Gả Cho Quốc Cữu

Chương 43

Tiếu Giai Nhân

2024-10-01 09:15:54

Vân Châu gật đầu.

Lang trung* Hộ bộ là chức quan chính ngũ phẩm, một tiến sĩ có thể từ từ thăng tiến đến chức vụ này đã rất tốt rồi. Nhưng cộng lại các lang trung của sáu bộ* ở kinh thành có khoảng 40 người, ít nhất theo Vân Châu thấy thì một lang trung không được coi là quan lớn gì cả. Mà những khuê tú huân quý như họ đều có vòng tròn riêng của mình, Giang Lăng vừa khó chen chân vào, vừa khó thu hút để họ nhớ đến cô ta.

(*Sáu bộ: có chức năng giúp vua quản lý toàn diện các lĩnh vực đời sống chính trị xã hội và kinh tế trong cả nước, gồm Lại bộ, Hộ bộ, Lễ bộ, Binh bộ, Hình bộ, Công bộ. Còn lang trung là chức quan đứng đầu của một ty/ bộ, nói nôm nay dễ hiểu là bộ trưởng thời hiện đại á.)

Vân Châu đang định lên tiếng dạy dỗ Giang Lăng này thì Cố Mẫn trong đình Quy Hạc lạnh lùng lên tiếng: "Tình hình chiến trường thay đổi liên tục, đánh trận không thể thiếu thiên thời địa lợi nhân hòa. Lần trước Ninh Quốc công thua trận, lần sau chưa chắc sẽ không thắng. Dù thế nào thì phủ Ninh Quốc công cũng là trung thần nhiều đời, không đến lượt con gái khuê các như chúng ta buông lời ngông cuồng. Hơn nữa Lý thế tử là thống lĩnh Ngự tiền thị vệ do hoàng đế đích thân chỉ định, cô không chê bai hắn được đâu. Hay là cô cho rằng mình còn hiểu biết hơn cả hoàng đế à?"

Lời trách mắng của Cố Mẫn rất nghiêm khắc, nhóm khuê tú và thị nữ gần đình Quy Hạc đều im lặng nhìn Cố Mẫn rồi nhìn lại Giang Lăng đang bị quở trách.

Khuôn mặt nhỏ của Giang Lăng lúc đỏ lúc trắng.

Cô ta không hiểu nổi, nhóm khuê tú huân quý luôn chế nhạo bọn họ là câu nệ lễ nghi, vậy mà Cố Mẫn là người xuất chúng trong giới khuê tú quan văn, tại sao lại phải bênh vực Lý Vân Châu?

Tôn Ngọc Dung cũng nhảy dựng lên, chỉ vào Giang Lăng cười nói: "Tính đến bây giờ, điểm số cá nhân của Lý thế tử là cao nhất, như vậy mà trong mắt cô vẫn là không được, chẳng lẽ chỉ có những kẻ ăn chơi trác táng như anh trai cô, khi say rượu trêu ghẹo phụ nữ mới được gọi là anh hùng sao?"

Lời này vừa nói ra, nhóm khuê tú có mặt đều vô cùng kinh ngạc, phần lớn bọn họ đều là lần đầu tiên nghe nói về chuyện xấu của anh trai Giang Lăng.

Giang Lăng đã xấu hổ đến mức không còn mặt mũi để ở lại, cô ta xách váy cúi đầu bỏ chạy trong sự bối rối.

Tôn Ngọc Dung khinh thường khạc nhổ về phía sau lưng cô ta.

Vân Châu: "... Cô cũng quá thô tục rồi.”

Tôn Ngọc Dung: "... Còn không phải là vì muốn trút giận cho cô sao.”

Vân Châu: "Cũng không cần phải làm trò xấu xí như vậy, chẳng giống quý nữ của phủ Quốc công chút nào.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tôn Ngọc Dung nhìn chằm chằm vào Vân Châu, nhớ đi rồi lại nhớ lại, đột nhiên cô ta phát hiện ra một điều, tuy rằng Vân Châu kiêu căng nhưng thực sự chưa bao giờ để lộ ra vẻ xấu xí gì cả!

Vân Châu mỉm cười, nâng chén trà lên kính về phía Cố Mẫn trong đình Quy Hạc: "Trên đời này nhiều người lấy thành bại để luận anh hùng, Cố cô nương có lòng dạ rộng rãi, Vân Châu bội phục.”

Cố Mẫn: "Không dám, tôi cũng chỉ là nhất thời buột miệng mà thôi.”

Hai người mỗi người uống một hớp trà, sau đó tiếp tục như cũ, không còn qua lại nhiều nữa.

Lúc này Mã công công phụ trách sân mã cầu đến, phía sau có hai thái giám bưng theo khay, trên khay là những dải lụa đỏ được tết lại.

Nhóm khuê tú đều tò mò nhìn ông ta.

Mã công công cười nói: "hoàng thượng và nương nương cũng rất quan tâm đến trận đấu hôm nay, chỉ tiếc là không có thời gian đến xem trực tiếp, vì vậy xin các cô nương giúp chọn ra ba người có kỹ thuật chơi cầu xuất sắc nhất trong trận đấu này, sau trận đấu sẽ gọi họ vào cung diện thánh.”

Tôn Ngọc Dung tò mò hỏi: "Chọn như thế nào?"

Mã công công chỉ vào dải lụa đỏ trên khay: "Sau khi kết thúc thi đấu, phiền các cô nương đến lầu Quan Tinh tặng dải lụa cho người mà mình cho là đứng đầu.”

Ngay lập tức có khuê tú căng thẳng đến mức mặt đỏ bừng.

Mã công công: "Đây là việc trang trọng, các cô nương không cần phải lo lắng, hãy xem cuộc thi một cách nghiêm túc rồi đánh giá công bằng là được.”

Trong lòng ông ấy nghĩ, để giải quyết chuyện hôn nhân đại sự của đại quốc cữu sớm, hoàng thượng thực sự rất dụng tâm!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gả Cho Quốc Cữu

Số ký tự: 0