một thanh đao ngắn, đang lúc hắn muốn ra tay thì bỗng nhiên có một người bịt mặt xuất hiện, chân giơ lên đá bay thanh đao trong tay Lý Thiên Hàng.
Tiết Thiếu Kỳ nhìn thanh đao rơi trên đất kinh hãi lùi một bước, người bịt mặt thấy vậy khẽ gắt một tiếng:
- Đi, đi mau.
Tiết Thiếu Kỳ phục hồi tinh thần vội vàng xoay người bỏ chạy, Lý Thiên Hàng và người bịt mặt đánh với nhau mấy chiêu, Lý Thiên Hàng là võ sĩ Nhật Bản được đào tạo từ nhỏ, người bịt mặt vốn không phải đối thủ của hắn, chỉ là vừa đánh vừa tìm cơ hội trốn thoát. Suy đoán Tiết Thiếu Kỳ chắc đã bỏ chạy được một khoảng xa, người bịt mặt lập tức tìm đường thoát, Lý Thiên Hàng đấm một cái lên vai của người đó, người đó hơi nhíu mày lại cắn răng không phát ra thanh âm nhưng lại nhân cơ hội đá lên một chân, Lý Thiên Hàng nghiêng người né tránh, người đó xoay người chạy đi. Lý Thiên Hàng muốn đuổi theo nhưng không kịp nữa.
Lưu Tịnh Dung tìm thấy Tiết Thiếu Kỳ ở gần đó, cô kéo Tiết Thiếu Kỳ đến căn nhà nhỏ bí mật của Hội cứu quốc.
- Thiếu Kỳ, tôi đã dặn dò cô, sao cô lại không nghe lời tôi còn đi theo Lý Thiên Hàng chứ, hắn chính là một tên điên, hắn có thể giết cô diệt khẩu – Lưu Tịnh Dung hơi chút tức giận nói.
Tiết Thiếu Kỳ cũng biết bản thân đã làm sai, áy náy nói:
- Tịnh Dung, cô đừng tức giận, tôi biết tôi đã làm sai, tôi muốn biết rốt cuộc hắn đang làm gì, trả thù cho anh trai tôi mà thôi.
Hít sâu một hơi Lưu Tịnh Dung cố gắng bình tĩnh tâm trạng nói:
- Thiếu Kỳ, tôi biết cô nóng lòng muốn trả thù cho anh trai nhưng bây giờ tạm thời chúng ta vẫn chưa thể làm gì Lý Thiên Hàng. Những việc hắn làm tôi sớm đã điều tra cặn kẽ, chưa đụng đến hắn là tôi cần phải lợi dụng hắn làm một số chuyện. Thiếu Kỳ, xin cô hãy nghe tôi nói tạm thời ở lại đây chờ đợi, bây giờ Lý Thiên Hàng đã nghi ngờ cô, ở đây chính là nơi an toàn nhất. Tôi hứa với cô thù của Tiết Thiếu Hoa nhất định có ngày sẽ báo.
Tiết Thiếu Kỳ đối diện với Lưu Tịnh Dung từ bên trong ánh mắt của cô nhìn thấy sự quyết tâm, bất giác trở nên tin tưởng cô, gật đầu một cái xem như đồng ý, lại nhớ đến lo lắng hỏi:
- Còn có cha mẹ của tôi bọn họ… - Cô sợ Lý Thiên Hàng sẽ gây bất lợi cho cha mẹ của cô.
- Yên tâm, đừng lo – Lưu Tịnh Dung xoay người ra bên ngoài, cô đã phân phó người đi tiếp ứng cha mẹ của Tiết Thiếu Kỳ, tạm thời đưa bọn họ đến nơi an toàn trước đợi sóng gió qua.
Lưu Tịnh Dung chỉ có thể nói bấy nhiêu với Tiết Thiếu Kỳ, cô còn phải quay về trường quân đội tránh để Lý Thiên Hàng nghi ngờ cô. Lúc Lý Thiên Hàng tìm thấy Lưu Tịnh Dung, cô đang cãi nhau gay gắt với Hạng Hạo và Thẩm Văn Đào, còn có Thẩm Văn Vũ. Thẩm Văn Vũ đang chất vấn tại sao không nhìn thấy Tiền Bảo Bảo, muốn cô giải thích. Bọn họ tranh cãi rất gay gắt, nhưng thực chất đang diễn kịch cho Lý Thiên Hàng xem mà thôi. Lý Thiên Hàng nhìn Thẩm Văn Vũ đẩy Lưu Tịnh Dung một cái, phản ứng của cô rất bình thường không hề giống đã bị thương, hắn rốt cuộc không còn nghi ngờ xoay người rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro