Gả Cho Quốc Cữu

Chương 48

Tiếu Giai Nhân

2024-10-01 09:15:54

Tạ Lang: "Chính là cô ấy, có thể thấy không phải các khuê tú tặng dây đỏ chỉ nhìn mặt, cũng có không ít người nhìn vào kỹ thuật chơi cầu."

Lý Diệu: "Đừng tưởng tôi không nghe ra, anh đang vòng vo nói tôi xấu đấy nhé."

Tạ Lang: "Không dám không dám, bác trai có dung mạo của thần tiên, sao Lý huynh có thể liên quan đến từ xấu được, chỉ là quá uy mãnh, cô gái bình thường không dám nhìn trộm mà thôi."

Lý Diệu cũng không so đo với y nữa, gọi tiểu nhị của Túy Tiên Cư đang đứng ngoài cửa vào, mời Tào Huân gọi món trước.

Tào Huân: "Có món mới nào không?"

Tiểu nhị cúi gập người, mắt không nhìn lung tung, cung kính báo một loạt món ăn đặc sản rồi nói thêm: "Sáng nay vừa có một mẻ hải sản tươi ngon, có cả bào ngư, cá đù vàng, tôm tích.”

Tào Huân tỏ thái độ không quan tâm.

Lý Diệu nói: "Lấy ba cân tôm tích, một cân luộc, hai cân xào.”

Tiểu nhị ghi lại, cuối cùng ghi được mười món ăn rồi mang vào bếp, không lâu sau lại bưng rượu ngon và ba món nguội ra.

Lý Diệu rót ba bát lớn Tiên Nhân Túy liên tiếp, hương rượu nồng nàn lập tức tỏa khắp phòng riêng.

"Nào hôm nay chúng ta không say không về!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lý Diệu nâng bát rượu lớn chuyên dùng để uống rượu lên trước, hướng về phía Tào Huân và Tạ Lang.

Tất nhiên hai người kia phối hợp rồi.

Nhân lúc này, Vân Châu mới nhìn Tào Huân ở phía đối diện, vị Quốc công gia ngồi ngay ngắn, chàng gầy hơn anh trai, nhưng lại cao lớn hơn Tạ Lang, thân hình này quả là cực phẩm.

Chàng đặt tay trái lên đùi, tay phải cầm bát rượu, bát rượu che mất nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi lông mày tuấn tú thẳng tắp, hàng mi dài...

Hàng mi dài rũ xuống bất ngờ được nâng lên, một đôi mắt đen dịu dàng nhưng ẩn chứa sự sắc bén nhìn thẳng về phía nàng.

Vân Châu chỉ tự phụ về nhan sắc của mình, chứ mặt mũi nàng cũng không quá dày. Nàng có thể tùy ý nhìn Tào Huân một cách trắng trợn, nhưng lúc này bị bắt gặp đang lén lút nhìn trộm, nàng vẫn né tránh ánh mắt theo bản năng, má cũng hơi nóng lên.

Để che giấu hành động đó nàng cầm đũa gắp một miếng nem thủy tinh mỏng.

Nem thủy tinh chính là thịt cá chép băm sau khi luộc trong canh cá rồi để đông lại, miếng mỏng có màu sắc như ngọc, khi đưa vào miệng làm tôn lên đôi môi màu anh đào của mỹ nhân, vừa tươi tắn vừa căng mọng.

Bên cạnh nàng còn có một “ông cụ non” là Lý Hiển, vì thế Tào Huân không nhìn nhiều.

Tôm tích luộc và tôm tích xào cũng nhanh chóng được bưng lên, mỗi con tôm tích dài bằng lòng bàn tay, vỏ tôm cứng và sắc, muốn bóc phải cần chút kỹ thuật.

Tiểu nhị ân cần nói: "Để tiểu nhân hầu hạ các vị ăn tôm nhé?"

Vân Châu liếc nhìn ngón tay của tiểu nhị, tuy đã rửa sạch sẽ nhưng vẫn còn đọng lại dầu mỡ, Lý Hiển lên tiếng: "Chúng ta tự làm.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiểu nhị cung kính lui xuống.

Lý Hiển bắt đầu bóc tôm cho chị gái, Lý Diệu thấy vậy vừa hỏi Tào Huân về những trận chiến ở biên ải, vừa cầm một con tôm tích luộc nhanh chóng bóc vỏ, rồi đặt vào bát sứ nhỏ trước mặt em gái.

Vân Châu yên tâm tận hưởng sự chăm sóc của anh trai và em trai, những năm trước nàng còn chăm sóc cậu em này nhưng bây giờ nó đã cao gần bằng nàng, hành động cũng dần giống đại ca của nàng rồi.

Tạ Lang thấy vậy cũng bóc giúp một con.

Vân Châu khách sáo với anh ấy: "Anh tự ăn đi, em cũng không ăn được nhiều thế.”

Tạ Lang: "Dù sao cũng đã bẩn tay rồi, cứ bóc hết một thể đi.”

Anh ấy không chỉ chăm sóc Vân Châu mà còn gắp hai ba con tôm vào bát của Tào Huân.

Tào Huân cảm ơn, thấy mấy người kia đều cúi đầu bóc tôm, chàng cũng nảy sinh sự hứng thú, cầm một con tôm xào lên, còn đĩa tôm luộc kia rõ ràng là Lý Diệu gọi riêng cho em gái.

Vân Châu cúi đầu ăn tôm, nhưng thực ra tầm mắt lại dừng ở phía đối diện.

Thân hình cao lớn của Tào Huân ngồi ở đó, chàng có đôi bàn tay to dài giống như anh trai, chỉ là bàn tay chàng thanh tú như cha hơn, nhìn thoáng qua trông giống như một văn nhân.

Vân Châu đang thầm thưởng thức, thì đột nhiên chú ý thấy động tác của Tào Huân có chút khựng lại, bên cạnh ngón trỏ thon dài có một giọt máu nhỏ trào ra, nhưng được chàng nhanh chóng che giấu đi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gả Cho Quốc Cữu

Số ký tự: 0