Đạo Trưởng Lạnh Lùng Rơi Vào Tay Ta
Trước Gương (Ca...
2024-11-07 20:00:01
Tiếng da thịt va vào nhau vang vọng khắp căn phòng, hòa lẫn với tiếng nam nữ thở dốc và tiếng rên rỉ.
Những tia sáng tụ lại ở phía chân trời, còn sót lại dấu vết cuối cùng màu đỏ cam như dục hỏa thiêu đốt người ta.
Gậy thịt thô to chôn vùi sâu trong lối đi mềm ướt át, không ngừng cọ vào vách thịt, khơi dậy từng làn sóng khoái cảm tê dại thấu xương.
Hơi thở của Linh Chiêu dồn dập, nàng cúi đầu hôn lên môi Giang Sùng Ngọc, đưa tay ôm chặt lấy bờ vai hắn để nàng có thể dùng ít sức đong đưa vòng eo hơn.
Tư thế nữ trên khiến gậy thịt cắm vào đặc biệt sâu, nàng nhiều lần ngồi xuống tận gốc, dùng nhục huyệt nuốt chửng gậy thịt vào trong, quy đầu và cổ tử cung khép kín hôn nhau liên tục, những đường gân chằng chịt trên gậy thịt không ngừng vuốt ve vách thịt, mang đến khoái cảm mãnh liệt.
Chẳng bao lâu Linh Chiêu đã trở nên mệt mỏi, nàng ngồi lên gậy thịt, đong đưa vòng eo, dùng thịt non bên trong mài nhẹ vào gậy thịt bên trong lỗ nhỏ, đôi môi đỏ ghé sát vào tai Giang Sùng Ngọc, khe khẽ thở dốc thì thầm bên tai hắn, “Ngươi động đi, ta không còn sức nữa.”
Dứt lời, nàng ngậm vành tai Giang Sùng Ngọc vào trong miệng, dùng đầu lưỡi liếm láp phần thịt mềm mại này.
Giang Sùng Ngọc nghiêng đầu hôn lên cổ nàng, sau đó dùng hàm răng sắc nhọn cắn lấy da thịt nàng, thẳng lưng đẩy eo về phía trước, cắm sâu vào lỗ thịt đẫm nước của nàng.
Cắm như thế mấy chục cái, Giang Sùng Ngọc đột nhiên ôm Linh Chiêu đứng dậy, vừa đi vừa đưa đẩy, gậy thịt bên dưới theo động tác đi lại không ngừng nặng nề đâm sâu vào trong lỗ nhỏ.
Linh Chiêu bị hắn cắm thở suyễn, cao trào không ngừng dâng cao đánh thẳng vào đầu, cổ họng nàng tràn ra tiếng thét chói tai ngắn ngủi, ngón tay nắm chặt lấy cánh tay Giang Sùng Ngọc không buông, hai chân quấn chặt lấy eo hắn.
Gậy thịt liên tục đẩy lên trên thọc vào rút ra, quy đầu chạm vào khối thịt mềm phồng lên sâu bên trong, va chạm mãnh liệt khiến Linh Chiêu xoắn chặt hai chân, bụng nhỏ ưỡn thẳng lên cao trào, một dòng dâm thủy phun ra, xối ướt quy đầu cùng thân gậy.
Giang Sùng Ngọc ép Linh Chiêu lên cửa sổ khắc hoa, mặt trời đã lặn, chỉ còn lại màn đêm xanh thẳm, ánh sáng mờ mịt, hai người đều không thấy rõ được khuôn mặt của đối phương.
Hắn khom lưng dùng sức đưa gậy thịt vào rồi nhanh chóng rút ra, khi Linh Chiêu lên cao trào đầu nấm thuận theo chen vào tử cung đang hé mở, mã mắt mở rộng, bắn ra tinh dịch đậm đặc đập vào vách tử cung. Linh Chiêu lại thét chói tai lên cao trào lần nữa, nàng ôm chặt lấy Giang Sùng Ngọc, hai chân run rẩy quấn quanh eo hắn.
Giang Sùng Ngọc cúi đầu hôn lên đầu vai Linh Chiêu, thân dưới hai người vẫn đang giao triền với nhau, gậy thịt chôn sâu trong lỗ nhỏ thỉnh thoảng giật nảy lên, quy đầu phun ra hết tinh dịch còn sót lại.
“Ngươi đi ra ngoài, trướng quá!” Linh Chiêu đưa tay đẩy vai Giang Sùng Ngọc, muốn xuống khỏi người hắn, Giang Sùng Ngọc lại ôm chặt lấy nàng không chịu buông.
Mật dịch trộn lẫn với tinh dịch lấp đầy khoang tử cung và lối đi, khiến cái bụng phẳng lỳ của Linh Chiêu hơi phồng lên như thể nàng đang mang thai.
Giang Sùng Ngọc dụi đầu vào cổ nàng, nhẹ giọng nói, “Nó lại cứng rồi.”
Quả nhiên, gậy thịt cắm trong lỗ nhỏ lại bắt đầu trở nên cứng rắn, thẳng tắp chọc vào cổ tử cung, vách thịt bên trong bắt đầu vô thức chảy ra dâm thủy để giảm bớt sưng tấy đau đớn bên trong.
Linh Chiêu tức giận quay đầu cắn vào cổ Giang Sùng Ngọc, uy hiếp nói, “Mau ra ngoài, bụng ta sắp nổ tung rồi!”
Giang Sùng Ngọc không nói lời nào, lại bắt đầu thẳng lưng thọc vào rút ra, hăn giơ tay ấn đầu Linh Chiêu vào trong ngực mình, một bàn tay vòng qua ôm chặt lấy eo nàng đề phòng nàng trượt xuống.
Khoái cảm quét đến, Linh Chiêu không ức chế được tiếng thở dốc, lỗ nhỏ co rút lại kẹp lấy gậy thịt Giang Sùng Ngọc không buông, khiến hắn không thể dễ dàng thuận lợi cắm nàng.
Trên môi Giang Sùng Ngọc nở một nụ cười, hắn dừng động tác lại, chậm rãi rút gậy thịt ra, trong nháy mắt một lượng lớn dâm dịch nhỏ giọt xuống sàn nhà, số còn lại thì chậm rãi chảy dọc theo chân Linh Chiêu đi xuống.
Hắn xoay người Linh Chiêu lại để nàng đưa lưng về phía mình, sau đó thẳng lưng đẩy về phía trước đưa gậy thịt dữ tợn của mình vào lỗ nhỏ của nàng một lần nữa từ phía sau.
Linh Chiêu ngửa đầu tựa vào ngực Giang Sùng Ngọc, thở dốc mắng hắn, “Đạo sĩ thối, ngươi học được cái này ở đâu?”
Giang Sùng Ngọc cúi đầu liếm tai nàng, hai tay luồn xuống dưới cánh tay nàng, bóp chặt lấy hai bầu vú xoa bóp, “Tàng Thư Các ở Thượng Thanh Cung.”
“Hả? Thượng Thanh Cung không đứng dắn lại nuôi dưỡng ra đạo trưởng không đứng đắn như vậy.” Linh Chiêu rụt vai để né tránh Giang Sùng Ngọc, lỗ tai nàng rất nhạy cảm, hắn cắn một cái, bên dưới nàng liền điên cuồng chảy nước.
Giang Sùng Ngọc cười khẽ ra tiếng, vừa cúi người đẩy gậy thịt vào vừa xoay người đè nàng lên khung cửa sổ, bầu vú trắng nõn đầy đặn của nàng bị ép lên khung cửa sổ trở nên bẹp xuống.
Gậy thịt được dâm dịch bôi trơn cắm vào càng thêm thuận lợi, Linh Chiêu giơ tay túm chặt lấy bệ cửa, đầu áp lên giấy dán cửa, hơi thở theo nhịp điệu của hắn càng trở lên dồn dập.
Giang Sùng Ngọc nhấc một chân Linh Chiêu lên, hai chân mở rộng, lỗ nhỏ bị lôi kéo căng ra, gậy thịt thô cứng dữ tợn hung hăng cắm vào trong rồi lại rút ra, ngay cả thịt mềm đỏ tươi cũng bị lôi ra theo.
Căn phòng tối om, chỉ có tiếng da thịt va vào nhau cùng với tiếng thở dốc rên rỉ đứt quãng.
Giang Sùng Ngọc vung tay lên, ngọn nếp bốc cháy, chiếu sáng cả căn phòng.
Hắn đưa tay nắm lấy chân còn lại của Linh Chiêu, cánh tay đặt ở khuỷu chân, ôm cả người Linh Chiêu lên.
Gậy thịt cương cứng nóng rực, hết lần này đến lần khác dùng lực đâm vào cổ tử cung, từng luồng dâm thủy và tinh dịch theo lối đi rơi xuống, làm ướt chân Linh Chiêu và sàn nhà.
Giang Sùng Ngọc đột nhiên bế Linh Chiêu lên đi về phía chiếc gương, vừa đi vừa thao, cắm sâu lại tàn nhẫn khiến Linh Chiêu run rẩy lên cao trào.
Chờ đến khi bóng hai người xuất hiện trong gương thì Giang Sùng Ngọc bị cảnh tượng dâm dục trong gương kích thích khóe mắt đỏ bừng, yết hầu không ngừng nuốt xuống, tiếng thở hổn hển tràn ra từ cổ họng.
Nam tử thân hình cao lớn ôm trong lòng một nữ tử có khung xương mảnh mai dáng người đầy đặn, cả người đều trần trụi, gậy thịt dưới thân không ngừng cắm vào, giữa hai chân mở rộng của nữ tử đỏ bừng vì bị đánh, gậy thịt thô to cương cứng như một lưỡi dao thịt, phá vỡ miệng lỗ nhỏ đi vào bên trong.
Giang Sùng Ngọc nhìn thẳng vào Linh Chiêu trong gương, bầu vú nàng rất xinh đẹp, trắng nõn mượt mà, phía trên đỉnh có hai núm vú đỏ tươi như hai hạt đậu đỏ no đủ.
Dọc theo bầu vú đi xuống là eo bụng bằng phẳng, giữa bụng có một lỗ rốn nhỏ nhắn đáng yêu, hắn vô thức đưa tay ra dùng đầu ngón tay xoa xoa.
Ngón tay chạm vào bụng nàng, cảm nhận được thứ khổng lồ đang chôn sâu trong thân thể nàng, Giang Sùng Ngọc dùng lòng bàn tay ấn xoa hai cái, hại hắn hít sâu một hơi, thiếu chút nữa bắn ra.
Linh Chiêu nửa híp mắt nhìn mặt gương, nàng khịt mũi, dùng tay trái nhéo eo Giang Sùng Ngọc, “Giang Sùng Ngọc, ta thật sự đánh giá thấp ngươi, a --- nhẹ thôi, shhh.”
Một chân nàng bị Giang Sùng Ngọc thả xuống, chân còn lại vẫn bị hắn giữ chặt, cả người Linh Chiêu ngã ngửa về phía Giang Sùng Ngọc.
Hai người đứng đối diện với gương, giao phối như dã thú.
Khuôn mặt Linh Chiêu quyến rũ, nàng phải kiễng chân lên Giang Sùng Ngọc mới có thể thuận lợi cắm vào, nhưng như vậy lại rất tốn sức, không bao lâu sau Linh Chiêu đã thở dốc nói, “Đi lên giường, ta không đứng được nữa, a --- ngươi là chó à? Ngày nào cũng cắn ta.”
Giang Sùng Ngọc cúi đầu để lại một vết cắn trên đầu vai sáng bóng của nàng, gậy thịt dưới thân không ngừng đi vào quấn lấy dâm thủy ra ngoài, hắn đưa tay xuống, nhéo viên âm đế nhô lên kia xoa nắn.
Linh Chiêu như không chú ý đến cảnh tượng trong gương, nàng thở hổn hển, kéo cổ Giang Sùng Ngọc xuống muốn hôn hắn.
Gậy thịt tiếp tục đẩy lên theo động tác cắm vào, từng đợt khoái cảm kịch liệt từ nơi thân dưới quấn lấy nhau trào ra, ngón tay Giang Sùng Ngọc kẹp lấy âm đế nhẹ nhàng vặn xoắn, không ngừng kích thích Linh Chiêu.
“A ---, Giang Sùng Ngọc, ngươi nhẹ chút, đau quá.” Linh Chiêu thở dốc khóc nức nở, lỗ nhỏ bị cọ xát quá mức, trong lúc khoái cảm bùng nổ còn xen lẫn cảm giác đau rát mơ hồ, nàng có chút chịu không nổi.
Suy nghĩ của Giang Sùng Ngọc lại bị tư thế giao hợp của hai người trong gương thu hút, hắn nhìn chằm chằm đầu ngón tay mình đang nghiền nát âm đế, sau đó là gậy thịt thô dài đang không ngừng xỏ xuyên qua lỗ thịt đỏ bừng, lần sau so với lần trước càng thêm mạnh mẽ.
Những tia sáng tụ lại ở phía chân trời, còn sót lại dấu vết cuối cùng màu đỏ cam như dục hỏa thiêu đốt người ta.
Gậy thịt thô to chôn vùi sâu trong lối đi mềm ướt át, không ngừng cọ vào vách thịt, khơi dậy từng làn sóng khoái cảm tê dại thấu xương.
Hơi thở của Linh Chiêu dồn dập, nàng cúi đầu hôn lên môi Giang Sùng Ngọc, đưa tay ôm chặt lấy bờ vai hắn để nàng có thể dùng ít sức đong đưa vòng eo hơn.
Tư thế nữ trên khiến gậy thịt cắm vào đặc biệt sâu, nàng nhiều lần ngồi xuống tận gốc, dùng nhục huyệt nuốt chửng gậy thịt vào trong, quy đầu và cổ tử cung khép kín hôn nhau liên tục, những đường gân chằng chịt trên gậy thịt không ngừng vuốt ve vách thịt, mang đến khoái cảm mãnh liệt.
Chẳng bao lâu Linh Chiêu đã trở nên mệt mỏi, nàng ngồi lên gậy thịt, đong đưa vòng eo, dùng thịt non bên trong mài nhẹ vào gậy thịt bên trong lỗ nhỏ, đôi môi đỏ ghé sát vào tai Giang Sùng Ngọc, khe khẽ thở dốc thì thầm bên tai hắn, “Ngươi động đi, ta không còn sức nữa.”
Dứt lời, nàng ngậm vành tai Giang Sùng Ngọc vào trong miệng, dùng đầu lưỡi liếm láp phần thịt mềm mại này.
Giang Sùng Ngọc nghiêng đầu hôn lên cổ nàng, sau đó dùng hàm răng sắc nhọn cắn lấy da thịt nàng, thẳng lưng đẩy eo về phía trước, cắm sâu vào lỗ thịt đẫm nước của nàng.
Cắm như thế mấy chục cái, Giang Sùng Ngọc đột nhiên ôm Linh Chiêu đứng dậy, vừa đi vừa đưa đẩy, gậy thịt bên dưới theo động tác đi lại không ngừng nặng nề đâm sâu vào trong lỗ nhỏ.
Linh Chiêu bị hắn cắm thở suyễn, cao trào không ngừng dâng cao đánh thẳng vào đầu, cổ họng nàng tràn ra tiếng thét chói tai ngắn ngủi, ngón tay nắm chặt lấy cánh tay Giang Sùng Ngọc không buông, hai chân quấn chặt lấy eo hắn.
Gậy thịt liên tục đẩy lên trên thọc vào rút ra, quy đầu chạm vào khối thịt mềm phồng lên sâu bên trong, va chạm mãnh liệt khiến Linh Chiêu xoắn chặt hai chân, bụng nhỏ ưỡn thẳng lên cao trào, một dòng dâm thủy phun ra, xối ướt quy đầu cùng thân gậy.
Giang Sùng Ngọc ép Linh Chiêu lên cửa sổ khắc hoa, mặt trời đã lặn, chỉ còn lại màn đêm xanh thẳm, ánh sáng mờ mịt, hai người đều không thấy rõ được khuôn mặt của đối phương.
Hắn khom lưng dùng sức đưa gậy thịt vào rồi nhanh chóng rút ra, khi Linh Chiêu lên cao trào đầu nấm thuận theo chen vào tử cung đang hé mở, mã mắt mở rộng, bắn ra tinh dịch đậm đặc đập vào vách tử cung. Linh Chiêu lại thét chói tai lên cao trào lần nữa, nàng ôm chặt lấy Giang Sùng Ngọc, hai chân run rẩy quấn quanh eo hắn.
Giang Sùng Ngọc cúi đầu hôn lên đầu vai Linh Chiêu, thân dưới hai người vẫn đang giao triền với nhau, gậy thịt chôn sâu trong lỗ nhỏ thỉnh thoảng giật nảy lên, quy đầu phun ra hết tinh dịch còn sót lại.
“Ngươi đi ra ngoài, trướng quá!” Linh Chiêu đưa tay đẩy vai Giang Sùng Ngọc, muốn xuống khỏi người hắn, Giang Sùng Ngọc lại ôm chặt lấy nàng không chịu buông.
Mật dịch trộn lẫn với tinh dịch lấp đầy khoang tử cung và lối đi, khiến cái bụng phẳng lỳ của Linh Chiêu hơi phồng lên như thể nàng đang mang thai.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giang Sùng Ngọc dụi đầu vào cổ nàng, nhẹ giọng nói, “Nó lại cứng rồi.”
Quả nhiên, gậy thịt cắm trong lỗ nhỏ lại bắt đầu trở nên cứng rắn, thẳng tắp chọc vào cổ tử cung, vách thịt bên trong bắt đầu vô thức chảy ra dâm thủy để giảm bớt sưng tấy đau đớn bên trong.
Linh Chiêu tức giận quay đầu cắn vào cổ Giang Sùng Ngọc, uy hiếp nói, “Mau ra ngoài, bụng ta sắp nổ tung rồi!”
Giang Sùng Ngọc không nói lời nào, lại bắt đầu thẳng lưng thọc vào rút ra, hăn giơ tay ấn đầu Linh Chiêu vào trong ngực mình, một bàn tay vòng qua ôm chặt lấy eo nàng đề phòng nàng trượt xuống.
Khoái cảm quét đến, Linh Chiêu không ức chế được tiếng thở dốc, lỗ nhỏ co rút lại kẹp lấy gậy thịt Giang Sùng Ngọc không buông, khiến hắn không thể dễ dàng thuận lợi cắm nàng.
Trên môi Giang Sùng Ngọc nở một nụ cười, hắn dừng động tác lại, chậm rãi rút gậy thịt ra, trong nháy mắt một lượng lớn dâm dịch nhỏ giọt xuống sàn nhà, số còn lại thì chậm rãi chảy dọc theo chân Linh Chiêu đi xuống.
Hắn xoay người Linh Chiêu lại để nàng đưa lưng về phía mình, sau đó thẳng lưng đẩy về phía trước đưa gậy thịt dữ tợn của mình vào lỗ nhỏ của nàng một lần nữa từ phía sau.
Linh Chiêu ngửa đầu tựa vào ngực Giang Sùng Ngọc, thở dốc mắng hắn, “Đạo sĩ thối, ngươi học được cái này ở đâu?”
Giang Sùng Ngọc cúi đầu liếm tai nàng, hai tay luồn xuống dưới cánh tay nàng, bóp chặt lấy hai bầu vú xoa bóp, “Tàng Thư Các ở Thượng Thanh Cung.”
“Hả? Thượng Thanh Cung không đứng dắn lại nuôi dưỡng ra đạo trưởng không đứng đắn như vậy.” Linh Chiêu rụt vai để né tránh Giang Sùng Ngọc, lỗ tai nàng rất nhạy cảm, hắn cắn một cái, bên dưới nàng liền điên cuồng chảy nước.
Giang Sùng Ngọc cười khẽ ra tiếng, vừa cúi người đẩy gậy thịt vào vừa xoay người đè nàng lên khung cửa sổ, bầu vú trắng nõn đầy đặn của nàng bị ép lên khung cửa sổ trở nên bẹp xuống.
Gậy thịt được dâm dịch bôi trơn cắm vào càng thêm thuận lợi, Linh Chiêu giơ tay túm chặt lấy bệ cửa, đầu áp lên giấy dán cửa, hơi thở theo nhịp điệu của hắn càng trở lên dồn dập.
Giang Sùng Ngọc nhấc một chân Linh Chiêu lên, hai chân mở rộng, lỗ nhỏ bị lôi kéo căng ra, gậy thịt thô cứng dữ tợn hung hăng cắm vào trong rồi lại rút ra, ngay cả thịt mềm đỏ tươi cũng bị lôi ra theo.
Căn phòng tối om, chỉ có tiếng da thịt va vào nhau cùng với tiếng thở dốc rên rỉ đứt quãng.
Giang Sùng Ngọc vung tay lên, ngọn nếp bốc cháy, chiếu sáng cả căn phòng.
Hắn đưa tay nắm lấy chân còn lại của Linh Chiêu, cánh tay đặt ở khuỷu chân, ôm cả người Linh Chiêu lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Gậy thịt cương cứng nóng rực, hết lần này đến lần khác dùng lực đâm vào cổ tử cung, từng luồng dâm thủy và tinh dịch theo lối đi rơi xuống, làm ướt chân Linh Chiêu và sàn nhà.
Giang Sùng Ngọc đột nhiên bế Linh Chiêu lên đi về phía chiếc gương, vừa đi vừa thao, cắm sâu lại tàn nhẫn khiến Linh Chiêu run rẩy lên cao trào.
Chờ đến khi bóng hai người xuất hiện trong gương thì Giang Sùng Ngọc bị cảnh tượng dâm dục trong gương kích thích khóe mắt đỏ bừng, yết hầu không ngừng nuốt xuống, tiếng thở hổn hển tràn ra từ cổ họng.
Nam tử thân hình cao lớn ôm trong lòng một nữ tử có khung xương mảnh mai dáng người đầy đặn, cả người đều trần trụi, gậy thịt dưới thân không ngừng cắm vào, giữa hai chân mở rộng của nữ tử đỏ bừng vì bị đánh, gậy thịt thô to cương cứng như một lưỡi dao thịt, phá vỡ miệng lỗ nhỏ đi vào bên trong.
Giang Sùng Ngọc nhìn thẳng vào Linh Chiêu trong gương, bầu vú nàng rất xinh đẹp, trắng nõn mượt mà, phía trên đỉnh có hai núm vú đỏ tươi như hai hạt đậu đỏ no đủ.
Dọc theo bầu vú đi xuống là eo bụng bằng phẳng, giữa bụng có một lỗ rốn nhỏ nhắn đáng yêu, hắn vô thức đưa tay ra dùng đầu ngón tay xoa xoa.
Ngón tay chạm vào bụng nàng, cảm nhận được thứ khổng lồ đang chôn sâu trong thân thể nàng, Giang Sùng Ngọc dùng lòng bàn tay ấn xoa hai cái, hại hắn hít sâu một hơi, thiếu chút nữa bắn ra.
Linh Chiêu nửa híp mắt nhìn mặt gương, nàng khịt mũi, dùng tay trái nhéo eo Giang Sùng Ngọc, “Giang Sùng Ngọc, ta thật sự đánh giá thấp ngươi, a --- nhẹ thôi, shhh.”
Một chân nàng bị Giang Sùng Ngọc thả xuống, chân còn lại vẫn bị hắn giữ chặt, cả người Linh Chiêu ngã ngửa về phía Giang Sùng Ngọc.
Hai người đứng đối diện với gương, giao phối như dã thú.
Khuôn mặt Linh Chiêu quyến rũ, nàng phải kiễng chân lên Giang Sùng Ngọc mới có thể thuận lợi cắm vào, nhưng như vậy lại rất tốn sức, không bao lâu sau Linh Chiêu đã thở dốc nói, “Đi lên giường, ta không đứng được nữa, a --- ngươi là chó à? Ngày nào cũng cắn ta.”
Giang Sùng Ngọc cúi đầu để lại một vết cắn trên đầu vai sáng bóng của nàng, gậy thịt dưới thân không ngừng đi vào quấn lấy dâm thủy ra ngoài, hắn đưa tay xuống, nhéo viên âm đế nhô lên kia xoa nắn.
Linh Chiêu như không chú ý đến cảnh tượng trong gương, nàng thở hổn hển, kéo cổ Giang Sùng Ngọc xuống muốn hôn hắn.
Gậy thịt tiếp tục đẩy lên theo động tác cắm vào, từng đợt khoái cảm kịch liệt từ nơi thân dưới quấn lấy nhau trào ra, ngón tay Giang Sùng Ngọc kẹp lấy âm đế nhẹ nhàng vặn xoắn, không ngừng kích thích Linh Chiêu.
“A ---, Giang Sùng Ngọc, ngươi nhẹ chút, đau quá.” Linh Chiêu thở dốc khóc nức nở, lỗ nhỏ bị cọ xát quá mức, trong lúc khoái cảm bùng nổ còn xen lẫn cảm giác đau rát mơ hồ, nàng có chút chịu không nổi.
Suy nghĩ của Giang Sùng Ngọc lại bị tư thế giao hợp của hai người trong gương thu hút, hắn nhìn chằm chằm đầu ngón tay mình đang nghiền nát âm đế, sau đó là gậy thịt thô dài đang không ngừng xỏ xuyên qua lỗ thịt đỏ bừng, lần sau so với lần trước càng thêm mạnh mẽ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro