Gả Cho Quốc Cữu

Chương 47

Tiếu Giai Nhân

2024-10-01 09:15:54

Ngay từ năm 13- 14 tuổi, Vân Châu đã nhận thức rõ mình là một mỹ nhân như thế nào, Tào hoàng hậu đã đủ đẹp rồi, nàng ấy cũng còn rất trẻ nhưng khi Tào hoàng hậu gặp nàng, nàng ấy vẫn không thể rời mắt.

Tào Huân chắc chắn phải cưới vợ, một Quốc công gia có địa vị và quyền thế như chàng không cần phải cân nhắc đến chuyện sẽ thu được lợi ích gì từ hôn sự này nữa, mà chỉ coi trọng bản thân người vợ thôi. Đàn ông đều háo sắc, chỉ cần Tào Huân gặp nàng, chàng sẽ biết rằng cho dù tìm khắp kinh thành này cũng không thể tìm được một khuê tú tuổi cập kê nào đẹp hơn nàng.

Tóm lại Vân Châu tin rằng chỉ với ba lần trêu chọc nhỏ của nàng hôm nay, đã đủ để Tào Huân chú ý đến nàng, không cần phải làm thêm những chuyện khiến bản thân mất đi phong thái phụ nữ của phủ Quốc công. Ví dụ như giả vờ ngã vào lòng chàng, hoặc tìm một cái ao cố tình nhảy xuống đợi Tào Huân đến làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Một mỹ nhân lại có thân phận là con gái dòng chính của phủ Quốc công như nàng, thì phải để cho đàn ông tranh nhau đến cầu hôn nàng.

Vân Châu ngồi ngay ngắn bên bàn chỉ mỉm cười đơn giản với hai vị khách nam.

Tào Huân rất quen thuộc với dáng vẻ này, chàng đã từng thấy ở rất nhiều thiếu niên tự phụ, đều là những đứa con cưng của trời thuận buồm xuôi gió tự cho rằng bản thân có tài năng không ai sánh bằng.

Tạ Lang cũng rất quen thuộc với Vân Châu như vậy, bởi vì đám trẻ con nhà huân quý như bọn họ quen biết nhau từ nhỏ, lúc bốn năm tuổi Vân Châu cũng thích chơi trò gia đình như những cô bé cùng tuổi khác. Nếu tình cờ gặp những cậu bé như Tạ Lang, Lý Diệu, Tào Thiệu hoặc Tôn Quảng Phúc, Vân Châu sẽ ngang nhiên bảo họ đóng giả làm người hầu của nàng, sai bảo bọn họ như sai bảo kẻ hầu, uy phong như một tiểu tiên nữ.

Căn phòng riêng này được bày một chiếc bàn lục tiên bằng gỗ tử đàn, phía Đông và phía Tây đều đặt hai chiếc ghế bành, phía Bắc và phía Nam thì đặt mỗi bên một cái.

Vân Châu và em trai Lý Hiển ngồi ở phía Tây, Lý Diệu vốn ngồi ở phía Đông, bây giờ có khách, dù thô lỗ như hắn cũng biết nhường vị trí chủ tọa ở phía Đông cho khách, tự mình chuyển đến phía Nam.

Đương nhiên Tào Huân ngồi xuống vị trí gần chàng nhất rồi, chỗ đó đối diện với Vân Châu.

Tạ Lang ngồi hơi xa một chút, nhưng cũng chỉ là chéo đối diện.

Anh ấy cười nhìn sang: "Em gái Vân Châu lâu rồi không gặp."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ánh mắt Vân Châu lướt qua trên mặt Tạ Lang rồi cười đáp: "Chẳng phải vừa gặp nhau ở trường đua ngựa sao? Phong thái của anh Tạ oai vệ dũng mạnh, không ít khuê tú đã tặng dây đỏ cho anh đúng chứ?"

Đều là người quen cũ Vân Châu cũng không khách sáo với Tạ Lang, gọi một tiếng "anh Tạ" rất thân mật tự nhiên, gọi anh giống như hồi nhỏ nàng gọi Tào Thiệu là "anh hai Tào" vậy. Chỉ có Tôn Quảng Phúc quá béo, nàng đã không thích từ nhỏ, thì nàng mới không gọi tiếng anh trai nào.

Tào Huân ngẩng đầu, thấy đôi mắt nàng đầy ý cười nhìn Tạ Lang, khuôn mặt trắng trẻo mịn màng rất phù hợp với tuổi 17- 18 của nàng, thoang thoảng mùi hương phấn động lòng người giống như cánh hoa vậy.

Nhắc đến dây đỏ, Tạ Lang vừa khiêm tốn vừa đùa nhìn Tào Huân: "Nếu tính về số lượng dây đỏ, anh kém xa Quốc công gia."

Lúc này Vân Châu mới nhìn đến Tào Huân: "Dù sao thì anh cũng lập chiến công ít hơn Quốc công gia 10 năm, thua cũng là chuyện bình thường."

Tào Huân chỉ cười.

Lý Diệu chen vào: "Những khuê tú đó đều là nhìn mặt mà chọn, nếu tính về kỹ thuật chơi cầu của từng người, cho dù ta không giành được hạng nhất, cũng có thể được hạng nhì chứ?"

Thật ra hắn nên giành hạng nhất, nhưng đội đen của Tào Huân lại thắng, nhìn vào tổng điểm, hắn cũng chịu lép vế hạng nhì.

Tạ Lang: "Lời này của Lý huynh có phần phiến diện rồi, chẳng lẽ Cố cô nương tặng dây đỏ cho anh, cũng là vì khuôn mặt của anh?"

Vân Châu kinh ngạc nói: "Cố cô nương, Cố Mẫn á?"

Lúc đó nàng đi quá nhanh, không nhìn thấy Cố Mẫn tặng dây đỏ cho ai, Lý Diệu cũng không khoe khoang với em trai và em gái rằng bản thân hắn "thắng" được ba dải lụa đỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gả Cho Quốc Cữu

Số ký tự: 0