Chương 31 - Đối Chọi Gay Gắt (1)
Hội Nghị Gia Tộ...
Trư Ba Thụ
2024-08-12 10:05:18
Cầm ngọc thạch màu xanh rời đi, Trần Mặc chợt nhớ đến, mình vậy mà lại quên hỏi vị đệ tử ký danh vừa thu nhận tên là gì rồi?
Chính bản thân Trần Mặc cũng nhịn không được cười ra tiếng, âm thầm nghĩ trong đầu: "Thôi, đợi lần sau lại hỏi!"
Trần Mặc ngồi taxi trở về căn phòng mình thuê, lập tức khoá trái của phòng lại, đặt khối ngọc thạch màu xanh cầm trong tay lên trên bàn, hơi dùng sức, linh lực mạnh mẽ xuyên qua bàn tay, truyền vào trong ngọc thạch.
Rác!
Khối ngọc thạch màu xanh kia lập tức chia thành năm phần, khối ngọc thạch bị cắt ra thành năm phần để lộ ra thạch tâm sáng lóng lánh, vết cắt trơn nhẫn, mềm mại, mà hình dáng cũng ngay ngắn.
Trần Mặc đứng trên một bãi đất trống trong phòng, vận chuyển linh lực, về ở giữa không trung, linh lực dẫn động nguyên khí đất trời, trên không trung hình thành từng dòng khí lưu mà mắt thường có thể nhìn thấy, tạo thành một bức đồ án phức tạp, huyền ảo.
"Tụ Linh trận, kết!"
Trần Mặc đột nhiên quát nhẹ một tiếng, bức đồ án huyền ảo kia lập tức bao phủ trong phạm vi một mét xung quanh thân thể Trần Mặc, rồi biến mất không thấy.
Trần Mặc vươn tay về phía ngọc thạch trên bàn, nắm tay trong không trung một cái, bốn khối ngọc thạch bay lên, bay về phía hắn, bị hắn nhanh chóng đánh vào bốn phương Đông Tây Nam Bắc. Ngọc thạch tiếp xúc với mặt đất, lập tức biến mất không thấy, quỷ dị khó lường.
Trong nháy mắt khi bốn khối ngọc thạch rớt xuống mặt đất, xung quanh từng luồng linh lực không nhìn thấy được, nhanh chóng hội tụ về phía căn phòng của Trần Mặc, cây hoa quế trong viện kia, cành cây không gió thổi lại đung đưa lên.
Cảm nhận được linh lực nồng đậm gấp mười lần ban đầu, Trần Mặc nở nụ cười: "Không tồi, có Tụ Linh trận, hôm nay mình nhất định có thể bước vào tầng một Ngưng Khí."
Tắt điện thoại đi, Trần Mặc khoanh chân ngồi trong trung tâm Tụ Linh Trận, vận chuyện Huyền Thiên Thăng Long Đạo, gia trì (*) qua Tụ Linh trận, luồng linh lực đất trời lấy mắt thường có thể nhìn thấy được tràn vào trong thân thể Trần Mặc.
(*) Gia trì có nghĩa là thay đổi theo hướng tốt hơn
Yên Kinh, Yến gia.
Từ khi Trần Mặc dẫn Lý Tố Phương rời khỏi Lý gia trong đêm khuya, từng luồng tin tức xuyên qua sự phong toả trùng trùng điệp điệp của Lý gia, truyền ra bốn phương tám hướng.
Đương đại gia chủ Yến gia, cha của Yến Khuynh Thành, Yến Mãn Xuyên, chuyện đoạn tuyệt quan hệ của Trần Mặc và Lý gia vào đêm hôm đó, rạng sáng hai giờ mới nhận được tin tức, sau đó, một đêm không ngủ.
Tảm giờ sáng, Yến gia vội vàng tổ chức hội nghị quy định tối cao của gia tộc, tất cả người tham dự đều là dòng chính của Yến gia, những nhân vật nắm giữ thực quyền trong Yến gia.
Hội nghị gia tộc Yến gia bắt đầu từ tám giờ sáng, mãi cho đến ba giờ chiều, Trần Mặc từ Yên Kinh trở về Vũ Châu vẫn chưa kết thúc.
Mục đích của hội nghị gia tộc chỉ có một, đó chính là hôn ước của Trần Mặc và Yến Khuynh Thành,
Cái hôn ước này, theo Yến Khuynh Thành trở thành cô gái đẹp nhất Yên Kinh, thì đã sớm chỉ còn trên danh nghĩa, sở dĩ Yến gia không từ bỏ hôn ước, chỉ vì Trần Mặc là cháu ngoại ruột của gia chủ Lý gia - Lý Đông Phương.
Nhưng mà Trần Mặc và Lý gia đã đoạn tuyệt quan hệ, thậm chí đã trở mặt thành thù, Trần Mặc đối với Yến gia mà nói không có tý giá trị lợi dụng nào.
So với Yến Khuynh Thành hiện tại có đông đảo công tử thế gia theo đuổi, từ hôn đã là kết cục đã định!
Nhưng mà, trong tin tức đêm qua truyền đến, còn có một điều cực kỳ quan trọng, đó chính là Trần Mặc Vốn dĩ là một cậu thiếu gia dốt nát, vậy mà lại trở thành một Nội Cảnh võ giả trong truyền thuyết!
Thậm chí, ngay cả người đứng đầu thế hệ trẻ nhất Lý gia - Lý Trạch cũng đã đề nghị Lý Đông Dương nhận lại Trần Mặc một lần nữa.
Mặc dù nói Yến gia ở Yên Kinh chỉ có thể coi là một gia tộc hạng hai, nhưng thực ra thế lực đặt trong bất kỳ một thành thị nào ở nước Hoa Hạ cũng không thể khinh thường. Nội Cảnh võ giả mà Yến gia cung phụng cũng có mấy vị.
Mặc dù thực lực của Nội Cảnh võ giả rất kinh khủng, nhưng nó không đủ để Lý Đông Dương vứt bỏ tôn nghiêm của mình, một lần nữa thu nhận Trần Mặc về lại Lý gia.
Nhưng mà Nội Cảnh võ giả chưa đủ mười tám tuổi, cũng đủ để tất cả thế lực lớn coi trọng.
Mặc dù thực lực hôm nay của Trần Mặc kém với một Nội Cảnh võ giả năm mươi tuổi, nhưng khi Trần Mặc năm mươi tuổi thì sao? Có lẽ, lúc đó, hắn đã mạnh lên trở thành Hóa Cảnh Tông Sư - vị trí đỉnh phong của võ đạo!
Lấy thực lực Yến gia, tự nhiên có thể hiểu được một số điều thông thường trong giới võ đạo, mặc dù Nội Cảnh võ giả khó tìm, nhưng đối với Hoa Hạ có diện tích lãnh thổ bát ngát, Nội Cảnh võ giả tuyệt đối vượt qua ba chữ số.
Nhưng một Hoá Cảnh tông sư, cho dù là phóng ánh mắt đến toàn bộ Hoa Hạ, cũng quý hiếm như lông phượng, sừng lân.
Tiềm lực, mới là thứ có giá trị nhất của Trần Mặc!
Bởi vậy, lần này Yến gia mở hội nghị gia tộc bàn luận có nên từ hôn hay không, mãi từ buổi sáng tám giờ đến ba giờ chiều, vẫn không thảo luận ra được đáp án.
Chính bản thân Trần Mặc cũng nhịn không được cười ra tiếng, âm thầm nghĩ trong đầu: "Thôi, đợi lần sau lại hỏi!"
Trần Mặc ngồi taxi trở về căn phòng mình thuê, lập tức khoá trái của phòng lại, đặt khối ngọc thạch màu xanh cầm trong tay lên trên bàn, hơi dùng sức, linh lực mạnh mẽ xuyên qua bàn tay, truyền vào trong ngọc thạch.
Rác!
Khối ngọc thạch màu xanh kia lập tức chia thành năm phần, khối ngọc thạch bị cắt ra thành năm phần để lộ ra thạch tâm sáng lóng lánh, vết cắt trơn nhẫn, mềm mại, mà hình dáng cũng ngay ngắn.
Trần Mặc đứng trên một bãi đất trống trong phòng, vận chuyển linh lực, về ở giữa không trung, linh lực dẫn động nguyên khí đất trời, trên không trung hình thành từng dòng khí lưu mà mắt thường có thể nhìn thấy, tạo thành một bức đồ án phức tạp, huyền ảo.
"Tụ Linh trận, kết!"
Trần Mặc đột nhiên quát nhẹ một tiếng, bức đồ án huyền ảo kia lập tức bao phủ trong phạm vi một mét xung quanh thân thể Trần Mặc, rồi biến mất không thấy.
Trần Mặc vươn tay về phía ngọc thạch trên bàn, nắm tay trong không trung một cái, bốn khối ngọc thạch bay lên, bay về phía hắn, bị hắn nhanh chóng đánh vào bốn phương Đông Tây Nam Bắc. Ngọc thạch tiếp xúc với mặt đất, lập tức biến mất không thấy, quỷ dị khó lường.
Trong nháy mắt khi bốn khối ngọc thạch rớt xuống mặt đất, xung quanh từng luồng linh lực không nhìn thấy được, nhanh chóng hội tụ về phía căn phòng của Trần Mặc, cây hoa quế trong viện kia, cành cây không gió thổi lại đung đưa lên.
Cảm nhận được linh lực nồng đậm gấp mười lần ban đầu, Trần Mặc nở nụ cười: "Không tồi, có Tụ Linh trận, hôm nay mình nhất định có thể bước vào tầng một Ngưng Khí."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tắt điện thoại đi, Trần Mặc khoanh chân ngồi trong trung tâm Tụ Linh Trận, vận chuyện Huyền Thiên Thăng Long Đạo, gia trì (*) qua Tụ Linh trận, luồng linh lực đất trời lấy mắt thường có thể nhìn thấy được tràn vào trong thân thể Trần Mặc.
(*) Gia trì có nghĩa là thay đổi theo hướng tốt hơn
Yên Kinh, Yến gia.
Từ khi Trần Mặc dẫn Lý Tố Phương rời khỏi Lý gia trong đêm khuya, từng luồng tin tức xuyên qua sự phong toả trùng trùng điệp điệp của Lý gia, truyền ra bốn phương tám hướng.
Đương đại gia chủ Yến gia, cha của Yến Khuynh Thành, Yến Mãn Xuyên, chuyện đoạn tuyệt quan hệ của Trần Mặc và Lý gia vào đêm hôm đó, rạng sáng hai giờ mới nhận được tin tức, sau đó, một đêm không ngủ.
Tảm giờ sáng, Yến gia vội vàng tổ chức hội nghị quy định tối cao của gia tộc, tất cả người tham dự đều là dòng chính của Yến gia, những nhân vật nắm giữ thực quyền trong Yến gia.
Hội nghị gia tộc Yến gia bắt đầu từ tám giờ sáng, mãi cho đến ba giờ chiều, Trần Mặc từ Yên Kinh trở về Vũ Châu vẫn chưa kết thúc.
Mục đích của hội nghị gia tộc chỉ có một, đó chính là hôn ước của Trần Mặc và Yến Khuynh Thành,
Cái hôn ước này, theo Yến Khuynh Thành trở thành cô gái đẹp nhất Yên Kinh, thì đã sớm chỉ còn trên danh nghĩa, sở dĩ Yến gia không từ bỏ hôn ước, chỉ vì Trần Mặc là cháu ngoại ruột của gia chủ Lý gia - Lý Đông Phương.
Nhưng mà Trần Mặc và Lý gia đã đoạn tuyệt quan hệ, thậm chí đã trở mặt thành thù, Trần Mặc đối với Yến gia mà nói không có tý giá trị lợi dụng nào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
So với Yến Khuynh Thành hiện tại có đông đảo công tử thế gia theo đuổi, từ hôn đã là kết cục đã định!
Nhưng mà, trong tin tức đêm qua truyền đến, còn có một điều cực kỳ quan trọng, đó chính là Trần Mặc Vốn dĩ là một cậu thiếu gia dốt nát, vậy mà lại trở thành một Nội Cảnh võ giả trong truyền thuyết!
Thậm chí, ngay cả người đứng đầu thế hệ trẻ nhất Lý gia - Lý Trạch cũng đã đề nghị Lý Đông Dương nhận lại Trần Mặc một lần nữa.
Mặc dù nói Yến gia ở Yên Kinh chỉ có thể coi là một gia tộc hạng hai, nhưng thực ra thế lực đặt trong bất kỳ một thành thị nào ở nước Hoa Hạ cũng không thể khinh thường. Nội Cảnh võ giả mà Yến gia cung phụng cũng có mấy vị.
Mặc dù thực lực của Nội Cảnh võ giả rất kinh khủng, nhưng nó không đủ để Lý Đông Dương vứt bỏ tôn nghiêm của mình, một lần nữa thu nhận Trần Mặc về lại Lý gia.
Nhưng mà Nội Cảnh võ giả chưa đủ mười tám tuổi, cũng đủ để tất cả thế lực lớn coi trọng.
Mặc dù thực lực hôm nay của Trần Mặc kém với một Nội Cảnh võ giả năm mươi tuổi, nhưng khi Trần Mặc năm mươi tuổi thì sao? Có lẽ, lúc đó, hắn đã mạnh lên trở thành Hóa Cảnh Tông Sư - vị trí đỉnh phong của võ đạo!
Lấy thực lực Yến gia, tự nhiên có thể hiểu được một số điều thông thường trong giới võ đạo, mặc dù Nội Cảnh võ giả khó tìm, nhưng đối với Hoa Hạ có diện tích lãnh thổ bát ngát, Nội Cảnh võ giả tuyệt đối vượt qua ba chữ số.
Nhưng một Hoá Cảnh tông sư, cho dù là phóng ánh mắt đến toàn bộ Hoa Hạ, cũng quý hiếm như lông phượng, sừng lân.
Tiềm lực, mới là thứ có giá trị nhất của Trần Mặc!
Bởi vậy, lần này Yến gia mở hội nghị gia tộc bàn luận có nên từ hôn hay không, mãi từ buổi sáng tám giờ đến ba giờ chiều, vẫn không thảo luận ra được đáp án.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro