Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Đàn Thú.

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Sắc mặt Dương Thu đầy kỳ quái:

"Thằng nhóc nhà ngươi là chiến sĩ toàn năng đấy à? ! Sao lại cảm thấy cái gì ngươi cũng giỏi thế?"

Lục Duyên sững người, sau đó mở miệng cười nói:

"Không phải đâu, thực ra năng lực phòng ngự của ta là mạnh nhất, dù sao cũng thuộc hệ thủ hộ mà. Những mặt khác cũng bình thường thôi"

Những người khác:

Họ cảm thấy mạnh mẽ mà Lục Duyên nói với thứ họ hiểu có chút khác nhau.

Lúc này, con mãng xà khổng lồ trên đất đã chết, sau khi đám người tới gần kiểm tra một chút, Groat cau mày:

"Đây giống một con U Minh mãng, rất hiếm thấy ở Vô Tận Sơn Mạch, có khả năng che giấu khí tức kín kẽ, dường như chỉ xuất hiện bên ngoài hàng phòng tuyến"

Nghe hắn nói vậy, sắc mặt mọi người lập tức thay đổi.

"Vậy chẳng phải nói là hung thú ở bên ngoài phòng tuyến đã chạy đến nơi này rồi sao? !"

Dương Thu không khôi hô lên.

"Không biết phía trước đã cản được bao nhiêu hung thú, số hung thú đến đây nhiều hay ít?

Sắc mặt Đinh Văn cũng trở nên nghiêm trọng.

Sắc mặt Groat cũng trở nên nghiêm túc:

"Nếu đã có hung thú bên ngoài phòng tuyến chạy tới đây, vậy có thể chúng ta sẽ đụng phải đàn hung thú lọt qua bất cứ lúc nào, thậm chí là luồng thú triều nhỏ lẻ, mọi người phải chuẩn bị tâm lý thật vững"

Tất cả khẽ gật đầu.

Đúng lúc này, sắc mặt Groat hơi thay đổi, hắn lấy máy truyền tin ra.

Đèn đỏ trên máy truyền tin chớp động.

Groat nhìn thoáng qua, trong mắt rụt lại:

"Là tín hiệu cầu cứu, 40km về phía tây nam, đội 1 gặp phải đàn hung thú, có thể đằng sau còn có thú triều"

"40km về phía tây nam? Nơi đó hẳn là đã giáp với khu vực phòng thủ 306 nhỉ? Vậy mà phải chạy qua đó sao?"

"Đội trưởng, chúng ta có qua đó không?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đám người đều hướng về phía Groat.

Groat suy nghĩ một phen, đương muốn mở miệng nói đột nhiên máy truyền tin lại truyền đến tin tức, hắn nói:

"Không cần, gần đội 1 đã có đội 45 và đội 66, họ ở gần đó, đã chạy tới rồi, chúng ta tiếp tục điều tra khu vực phụ cận đi"

Đám người gật đầu đồng ý.

Sau khi có lần bị tập kích này, khi Đường Tể quan sát cũng đi gần đội ngũ hơn một chút.

Việc này để tiện cho họ tới cứu trợ.

Mặc dù năng lực cảm nhận của Lục Duyên rất mạnh, thế nhưng, nếu cách quá xa, cho dù cảm nhận được cũng không thể kịp thời cứu hắn.

Thời gian trôi đi, đã đến khuya.

Mấy người Lục Duyên đã đánh chết hai con Dạ Ma Khuyển tập kích, Groat mở miệng nói:

"Nghỉ ngơi trước đã, khôi phục linh lực"

Đám người gật đầu, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu khôi phục lại linh lực đã tiêu hao không ít.

Lục Duyên cũng ra về khoanh chân ngồi xuống, nhìn qua thì giống như khôi phục linh lực, thực ra linh lực của hắn vẫn tràn đầy.

Mấy người vừa mới nghỉ ngơi không bao lâu, đội nhiên, mọi người mở to hai mắt, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi.

Tất cả mọi người để đứng dậy.

Sắc mặt Dương Thu đại biến:

"Khí tức này... Nhiều quá!"

Groat chau mày, nhìn hướng di chuyển của khí tức:

"Là thú triều? !"

"Nhiều khí tức như vậy gắn thành một mảng, cũng không cảm nhận ra được rốt cuộc có bao nhiêu mãnh thú, đội trưởng, chúng ta làm sao bây giờ?"

Lục Duyên nhìn khí tức ở đằng xa, sắc mặt cũng hơi thay đổi.

Năng lực cảm nhận của hắn rất mạnh, có thể cảm nhận được khí tức ở hướng kia cuồn cuộn như biển, có thể biết được nhiều mãnh thú đến nhường nào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lông mày Groat nhíu chặt, hắn mở miệng nói:

"Thăm dò hướng di chuyển của thú triều vốn là chức trách của đoàn trinh sát chúng ta, cái gì mà làm sao bây giờ? Đương nhiên phải qua đó. Thế nhưng khi đi qua, phải chú ý an toàn"

Đám người khẽ gật đầu, sắc mặt nghiêm túc.

Nhiều hung thú như vậy, nếu như bị phát hiện, thì họ đi tong.

"Thu hết khí tức lại, dùng chú phù đi"

Groat dặn đò.

Hắn lấy một mảnh chú phù màu xám ra để sử dụng.

Sau khi dùng, khí tức của Groat yếu đi rất nhiều, nếu như không dùng mắt, gần như không cảm nhận được.

Mấy người Lục Duyên cũng lấy chú phù đã để dùng.

Đây là chú phù liễm tức, là bảo vật mà quân khu phát cho họ.

Vì vô cùng quý báu nên mỗi người chỉ có một, dùng hết phải đi báo cáo chuẩn bị mới có thể lĩnh thêm cái nữa.

Sau khi mấy người dùng chú phù liễm tức, bèn lặng lẽ đi về hướng có khí tức truyền đến.

Tốc độ di chuyển của thú triều không quá nhanh, mấy người Lục Duyên đi không bao lâu đã tới gần hướng phát ra khí tức.

Đi tới gần, họ nghe được tiếng rít gào gầm thét, hung thú chạy khiến mặt đất hơi chấn động.

Mấy người đối thí, Groat lấy tay chậm rãi sờ lên tán cây gần đó.

Sau đó, nương theo tia sáng mờ ảo, họ trông thấy chi chít hung thú đang chạy qua cách đó không xa.

Loại hung thú nào cũng có, nào là Hắc Lân Ma Lang, Dạ Ma Khuyển, Hắc Nhẫn Báo,....

Khí tức của đám hung thú này đều là bậc hai bậc ba, điều khiến Lục Duyên thấy may mắn là không cảm nhận được khí tức của bậc bốn.

Lục Duyên đảo mắt nhìn quanh, thấy sắc mặt mấy người Groat đều nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào thú triều.

Groat đo tay, họ cách đám hung thú một khoảng, Groat mới mở miệng nói:

"Có khoảng hơn 2000 con hung thú, đại đa số đều là hung thú bậc ba, nhìn phương hướng di chuyển của nhóm chúng, sẽ tránh khỏi doanh địa 256 của ta nhưng nếu chúng đi thẳng hẳn là sẽ đụng phải doanh địa 219"

"Đội trưởng, chúng ta làm sao bây giờ?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0